6 tinh than bien

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tập 3 - Tứ Cửu Thiên Kiếp

Chương 19 - Thanh Sơn Liên Mạch (2)

Dịch thuật: minhsbv - Hiệu đính: beocon - Biên tập: firecloud

Thanh Liên Sơn Mạch có chiều dài vài trăm dặm, phạm vi cực rộng

chúng ta hiện tại cứ tuỳ tiện chọn một địa phương thích hợp làm

địa điểm độ kiếp đi." Tần Đức mắt nhìn Sơn Mạch cười lớn nói.

Trải qua một quảng thời gian dài như vậy mọi người cuối cùng tuy có

chút kinh hãi, nhưng không gặp ngộ hiểm nào đã đi đến được Thanh Liên Sơn

Mạch.

Phong Ngọc Tử cười nói: "Vương gia, việc tìm nơi Độ Kiếp cứ giao cho

ta."

Phạm vi linh thức của Phong Ngọc Tử so với Tần Vũ rộng hơn một chút

có thể đạt đến hơn ngàn mét, tại linh mạch của dãy Thanh Liên này dùng linh

thức tìm kiếm đúng là tốt nhất.

"Mọi việc xin làm phiền Phong huynh." Tần Đức gật đầu nói

Sau đó Phong Ngọc Tử đi trước, những người còn lại đi theo sau Phong

Ngọc Tử tiến nhập vào trong Thanh Liên Sơn Mạch. Toàn bộ Thanh Liên Sơn

Mạch đều thuộc sơn mạch trong Hồng Hoang ở đó cũng có không ít mãnh thú,

thiên địa linh khí trong Hồng Hoàng so với những địa phương khác của Tiềm

Long lục địa thì đậm đặc hơn nhiều.Vì nguyên nhân đó đã làm nên sự lợi hại

của yêu thú trong Hồng Hoang.

Tần Vũ đi theo Phong Ngọc Tử không ngừng tiến về phía trước, đồng

thời luôn quan sát tứ phía.

Trong quá trình tìm địa điểm Độ Kiếp, Tần Vũ đã gặp một bầy Khỉ, gặp

một Độc Giác Liệp Báo đạt đến tiên thiên cảnh giới.Và thậm chí còn đối mặt với

một Phi Thiên Bạch Hổ tiên thiên cảnh giới nhưng chúng nhân không hề sợ

đám yêu thú này, đám Hồng Hoang yêu thú này tựa hồ cũng cảm giác được sự

lợi hại của bọn Tần Đức và Phong Ngọc Tử nên không hề xâm phạm đến.

Đi được gần nửa ngày, sau đó trời cũng tối dần...

"Có rồi, không thể ngờ lại có địa điểm tuyệt diệu như thế này." Sắc diện

Phong Ngọc Tử biểu lộ sự kinh ngạc hoan hỉ, rồi lại nói tiếp: "Các vị, theo ta

đến đây."

Nói xong Phong Ngọc Tử trực tiếp tiến về sơn mạch phía đằng xa, hướng

đến một sơn động rất bình thường, bọn Lam y trưởng lão liền đi theo đến đó.

Chúng nhân tiến nhập hắc ám sơn động, sơn động này hoàn toàn tối om

căn bản không có một chút ánh sáng nào may mà chúng nhân đều có thể nhìn

thấy mọi vật trong bóng tối. Càng tiến vào sâu, thông đạo trong sơn động lại

càng thu nhỏ, nhỏ đến độ chỉ cho phép từng người một khom lưng tiến nhập.

Cúi người đi thêm khoảng vài chục mét nữa sơn động bỗng biến thành rộng

rãi, vào sâu thêm thì mọi người có thể đi được cùng nhau đồng thời trong mắt

cũng xuất hiện chút ánh sáng.

