Tình về nơi đâu?-KojiYuu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta thường nói,Tokyo về đêm luôn trở nên huyền diệu và thơ mộng,cả thành phố lấp lánh đủ loại màu sắc chớp nháy liên tục,dòng người tấp nập qua lại trên những con phố được bao quanh bởi những tòa cao ốc lộng lẫy,ai ai cũng ăn vận chỉnh tề,vội vàng như đàn kiến lũ lượt kéo nhau về tổ khi mưa tới,... nhưng liệu sẽ có bao nhiêu người có thể tận hưởng hết cái nét đẹp mộng ảo nơi đây?Đi trên phố ,mỗi người một suy nghĩ,không có dư lấy một giây để nghĩ về con người lướt qua mặt mình.Thoang thoảng đâu đó mùi hương thơm nồng của hàng quán ăn thanh bên lề phố, nơi mà ngay cả vị giám đốc một công ty lớn cũng có thể bị bắt gặp đang ngấu nghiến miếng bánh cá thơm phức, không phải vì những món ăn đó qua ngon lành hay hấp dẫn .mà đơn giản chỉ là vì cuộc sống này quá bận bịu,dù là ngày hay đêm,chỉ chút thời gian để để có thể lấp đầy bao tử bằng một bữa ăn tử tế cũng không có.


Cuộc sống thường ngày cứ như vậy trôi qua với quá nhiều lo toan,đôi lúc tưởng chừng như nghẹt thở ,thế nhưng vẫn phải cố gắng đứng dậy mà nếm trải dòng đời nồng mùi cay,đượm vị đắng mà Thượng Đế đã ban cho.Có phải vì thế mà con người dần dần trở nên vô cảm?Tình yêu cũng dần mất đi sự lãng mạn hay cái màu hồng đặc trưng mà những nhà tiểu thuyết gia vẫn hay ca ngợi giờ đây không còn nữa?Nuôi dưỡng một tình yêu tuyệt vời có phải là một việc khó khăng chăng?Rốt cuộc tình nồng thắm ngày nào sẽ đi về đâu khi cả hai chỉ mang lại cho đối phương sự thờ ơ tẻ nhạt?


-"Chúng ta chia tay đi"_Haruna bình thản,cô nhắm mắt lại cảm nhận làn gió thổi qua tấp nhẹ vào mặt ,rồi lại mở mắt ra ngắm nhìn mặt nước sông đang rôi êm đềm.


-"Tớ xin lỗi"_Yuko nhẹ giọng,ánh mắt vô định hướng về phía trước.


-"Không phải lỗ của cậu,chỉ là...chúng ta mang lại quá nhiều mệt mỏi cho nhau,tình yêu này sẽ không bền vững"


-"Vì ngay cả cậu và tớ đều là con gái và vị trí mà tớ đang đứng lúc này không cho phép tớ nói cho thế giới biết về mối quan hệ của chúng ta phải không?Cậu nói đúng,chúng ta đã mang đã mang cho nhau quá nhiều đau khổ.Vậy thì cứ làm theo ý cậu đi"_Yuko cười nhạt,cô buông một hơi thở nặng trĩu,đôi mắt hằn lên nỗi đau đớn khó tả.


-"Sự xuất hiện của tớ đã khiến gia đình cậu đảo ngược.mối quan hệ tuyệt vời giữa cậu và mẹ vì tớ mà tan vỡ...quá nhiều biến cố xảy ra khiến tớ nghiệm ra một điều ,hãy ngừng việc làm cho đối phương đau khổ và chia tay sẽ tốt hơn"_Giong Haruna nhẹ tênh,ngực trái đau nhói làm cơ mặt kéo thành những vệt méo xệch.


-"Có lẽ ..cậu nói đúng,tớ và cậu đều có tương lai riêng để gầy dựng ,vậy nên hãy..."

Yuko bắt chợt dừng lại,cô chầm chậm đưa mắt nhìn người con gái đang đứng bên cạnh,môi cô mấp máy nhưng chẳng thể cất tiếng,rất nhiều điều muốn nói ra giờ đây cứ như nghẹn lại trong cổ họng,cô chỉ biết ngắm nhìn người cô yêu thật lâu.Haruna mặc nhiên không nhìn Yuko,dường như cô không đủ cam đảm để làm điều đó,rồi trái tim cô sẽ lại yếu mềm,và nỗi cô đơn đáng sợ sẽ lại dằn cặt cô nếu cô nhìn vào đôi mắt kia,quay mặt về một hướng khác như một cách để trốn tránh,giọng cô run lên bần bật khi quay đi.


-"Hãy chi tay nhau mà không phải rơi nước mắt...Yuko à ,hãy quay lưng đi thật nhanh và đừng quay đầu nhìn lại,cũng đừng nói thêm gì nữa cả.Tạm biệt cậu..."


-"Haruna ! cậu vẫn còn yêu tớ ....đúng không?"


Haruna bất chợt dừng bước,câu hỏi của Yuko như một viên đạn cắm thắng vào tim cô khiến nó gần như ngừng đập trong vài giây.cả giác cay cay nơi sóng mũi,cô nhắm mắt lại thật chặt nhưng những giọt nước mắt cứ trôi tuột ra khỏi mi mắt yêu ớt kia,đôi vai cô bắt đầu run rẫy...


