Chương 13: Bán hết sạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật là huyền diệu.

Cho nên ——

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

May mắn là nền tảng quản lý cửa hàng trên Tinh Võng hiện đã rất hoàn thiện, thông tin mua hàng đều có thể thấy rõ, không chỉ ghi lại các thông tin quan trọng mà còn có cả bản phân tích về sở thích của khách hàng... Quý Dữu mở phần quản lý và kiểm tra xem những ai đã mua chiếc vòng tay của mình.

3 sao - Bạch Cập là nam thần của tôi: Mua 1 chiếc vòng tay, chi 10 điểm tín dụng và để lại bình luận: [Tôi từ trang ống dưỡng cấp thấp của Hoa Thái mà tới, thấy vòng tay của cửa hàng tuy không phải là chất liệu tốt, nhưng được làm rất đẹp.]

4 sao - Đoá Đoá kì lạ: Mua 2 chiếc vòng tay, tiêu tốn 20 điểm tín dụng và để lại bình luận: [Tôi tìm thấy cái này từ trang web chính thức của Hoa Thái. Tôi và em gái đều sắp sinh nhật nên chúng tôi quyết định tặng quà cho nhau. Chúng tôi không có nhiều tiền nên chỉ có thể mua thứ gì đó rẻ rẻ. Tuy sản phẩm của cửa hàng là từ hạt thảo quả nhưng em gái tôi rất thích nên tôi đành phải mua.]

5 sao - Tiểu Bạch Bạch không trắng: Mua 1 chiếc vòng tay, tiêu 10 điểm tín dụng và để lại bình luận: [Cũng thấy từ trang web của Hoà Thái, giới thiệu của cửa hàng nói là làm thủ công? Thời buổi này rất ít khi thấy đồ thủ công. Dù sao thì chúng cũng rẻ, vì vậy tôi mua một chiếc thử xem sao.]

1 sao - Tôi không sợ chết: Mua 1 chiếc vòng tay, tiêu 10 điểm tín dụng và để lại bình luận: [Dùng hạt Thảo quả để bán? Đúng là tôi thèm tiền muốn điên rồi! Tôi muốn xem thử thứ này thực sự là cái quái gì mà khiến tôi phải trả 10 điểm tín dụng.]

Xếp hạng sao cùng với biệt danh phía trước phản ánh uy tín và sức mua của khách hàng. Xếp hạng sao càng cao thì khách hàng càng tốt. Ngược lại, xếp hạng sao càng thấp nghĩa là sức mua của khách hàng kém, thậm chí có thể đã bị trừ điểm uy tin.

Khi Quý Dữu đọc bốn thông tin mua hàng và bình luận phía trên, cô tràn ngập nghi ngờ.

Làm thế nào mà cô lại cơ quan hệ với đến trang web Hoa Thái?

Hoa Thái là tập đoàn thực phẩm khổng lồ của toàn liên minh, mà cô chỉ là một người dân bản địa ở Hành tinh rác nhỏ bé, không có kỹ năng đặc biệt. Làm sao có thể có quan hệ với Hoa Thái?

Bỗng nhiên ——

Sắc mặt Quý Dữu hơi thay đổi, trên mặt lộ ra một tia kỳ quái.

Cô nhớ lại chuyện gì đang xảy ra. Tối qua, cô cảm thấy khó chịu sau khi uống ống dinh dưỡng cấp thấp, vì vậy nảy sinh ý nghĩ tiêu cực nên vào trang web chính thức của Hoa Thái để viết một bình luận phàn nàn. Hoá ra, những người này đến từ bình luận đó sao?

Ánh mắt của Quý Dữu chợt lóe lên!

Điều này thực sự đã mang đến cho cô một ý tưởng mới. Hóa ra đây cũng là một cách quảng cáo cửa hàng của mình.

Là một chủ tiệm nhỏ mới mở, cửa hàng của Quý Dữu vừa mới khai trương liền giống như hạt cát nhỏ trong đại dương, chìm nghỉm trong biển sâu. Cô cực kỳ khó khăn để thu hút được một chút lượng khách hàng, hơn nữa cô cũng không có tiền để quảng cáo hay mở rộng... Do đó, cửa hàng đã mở được nửa tháng, nhưng trước đêm hôm qua, chỉ có 11 lượt ghé thăm trong nửa tháng! Nói cách khác, chỉ có 11 người vô tình bước vào cửa hàng của cô...

Chỉ với 11 người, rõ ràng là không có khả năng giao dịch nào cả.

Nhưng bây giờ thì sao?

Chỉ trong một đêm, lượng truy cập vào cửa hàng đã vượt quá 1.000!

1.000 người đấy!

Quý Dữu vô cùng sốc!

Cô chỉ tuỳ tiện đăng một bình luận hài hước nhưng không ngờ lại thu hút nhiều người đến cửa hàng như vậy. Quý Dữu phảng phất như đã nhìn thấy những tờ tiền trắng tinh đang bay lượn trước mắt mình...