Sơn động này chỉ có một thông đạo. Khi chúng nhân vừa rời khỏi sơn

động thì quang cảnh trước mắt hiện ra, đó là một vùng thảo địa rộng lớn với

bức tường đá bao quanh tứ phía, từ trước đến giờ vùng tạp thảo này tính ra

cũng chỉ có bọn hắn là tiến đến từ đường thông đạo. Đương nhiên nếu là tu

chân giả thì có thể bay từ trên không xuống.

"Cỏ hoang rậm rạp khắp nơi, cũng không hiểu nổi địa phương này tốt ở

điểm nào." Tổng quản Cát Mân cười nói.

Tần Vũ cũng nhìn không ra địa phương này tốt ở điểm nào, trên đất là

tạp thảo cùng vài bụi dã thảo và tạp hoa, phía xa xa lại có mấy con Dã Mã. Tuy

nhiên trong lúc đang quan sát Tần Vũ đã thực sự cảm nhận được một chút

huyền hoặc.

"Địa phương này có điểm quỷ dị." Tần Vũ lập tức đưa ra phán đoán, đầu

tiên hắn nghĩ đến là thuật kỳ môn độn giáp trận pháp. Tuy nhiên đối với thuật

trận pháp bác đại tinh thâm thời gian nghiên cứu của Tần Vũ lại quá ngắn ngủi,

tối đa cũng chỉ có khả năng hiểu được những nét bên ngoài mà thôi.

"Thiên Nhiên Huyễn Trận ẩn giấu Bát Quái Chi Hành, đúng là địa

phương khó kiếm, đợi ta đi cải biến một chút đã nhé." Phong Ngọc Tử phá lên

cười ha hả, sau đó một đạo hoả hồng sắc phi kiếm từ trong tay ông ta phóng ra.

Chớp mắt hoả hồng sắc phi kiếm đã biến thành to lớn, hoá thành một thanh cự

kiếm dài đến mười mét hung bạo nhằm hướng bức tường đá cao như núi chém

tới. Giống như cắt đậu hủ, phi kiếm làm bức tường đá bị chia cắt biến dạng đi.

Ngay lập tức Phong Ngọc Tử mãn ý thu hồi phi kiếm, cùng lúc đó hình

dạng của cả sơn cốc cũng có chút cải biến.

"Vương gia, có thiên nhiên bát quái trận thế này hỗ trợ ta lại còn bố trí

một phản pát quái trận thế xung quanh ông. Chính phản bát quái trận thế kết

hợp hấp thụ thiên địa tự nhiên chi lực xung quanh lại bảo hộ ông, lúc này Độ

Kiếp thì chắc chắn có thêm nhiều tiện ích chứ hả?" Phong Ngọc Tử nói xong

cười ha hả. Tần Đức vừa nghe sắc mặt cũng tức thì lộ vẻ hoan hỉ, lập tức nói:

"Mọi việc xin làm phiền Phong huynh."

Sau đó Phong Ngọc Tử ngầm bố trí trận pháp cấm chế để giúp cho Tần

Đức Độ Kiếp thêm phần chắc chắn, chúng nhân cũng bị ước thúc trong phạm

vi trận pháp.

Sư huynh đệ Ngũ Hành, Ngũ Đức đã đến Thanh Liên Sơn Mạch từ sớm

vì họ thi triển thuật phi kiếm mà đến, mỗi người bọn họ đều đem theo hai lão

giả đến. Bốn lão giả đi theo này không phải là hạng người bình thường, bốn

người đều là tiên thiên đại viên mãn cao thủ, là siêu cấp cao thủ ẩn tàng của

Hạng gia.

Ở trên đỉnh một ngọn núi của Thanh Liên Sơn Mạch, bọn Ngũ Đức Ngũ

Hành sáu người tạm thời dừng chân.