-"Đừng...tớ xin cậu..dừng nói gì cả.."


Từng chữ một thoát từ cổ họng khô khốc cùng với tiếng nấc nghẹn ngào,Haruna như đang vỡ ào trong đau đớn,Yuko chạy thật nhanh về phía người yêu,ôm chầm lấy tấm lưng nhỏ bé siết chặt,yuko vùi mặt vào lưng Haruna hít hà mùi hương thanh khiết đã khiến cô không cảm nhận.


-"Một lần này thôi...Haruna...tớ xin cậu..hãy nói rằng cậu yêu tớ.."


-"Đừng khóc ...Yuko à..đừng để tớ phải thấy cậu rơi nước mắt vì tớ nữa ..làm ơn đi.."

Haruna ôm lấy vòng tay Yuko, trái tim như đang bị xé thành từng mảnh vụn khi những giọt nước ấm nóng lăn dài từ khóe mi Yuko rơi xuống thấm vào vai Haruna,Yuko lại khóc vì Haruna,ngẫm lại bao nhiêu ưu phiền,bao nhiêu mệt mỏi và áp lực mà Haruna đã mang đến cho Yuko trong quá khứ khiến tâm can Haruna bị giằng xéo dữ dội hơn.


-"Tớ yêu cậu..không có thứ gì trên đời này có thể thay đổi điều đó..."


-"Vậy thì tại sao chứ"


-Tớ không thể tiếp tục Yuko à...chúng ta sẽ không có hồi kết tốt đẹp như ta luôn mơ mộng...thế giới này không chỉ có tớ và cậu..tình yêu của chúng ta rồi sẽ đi về đâu trong tương lai?.."


-"Chúng ta ..thật sự..không thể tiếp tục sao?...Tớ..đau....Haruna à.."


-"tớ biết..nhưng chỉ một lần cuối này nữa thôi...chúng ta sẽ không bao giờ cho đối phương đau khổ nữa...hãy bắt đầu một mối tình đẹp đẽ với anh ấy..."


Haruna nghẹn lời,đưa tay lên cổ chặn những tiếng nất không bật ra quá to,cô bỏ lửng câu nói và nước mắt lại giàn giụa trên khuôn mặt cô.Yuko siết chặt lấy người cô yêu,giọng nói thì thào vào lưng Haruna như đang cố van xin.


-"Làm ơn..hãy cho tớ thời gian.."


-"OSHIMA YUKO!ĐỪNG CẦU XIN TỚ NỮA!!"_Haruna thét lên ,vùng vãy thoát khỏi vòng tay của Yuko.


-"Cậu và người con trai ấy rồi sẽ hạnh phúc...đó là lẽ tự nhiên của thứ gọi là tình yêu..đừng bắt tớ tiếp tục mối quan hệ này nữa...đừng dằn vặt trái tim tớ nữa...tớ không thể tiếp tục chịu đựng nữa..."


Haruna ngã khụy cả thân người đổ xuống đường,nước mắt như những đợt sóng tuôn trào không ngừng nghỉ..Yuko chết lặng trong từng cơn quặn thắt cuốn lấy trái tim cô,hình ảnh Haruna nhòe dần,một giọt nước nóng hổi lăn trên má,cô đang khóc,khóc cho tình yêu tan vỡ chỉ vì sự thờ ơ do chình cô mang đến,phải là cô đã qá vô tâm,không bao giờ nghĩ đến cảm xúc của người cô yêu,cô đã luôn tin tưởng rằng cô đã mạng hạnh phúc đến cho Haruna,nhưng không phải tất cả chỉ toàn đau khổ,nước mắt.Lúc này ,khi nhận ra được đã quá muộn.Tình yêu tuyệt vời giờ đây đã nằm ngoài tầm với,cô sẽ chỉ là kẻ đứng nhìn người cô yêu rời ra cô mãi mãi.


-"Đừng chạm vào tớ!"_Giongj Haruna lạnh lùng vang lên khi Yuko cúi xuống toan đỡ cô đứng lên.


-"Haru.."


-"Cũng đừng bao giờ gọi tên tớ nữa!Chúng ta kết thúc tại đây đi"


Haruna đứng dậy,lạnh lùng bước đi trong làn mưa lạnh đang rơi dần nặng hạt,ngay cả là ánh nhìn cuối cùng cô cũng không muốn nhìn Yuko,đã quá muộn cho một lời xin lỗi,quá muộn cho tất cả mọi thứ.Tình yêu ngọt ngào say đắm ngày nào giữa 2 người giờ đây đã nguội lạnh,có cứu vãn cũng chỉ khiến cho vết thương lòng khó càng chữa lành,kết thúc để cho nhau lỗi thoát ..còn hơn tiếp tục rồi lạc lối.


Mưa

Hay nước mắt

là mưa chan hòa nước mắt

Hai trái tim vỡ tan.

Một chuyện tình đến hồi kết thúc.

Là bi kịch của sự hối tiếc muộn màng

Hay là lối thoát cho mối tình đầy nước mắt?...


END














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net