Tuy nhiên ——

Niềm vui của cô vẫn chưa phai đi, khi cô nhìn thấy thông tin mua hàng cuối cùng, cô chợt phát hiện ra bình luận của người có tên "Tôi không sợ chết". Người này đánh giá chỉ có 1 sao, tức là mức thấp nhất.

Khi Quý Dữu kiểm tra sức mua của người này, cô nhận ra rằng không phải vì người này không có tiền mà bị xếp hạng thấp, mà là do anh ta thường xuyên để lại những bình luận tiêu cực dưới các sản phẩm, dẫn đến việc bị trừ nhiều điểm tín dụng!

Nói cách khác, người này rất có thể là một "nhà phê bình" chuyên nghiệp!

Trong lòng Quý Dữu run lên, mọi niềm vui trong mắt đều biến mất hoàn toàn.

Nhà phê bình là loại người gây ác cảm trong mọi thời đại.

Niềm vui của Quý Dữu khi mới kiếm được 50 điểm tín dụng đã hoàn toàn tan biến với sự xuất hiện của "nhà phê bình" này. Cô thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ về việc mình sẽ bị người này quấy rối.

Nếu anh ta đe dọa đòi tiền để đổi lấy việc không để lại những bình luận kém, liệu cô có nên đồng ý không?

Đồng ý sao?

Cô không có tiền.

Không đồng ý thì sao?

Cửa hàng của cô sẽ không có tương lai.

Khuôn mặt thanh tú của Quý Dữu căng thẳng, cả người cô rơi vào trạng thái suy sụt.

Nửa ngày sau ——

Quý Dữu quyết định cứ mặc kệ mọi chuyện, dù sao đối phương vẫn chưa đến đòi tiền, đến lúc đó cô sẽ chờ xem anh ta muốn giá bao nhiêu. Nếu thực không thể, thì cô sẽ không mở cửa hàng nữa, chuyên tâm nhặt rác và làm culi để sống qua ngày.

Haizzz~

Cuộc sống thật quá khó khăn.

Không có đường tắt à?

Quý Dữu lại cay đắng than dài, sao cuộc đời cô lại khốn khổ đến vậy?

Lúc này cô không quan tâm nhiều đến những khác, chỉ chăm chăm đưa đưa tất cả những hạt ngọc mà cô làm hôm nay lên cửa hàng. Những hạt ngọc này tương đối lớn, không còn phù hợp làm vòng tay, vì vậy Quý Dữu dụng cỏ lau mềm dẻo và chắc chắn để làm dây chuyền. Cô đã chỉnh sửa một chút, làm cho sợi dây chuyền bằng cỏ lau trở nên bóng loáng bà xinh đẹp, sau đó dùng một hạt ngọc làm mặt dây chuyền, tạo thành một chiếc vòng cổ vừa đơn giản, thanh lịch, lại vừa thời trang.

Quý Dữu đã thử qua, chiếc vòng cổ này khi đeo trên cổ không chỉ đẹp mà còn có thể làm tôn lên màu da, tạo cảm giác mềm mại hơn.

Những thứ đẹp đẽ như này, đáng lý ra những cô gái thích cái đẹp sẽ không thể nào từ chối được. Nếu ở kiếp trước, Quý Dữu sẽ không cần phải lo lắng về việc bán chiếc vòng cổ này. Tất cả những gì cô phải làm chỉ là truyền tin rằng cô vừa làm ra một vài chiếc vòng cổ mới để bán, thì chẳng bao lâu chúng sẽ  được bán hết ngay.

Đáng tiếc ——

Trong thời đại Tinh tế, giá trị quan của con người đều lấy thực dụng làm chủ, hầu hết mọi người không còn thích những thứ hào nhoáng và không thiết thực nữa.

Haizzz~

Nhưng —— Quý Dữu vẫn còn ôm chút hy vọng rằng sẽ có người nào đó trân trọng tài năng của cô.

Sau đó, Quý Dữu rời khỏi giao diện quản lý cửa hàng  và thoát ra.

Tiếp theo, cô dành cả buổi chiều làm culi trong gia viên cá nhân trên Tinh Võng, và chỉ dừng lại vào lúc 6 giờ tối. Sau khi nhận lương, Quý Dữu tranh thủ ghé thăm cửa hàng nhỏ của mình ở khu thương mại để kiểm tra thông tin truy cập. Nhìn vào dữ liệu truy cập, cô phát hiện ra trong cả buổi chiều chỉ có hơn một trăm lượt truy cập nhưng không có một chiếc vòng cổ nào được bán ra.

Chiếc vòng cổ này được Quý Dũu định giá là 20 điểm tín dụng khi cô niêm yết. Cô không cảm thấy mình đặt giá quá cao, bởi vì để mài giũa và điêu khắc những hạt ngọc này, cô đã dành rất nhiều công sức và tâm huyết. Quý Dữu tin rằng vì sản phẩm của cô được làm thủ công hoàn toàn, nên ít nhất cô phải kiếm được một chút tiền công cho những nỗ lực của mình.

Không ai mua chiếc vòng cổ khiến Quý Dữu có chút thất vọng, nhưng cô không quá buồn, vì vậy cô nhanh chóng thoái khỏi Tinh Võng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net