"Hai vị tiền bối, theo tin tình báo thì bọn Tần Đức đã đến Thanh Liên Sơn

Mạch được vài ngày rồi, chúng ta hãy mau chóng tra ra địa điểm bọn chúng

chọn lựa tiến hành Độ Kiếp." Người đứng đầu bốn lão giả là một bạch phát lão

giả hướng về phía Ngũ Đức Ngũ Hành nói. Ngũ Đức tóc dài bồng bềnh khẽ

cười khẩy, còn bạch mi Ngũ Hành lãnh đạm nói: "Không cần quá khẩn trương,

Thanh Liên Sơn Mạch bất quá cũng dài vài trặm dặm là cùng, với tốc độ phi

kiếm của huynh đệ ta lại thêm linh thức truy tìm sớm muộn gì cũng tra ra vị trí

của bọn chúng."

Ngũ Đức tiếp lời: "Sư đệ, thế này đi, bây giờ chúng ta hãy cẩn thận tra xét

một lượt xem Tần Đức tên cáo già này đang ẩn náu ở đâu."

"Đúng rồi công lực của sư huynh vượt xa tên Phong Ngọc Tử, nếu mà

linh thức của sư huynh tra xét thì tên Phong Ngọc Tử sẽ không cảm giác được

đâu." Ngũ Hành trên mặt có chút ngạo khí, đối với nhiệm vụ lần này Ngũ

Hành căn bản không có một chút bận tâm gì. Đối phương tính cả một Phong

Ngọc Tử là Kim Đan trung kỳ cũng chỉ có một chút rắc rối, nhưng đối với trình

độ bọn họ Ngũ Đức Ngũ Hành căn bản không coi vào đâu. Tu chân giả có chân

nguyên lực hộ thể, ngay cả cái gọi là tiên phẩm thượng cấp vũ khí thì cũng

không thể gây được chút tổn thương nào cho bọn hắn.

Đêm khuya vầng trăng sáng treo lơ lửng trên không trung, Tần Đức và

Tần Vũ hai người không phân cao hạ ngồi xuống đất cùng đàm luận.

"Lưu Tinh tiên sinh, ta thực hiếu kỳ không biết ông khổ luyện như vậy là

vì cái gì?" Tần Đức cười nhẹ nói.

Đến Thanh Liên Sơn Mạch cũng đã được vài ngày, nhưng đây là cuộc

đàm luận riêng đầu tiên giữa Tần Đức và Lưu Tinh tiên sinh thần bí.

Tần Vũ cười nói: "Khổ luyện?"

Đầu tiên hắn nghĩ đây là phụ vương của mình nhưng trong nháy mắt

nhớ đến thân phận hiện tại, liền nói: "Ta khổ luyện thứ nhất là vì thân nhân của

mình, thứ hai là muốn truy cầu cực hạn tu luyện."

Cho rằng Tần Đức cũng không biết được thân phận của mình, Tần Vũ

liền trực tiếp nói ra ước muốn trong lòng. Tần Vũ gật đầu nói tiếp: "Phải, thực

tế ta luôn hướng về thế giới tu chân giả. Có thể dùng ngự kiếm phi hành vạn

dặm tiêu dao nơi chân trời góc biển, giận thì nhất kiếm xuất giết người ngoài

ngàn dặm! Quyết đấu cùng thiên địa, chiến đấu với lũ yêu thú."

Tần Vũ như có chút kích động, sau đó lắc đầu cảm thán nói: "Tiếc thay,

thực lực của ta còn xa mới đạt tới cảnh giới đó."

"Ta tin, sau này một ngày nào đó ông nhất định sẽ thực hiện được mục

đích của mình." Tần Đức cười nói.

"Có lẽ thế." Tần Vũ nhìn phụ vương đang ngồi trước mặt, trong lòng

thực sự là có chút ấm áp. Từ khi lên sáu tuổi đã tiến nhập Vân Vụ sơn trang,

đến nay đã qua bao nhiêu năm, thời gian tiếp xúc với phụ vương lâu nhất đó

lại chính là thời gian họ cùng đến đây. Mấy ngày qua hai người giống như hảo

hữu thường cùng nhau trò chuyện vui vẻ.

