Sự lạnh nhạt của đại ca 😶😶

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

💭Hắn cứ như v mà chịu trận, dù s đại ca ko quy định số roi thì hắn cx pk mik sẽ như thế nào r.

Đại ca hắn mà ko ra số roi thì chị có đánh đến khi ca hét giận mà thui. Cứ như v hắn liền chịu , hắn đau a , hắn thực sự muốn ôm chằm lấy ca nũng nịu xin tha a. Nhưng đã hai mấy năm r chưa 1 lần ca tiếc thương hắn.

Đại ca hắn đánh rất đau ó. Cứ cứ đánh ko pk đã bao nhiêu roi r , liền đánh như v nha, nhìn bây giờ giờ hai cây roi mây cx như v mà chịu ko nổi, liền một tiếng : "Rắc " 1 cây roi mây bị gẫy làm đôi rùi.

Hắn liền muốn quay lại cầu xin ca tha cho hắn, liền thấy hàn tuấn cằm cây roi tiếp trên bàn chập lại với cây roi ko còn nguyên vẹn kia mà đánh tiếp na.

Hắn liền sợ rùi, lật đật ôm chặt chân lãnh hàn Tuấn mà xin tha :" Ca, .... ưm.... tha cho tiểu khiêm lần này a, tiểu khiêm thật sự hịu ko nổi a ." Hắn liền ôm chân lãnh hàn Tuấn mà khóc nức lên. Đau thực sự rất đau.

....Hàn tuấn vẫn giọng lạnh mà quát :
"Như thế nào làm chuyện, thì bây tốt nhất cho ta khiêng. Liền như thế nào xin tha ta liền đánh chết ngươi ."

***Hắn nghe như v liền sợ ca sẽ như v mà đánh chết hắn mất. Đành yên lặng trở lại mà sấp mặt ăn đòn. Hắn pk ca hắn nói là chắc chắn sẽ làm. Đánh như v lâu, hắn thật sự sợ nghe tiếng roi cứ vang vẳng trong phòng. " Vút chát ... vút chát....Vút chát ... vút chát...."

Hắn thực sự ko chịu nổi nữa, hắn bây giờ đầu óc đã trở nên mơ hồ r.
Như v cứ như v mà hắn chìm vào trong sự bất tĩnh.

👻👻cứ như v hắn bất tỉnh đến nữa đêm liền chợt tĩnh, vì cơn đau phía sau rên ầm ĩ. Hắn như v nhìn xung quanh, vẫn thấy bản thân vẫn còn nằm trong thư phòng của đại ca nha. Hắn cười khổ , liền tự nhớ về những gì xảy ra hôm qua .

Ca thấy hắn như v ko chịu nhưng vẫn đánh, đánh đến thảm thương. Lúc sắp bất tỉnh hắn hi vọng 1 điều nhỏ nhoi thui, rằng sau khi tỉnh dậy đc ca đưa về chăm sóc a. Từ nhỏ đến lớn ca đều lạnh nhạt với hắn 💔 , nhìn các đệ đệ đc ca luôn quan tâm, yêu thương hắn cx muốn.

Cứ như v từ nhỏ đều tự an ủi bản thân, vì hắn là nhị ca a, hắn thật sự lớn r ko nên giành tình thương với đệ đệ ,nhưng hắn thực sự rất ganh tị với chúng.

Mỗi lần bọn chúng tinh nghịch, đùa phá ca liền như v đánh xong r lại nuông chiều cho các đệ đệ làm nũng. Ca đều chiều bọn chúng vô điều kiện.
Đang suy nghĩ liền thấy trong phòng sáng đèn, bước vào liền là đại ca nha. Hắn nhìn như v liền tia hi vọng sáng lên , hắn thật mong ca đến đưa hắn về chăm sóc.

Hắn nhớ mỗi lần bị phạt xong đều là 1 mik hắn tự cố gắng vượt, ko thì cx là tiểu kì cho hắn bôi thuốc. Ca đều ko ngó ngàng gì tới hắn.

Hàn tuấn nhìn hắn nhăn mày , r liền đá đá hắn :" Như thế nào còn ở đây, hửm . Liền cho ta thỉnh ngươi về"
Hàn khiêm:" Là ..."

" Liền cho ta cút về phòng, ở đây chỉ thêm chướng mắt. " hàn tuấn quát .
" Còn cho ta 1 lần lặp lại chuyện hôm nay nữa , thì đừng có trách ta đánh gẫy tay ngươi. " nhìn hàn khiêm mà quát.
Hắn như v cx liền địa địa dạ trả lời :" "Là .. tiểu khiêm sẽ ko dám tái phạm nữa . Xin phép ca tiểu khiêm lui về phòng. "

" Cho ta cút " hàn tuấn quát
~Hàn khiêm :" ......" liền hắn thật sự đã đứng ko nổi nữa, ráng chập chững bước ra khỏi phòng .

Hắn thật đi ko nổi liền chút nữa ngã ngay xuống sàn, may là có tiểu kỳ đi ngang qua, thấy hắn như v liền đỡ hắn về phòng.

~~~~♤♤♤~~~~~♡♡♡~~~~~♧♧♧~~~~

♡♡Lần đầu viết truyện nên ko đc hay lắm mọi người thông cảm nha🤗🤗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net