Bài viết số 1- Em không là nàng thơ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      "Em không còn là nàng thơ, anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ". Sẽ có một ngày, nắng kia sẽ chợt tắt. Màn đêm sẽ trở lại nhân gian. Nhưng cảm hứng trong lòng tôi không còn bị màn đêm khơi gợi nữa.

     Từ ngày mất em, tôi mất dần lẽ sống. Tôi mất em, tôi mất cả sự mộng mơ.

       Ngày có em, tôi cầm bút tôi viết. Viết nên những lời ca tựa biển vàng. Ngày có em, bầu trời xanh nắng nhạt. Gió thổi du dương cũng đủ bản tình ca.
 
        Nhưng bầu trời xanh ấy đã đi đâu? Lời ca vàng ấy đi đâu? Và nàng thơ của tôi đã đi đâu? Bất giác trong đầu tôi hiện lên những dòng thơ ca của Hàn Mặc Tử:

       "Người đi một nữa hồn tôi mất
        Một nữa hồn kia bỗng dại khờ"

Phải, tôi trở nên khờ dại, trở nên điên đảo trong bản tình ca của chính mình. Tôi tự hỏi bản thân rằng: liệu tình ái là chi mà khiến cho con người mê mẩn? Tôi đã tự đắm chìm trong bản nhạc của chính tôi- một bản nhạc viết về em trong kí ức. Rồi tôi cũng hóa dại khờ trong thế giới của chính tôi.

Giản An
13-10-2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net