Một hình bát quái khổng lồ do cả sơn cốc thiên nhiên hình thành, đồng

thời bị Phong Ngọc Tử sắp đặt thành trận thế dùng chân nguyên lực thông

suốt. Hiện tại đã hoàn toàn có khả năng khởi động uy lực của bát quái thiên

nhiên, bát quái thiên nhiên này hấp thu thiên địa linh khí sau đó men theo tám

nhánh thông đạo tập trung về trung tâm sơn cốc.

Tại trung tâm sơn cốc là một tiểu hình phản bát quái trận thế, Tần Đức

đang ngồi xếp bằng tròn tại trung tâm của phản bát quái này.

Thiên địa linh khí được đồ hình bát quái thiên nhiên hấp thụ thông qua

tám nhánh thông đạo đi vào trong phản bát quái, hấp thụ được ba ngày, phản

bát quái cũng đã hấp thụ được đầy đủ. Lúc đó, trong phản bát quái có một lực

lượng khủng bố không ngừng lưu chuyển, Tần Đức thời khắc đó cũng đã dùng

một cỗ lực lượng của bản thân hình thành nên khiên tự bảo hộ cho chính mình.

"Mười ba người các ngươi nghe ta nói đây." Phong Ngọc Tử nhìn chòng

chọc về phía đám người Tần Vũ nói.

Cát Mân đem theo năm người của Ám Tiễn, Lam y trưởng lão đem theo

năm người của Thiên Võng cộng thêm Tần Vũ tổng cộng có mười ba người.

Mười ba người trên đang nghe mệnh lệnh điều phái của Phong Ngọc Tử.

"Đồ hình bát quái thiên nhiên chưa hoàn toàn được khởi động hết, một

khi khởi động, ảo cảnh thiên nhiên cũng sẽ sản sinh ra sau đó thì chúng ta cũng

sẽ bị chịu ảnh hưởng. Do vậy trước hết ta sẽ bố trí một tiểu hình bát quái trận

pháp trên thân thể mọi người, nhờ vậy các người sẽ không chịu ảnh hưởng của

ảo cảnh nữa." Phong Ngọc Tử nói với chúng nhân.

Vô luận là đồ hình bát quái thiên nhiên hay là phản bát quái xung quanh

Tần Đức đều được chân nguyên lực của Phong Ngọc Tử thông suốt. Vì vậy

hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của Phong Ngọc Tử, chỉ là Phong Ngọc Tử

muốn dùng chân nguyên lực của bản thân để bố trí một bát quái trận pháp trên

thân thể bọn hắn. Để đồ hình trận pháp này không ảnh hưởng gì đến bọn hắn.

"Nếu như có địch nhân tới ta sẽ lập tức khởi động đồ hình bát quái thiên

nhiên này để ngăn trở địch nhân, bọn chúng một khi vào trận sẽ chịu ảnh

hưởng của ảo cảnh, nhưng các ngươi sẽ không chịu ảnh hưởng. Do đó các

ngươi nhất định phải tranh thủ thời gian sát tử địch nhân." Phong Ngọc Tử

mắt nhìn chúng nhân giảng giải rất rõ ràng. Mọi người đều minh bạch địch

nhận bị ảo cảnh ảnh hưởng, bọn họ không bị ảnh hưởng đó là thời cơ tốt nhất

để giết địch nhân.

"Đương nhiên, cũng không nhất định là địch nhân sẽ xuất hiện ta bất quá

cũng chỉ nhắc nhở các ngươi thôi. Tuy nhiên... các ngươi phải nhớ một điểm,

không thể để bất cứ người nào tiếp cận Vương gia." Ngọc Phong Tử nghiêm

túc nói, chúng nhân tất cả cũng gật đầu.

Từ đó trở đi Tần Đức ngồi xếp bằng tu luyện trong phản bát quái, nỗ lực

đạt đến trạng thái tốt nhất để nghênh tiếp Tứ Cửu Thiên Kiếp đương nhiên

cũng không có thời gian để cùng Tần Vũ trò chuyện nữa.

"Phụ vương." Tần Vũ mắt nhìn Tần Đức đang tu luyện trong phản bát

quái, trong lòng tĩnh lặng trông chờ. Chờ đợi phụ vương hắn có thể tu luyện

thành công, nửa ngày cùng Tần Đức trò chuyện với Tần Vũ là quảng thời gian

vui sướng khoái lạc nhất trong mười năm qua của hắn.

Thời gian cứ trôi qua từng ngày. Sau khi Tần Đức đã tu luyện được ba

ngày, thì ông ta cuối cùng cũng đình chỉ tu luyện.

"Hôm nay, chắc chắn thiên kiếp sẽ đến." Tần Đức nói với chúng nhân.Tập 3 - Tứ Cửu Thiên Kiếp

Chương 20 - Độ Kiếp Chi Chiến (1)

Dịch thuật: haivui, minhsbv - Hiệu đính: Minerva - Biên tập: jin_king0flove, bac cai cong

Trời cũng đã dần tối, Tần Đức ngồi xếp bằng trong Phản Bát Quái Trận

tại trung tâm sơn cốc, Phong Ngọc Tử và bọn Tần Vũ lần lượt ngồi

xung quanh Tần Đức, thời gian từng giây từng phút trôi qua, mười lăm người

trong sơn cốc hiểu rõ thiên kiếp đang sớm đến gần, mỗi một người trong lòng

căng thẳng như dây đàn.

"Phụ vương." Tần Vũ khẽ quay đầu, mắt nhìn Tần Đức đang tĩnh toạ bên

trong, lúc đó sắc mặt Tần Đức rất bình tĩnh, Tần Vũ trong lòng hốt nhiên run

sợ, uy lực của thiên kiếp, phàm nhân muốn kháng cự lại thật gian nan vô cùng,

cho dù Tứ Cửu Thiên Kiếp là cấp thấp nhất.

"Vô luận thế nào, con cũng sẽ không để cho bất kỳ ai kinh động đến

người." Nhãn thần của Tần Vũ càng thêm lăng lệ.

"Các vị, Tứ Cửu Thiên Kiếp là tiểu thiên kiếp, có bốn đạo thiên lôi giáng

hạ, tại thời điểm đó, tất cả chúng ta nhất định phải bảo đảm cho Doanh tiên

sinh không bị bất cứ ai quấy nhiễu. Còn nữa... mọi người cũng chớ có vọng

tưởng sẽ trợ giúp Doanh tiên sinh ngăn chặn thiên lôi. Thiên kiếp là thử thách

đối với người độ kiếp, một khi các người giúp đỡ để kháng cự lại, đối với

Doanh tiên sinh không có chút hỗ trợ nào, ngược lại các ngươi cũng phải nhận

lấy thiên lôi trừng phạt." Phong Ngọc Tử căn dặn chúng nhân.

Phong Ngọc Tử đã từng vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp nên có kinh

nghiệm, chúng nhân tại tràng, tức thì ghi nhớ trong lòng.

"Phong huynh, các người cũng quá khẩn trương đấy, ta tuyển chọn

Thanh Liên sơn mạch để độ kiếp, cũng không có mấy người biết. Không nhất

định sẽ có người đến quấy phá đâu." Tần Đức nhãn tình khai mở mỉm cười nói.

Mặc dù thiên kiếp đang đến gần, Tần Đức vẫn vui vẻ nói cười như thường.

Đột nhiên...

Cuồng phong nổi lên, cuốn sạch cả thiên địa, gió cuốn mây tan, đám phù

vân trong phạm vi mười dặm phía trên sơn cốc lúc đó không hiểu bị thổi bay đi

đằng nào, đồng thời sắc trời phía trên sơn cốc dần dần biến đổi, biến thành sắc

hồng ảm đạm.

"Thiên kiếp sắp đến rồi!" Phong Ngọc Tử tức thì kêu to, chúng nhân mỗi

người trong lòng lập tức căng thẳng như dây đàn, còn Tần Vũ trái tim nhảy liên

hồi.

Ám hồng sắc thiên không phảng phất như tụ lại trên đỉnh đầu, đem lại

cho mọi người áp lực cường đại, sau đó ám hồng sắc thiên không bắt đầu quay

tròn, phảng phất như một dòng nước xoáy cự đại giữa biển khơi không ngừng

xoay chuyển, từng đạo tử sắc điện xà phảng phất như sinh ra giữa không

trung, xuất hiện từ trong sắc trời hồng ảm đạm, sau đó bị hút vào dòng xoáy cự

đại này.

Dòng xoáy lại càng chảy xiết, trong phạm vi vài trăm dặm vuông thiên

địa linh khí hoàn toàn hỗn loạn, đạo đạo cự đại điện xà uốn lượn ngoằn ngoèo

trong dòng xoáy, dần dần, dòng xoáy cũng ngừng xoay chuyển, biến thành một

đoá tử sắc kiếp vân.

Thiên không ám hồng sắc, kiếp vân tử sắc, trong kiếp vân điện xà loé

sáng.

Chúng nhân trong sơn cốc nhìn lên thiên không, Tần Vũ cũng vậy, chứng

kiến thiên uy, khí thế khủng bố như vậy, Tần Vũ cảm thấy trong tâm hắn như

bị tảng đá đè lên, có cảm giác khó thở, Tần Vũ nghiến răng, nhãn trung loé

sáng, trong chốc lát lại quan sát phụ vương của hắn.

"Phụ vương, người nhất định phải thành công!" Tần Vũ trong lòng kỳ

vọng.

"Oanh!"

Một tiếng sấm vang lớn, một dòng tử sắc lôi điện phảng phất như thần

long uốn lượn hướng về phía Tần Đức ở trung tâm sơn cốc đánh xuống, tại

tràng mọi người đều hiểu, Tứ Cửu Thiên Kiếp gồm có bốn đạo thiên lôi, đạo

sau lợi hại hơn đạo trước, đây bất quá là đạo thiên lôi đầu tiên, nhưng khí thế

của đệ nhất đạo như vậy, có thể tưởng tượng được sự khủng bố của thiên kiếp.

"Lên!"

Tần Đức tại trung tâm Phản Bát Quái lập tức đứng dậy, khởi động Phản

Bát Quái trận thế, đạo đạo quang mang ở xung quang Phản Bát Quái trận thế

không ngừng lưu chuyển, sau đó hình thành nên bức màn khí bao trùm xung

quanh Phản Bát Quái, bảo hộ vững chắc toàn bộ thân thể Tần Đức.

Với sự trợ giúp của linh khí tại cự hình thiên nhiên bát quái, lại thông qua

chính Phản Bát Quái tăng thêm hiệu quả, trong gần ba ngày đã hấp thụ đầy

linh khí, hình thành nên bức màn khí cấm chế bảo hộ, uy lực đúng là rất mạnh.

"Oanh!"

Tử sắc lôi điện oanh kích lên trên bức màn khí thanh sắc này, thanh sắc

thiên địa linh khí trong Phản Bát Quái vội vã lưu chuyển, bức màn khí cũng

chấn động một hồi, nhưng thực tế đã kiên cường trụ lại trước đạo thiên lôi đầu

tiên. Tần Vũ thấy vậy trong lòng thở phào một cái.

"Bát Quái thiên nhiên này quả nhiên đủ mạnh, cấm chế khí tráo (màn

khí) do Bát Quái hình thành nên có thể chịu được đạo thiên lôi đầu tiên mà

không tan biến." Phong Ngọc Tử trên mặt hơi có sắc hoan hỉ.

***

Lúc đó cách sơn cốc không xa, Ngũ Đức, Ngũ Hành mỗi người đạp trên

một cự hình phi kiếm, đồng thời dẫn theo hai lão giả

"Sư huynh, gã Tần Đức này không ngờ lại vượt qua được đệ nhất đạo

thiên lôi, hơn nữa Tần Đức lại có thể tìm được vị trí của Bát Quái thiên nhiên,

cũng kể là có chút vận rắm chó." Ngũ Hành cười lạnh nói.

Ngũ Đức không bận tâm nói: "Không cần quản nhiều như vậy, Tứ Cửu

Thiên Kiếp có bốn đạo thiên lôi, đạo sau lợi hại hơn đạo trước, đệ nhất đạo bất

quá là món khai vị thôi. Tần Đức muốn vượt qua cả bốn đạo, khó lắm. Huống

chi hắn thậm chí có vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp thành công, khẳng định là

cũng trọng thương, lúc đó với thực lực của chúng ta sẽ dễ dàng sát tử hắn."

Độ kiếp thành công, thân thể cũng sẽ bị trọng thương, một tiểu nhân vật

vừa bước vào Kim Đan Tiền Kỳ lại bị trọng thương, sao có thể là đối thủ của

Kim Đan Trung Kỳ Ngũ Hành và Kim Đan Hậu Kỳ Ngũ Đức được.

"Hai vị tiền đối, chúng ta hiện tại có thể xuất thủ được chưa?" Hạng

Đông thủ lĩnh trong tứ đại lão giả tức thì cung kính nói, bốn lão giả này, trong

nội bộ Hạng gia xưng hiệu là Tứ Phương Tử Thần, đại danh phân thành Đông,

Nam , Tây, Bắc cùng chung họ "Hạng".

Ngũ Đức nghe xong hơi gật đầu: "Sư đệ, bây giờ đệ nhị đạo thiên lôi

đang tích tụ năng lượng, một khi đệ nhị đạo thiên lôi bắt đầu, bọn chúng nhất

định sẽ phân tâm chú ý đến trường độ kiếp, chúng ta ngay lập tức thiểm điện

công kích, một đòn diệt sạch bọn chúng!"

"Vâng, sư huynh." Ngũ Hành cũng rất hưng phấn.

***

Tử sắc kiếp vân không ngừng vần vũ, từng cỗ áp lực cường đại khiến cho

chúng nhân trong sơn cốc kinh hãi, đệ nhị đạo thiên lôi hiển nhiên phải cực kỳ

cường đại.

"Hứ!"

Một tiếng hét trầm trầm từ phát ra từ miệng Tần Đức, đồng thời trên cơ

thể Tần Đức xuất hiện long hình hộ thể cương khí, đúng ra mà nói hộ thể

cương khí này tựa hồ như đã thực chất hoá, chính là phép hộ thể do tu luyện

Tổ Long Thuỷ Hoàng quyết đến tiên thiên cực trí mà có được.

Đồng thời một thanh ám hồng sắc trường kiếm xuất hiện trên tay Tần

Đức, chính là trung phẩm linh khí, cũng là binh khí để Tần Đức dựa vào nó mà

độ kiếp.

Tần Vũ tập trung toàn lực chú ý lên thân thể phụ vương hắn, đám người

Phong Ngọc Tử, Lam y trưởng lão cũng quan tâm đến trường độ kiếp trước

mắt của Tần Đức, sức ép không khí khiến mọi người rất khó thở, áp lực không

khí thật lớn. Hốt nhiên thiên không chấn động một hồi.

"Oanh!"

Lại là một đạo tử sắc thiên lôi từ cao không cực tốc đánh xuống, đạo thiên

lôi này so với đạo thứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net