Tình yêu D0rem0n - Gabong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.1.2010... Mình bắt đầu viết chuyện tình của hai " Ngox ngek" : Sói anh và Sói em!

........7.2009... Làm quen ^^!

Truongxua.vn.

" Bạn nhìn như trẻ con ý nhỉ? Sau này là cô giáo không sợ bị học sinh bắt nạt ah"

" Dễ thương quá! chỉ mún ngắm mãi không thôi "

" Mình chỉ thích được học cô giáo Yến thui hjhj "

..........

Hix... Tên nào mờ bình lắm ảnh của mình thế nhở ? Lại còn trêu chọc nữa chứ. Tò mò, tò mò...

" Bạn nhận được một lời kết bạn từ Asakura Hao..."

Hjhj, cũng thú vị đấy, Tại bình thường cũng chả có tên nào xem ảnh của mình rùi bình nhìu nhìu như thế. Vào xem nào..

Nhìn hắn cũng khá là ..đẹp giai ( hehe... khen giả vờ thui ), nói chuyện thì... nhí nhảnh phết. hjhj.. từ nay mình.. nhớ thêm một cái tên nữa vậy. bắt đầu án tượng rùi nè.^^!

Những tháng ngày hạnh phúc..là bạn ^^!

Một thói quen của mình là mỗi khi lướt web, lúc nào cũng tiện tay vào truongxua.vn - trang web mà ông anh kết nghĩa bảo vào tìm bạn cũ với lại " chém gió cho vui". Nói thật chứ lúc đó mình cũng chẳng thích thú mấy vì mấy đứa bạn học cấp ba chưa đăng kí thành viên, mà chém gió thì chẳng mấy chốc đã chán rồi ( tính mình là vậy mà hjhj), cho nên đã là thành viên khá lâu nhưng cũng chưa có ai gọi là " tâm giao" cả. Từ khi quen tên đó, tự dưng mình chăm chỉ vào truongxua hơn...nhìu lần. Sau những lần bình ảnh, trêu nhau, mình và hắn ta bắt đầu chat chít trên Yahoo, Ola rùi điện thoại nữa. Nhưng lúc đó, tình cảm hai đứa " vô cùng trong sáng" nhé. Chỉ là hai nhóc nói chuyện với nhau rất ' hợp gu ' và càng ngày càng phát hiện ra có vô số sở thích và suy nghĩ giống nhau thôi. Bạn ý nói rằng " Nói chuyện với Yến rất thú vị và có cảm giác rất hợp với Yến". "Hjhj, ừ thì mình cũng thấy thế mà". Cũng từ khi quen hắn, cứ cuối tuần về nhà là mình chỉ ôm khư khư cái máy tính mà thôi. Hai đứa có sở thích chung là rất thích nghe nhạc. Những hôm chat cùng nhau, gửi cho nhau những bài hát yêu thích rồi cùng nhau nghe, cảm giác đó sao mà ấm áp thế... Mải chat với hắn làm cho mấy lần bị bố bắt phải đi ngủ sớm ^^, nhưng mờ .. chưa buôn xong.

" Vào Ola tiếp nhé " .

" uh ".

" hjhj"

Lại chat tiếp. Không biết ngày đó mình với Ngox ngek đã buôn gì mờ nhìu đến vậy nữa, mình còn luôn đòi hắn phải " bù giờ " cho mình khi mình bận việc gì mà 2 đứa chat với nhau muộn nữa chứ. Cũng tại bít mình hay...nhõng nhẽo nên hắn ..luôn nhường hjhj. Cho nên, kỉ niệm về mình và hắn còn là những lần chat chit quên ngày tháng. Ôi, thật là đẹp...

Cũng chính vì nói chuyện với nhau nhiều như vậy nên chúng mình đã khá hiểu về nhau. Bao nhiêu chuyện buồn vui mình đều chia sẻ cùng hắn. Cả những khi mình buồn và thấy cô đơn, không muốn nói chuyện với bất kì ai thì hắn là người duy nhất mà mình nhắn tin. Chả hiểu tại sao lại như thế nữa, Hình như mình đã quen có hắn bên cạnh...Hắn còn là "Đồng hồ báo thức ' của mình nữa, gọi mình dậy đi học vi..mình mèo lười lém, hắn mà không gọi thì...hông biết bao giờ mới dậy đi học được, hihi.

Nhiều lúc mình cũng không định hình nổi tình cảm mình dành cho hắn là gì nữa. Cũng tại hai đứa suốt ngày trêu nhau:

" Nhớ tớ không? "

" Có, nhớ nhìu lém" .

" Tớ cũng thế" .

" Hì, chết oy, hình như là yêu oy"

" Hình như thế"

" Này, cậu không biết ah, tớ là nhà chiêm tinh đấy, tớ đã xem được tương lai của tớ với cậu đấy, tin không?"

" Thế ah' ? tin mà. Cậu nói đi xem nào"

" Nghe đây nè, tớ với cậu 2 năm nữa sẽ là... người yêu đấy. Chúng mình yêu nhau nhưng mà không nói, hẹn hò nhau bao nhiêu lần nhưng...toàn lỡ hẹn. Nói chung là trải qua nhiều sóng gió mới đến được với nhau hjhj. "

Mình đã nghĩ ra một lô xích xông những " dự đoán" vô cùng..." hay ho" để làm hắn cười.

" Hihi Cậu chiêm tinh hay đấy. Đang vẽ đường cho hươu chạy ah' "

" Uhm', cậu cứ chạy như thế là được hehe"

Đấy là những khi chúng mình nói chuyện, luôn vui hết biết như thế đấy. Nhưng cũng có những lúc... mình bỏ rơi cậu ấy, và cũng có những lúc, cậu ấy vô tình...bỏ rơi mình.

Đó là một lần chẳng hiểu sao mình...chán. Cắt liên lạc với tất cả mọi người một tuần liền, cứ để máy đó mà không nhắn tin cho ai. Mình biết.. có người mong tin nhắn lắm chứ, vì đơn giản là vì cậu ấy cũng quen nhận tin nhắn của mình giống như mình quen nhận tin nhắn của cậu ấy vậy. 1 tuần trôi qua, mình nhắn tin. Người đầu tiên là cậu ấy..

" Asakura, đang làm gì ?" Send.

Reply " T đây. Tớ tưởng cậu quên tớ rồi chứ ( mặt mếu)"

" Không quên mà, tại máy tớ hết tiền, từ nay sẽ không thế nữa mà. Không biến mất nữa. Đừng giận na'z! ( mặt cười)"

" Uh, không giận cậu đâu mà !'

" Hjhj"

" Nhớ tớ không"

" Có, nhớ rất nhiều mà"

" Hạnh phúc quá hjhj "

Nhưng cũng có lúc.. mình đã bị bỏ rơi thật, mình cảm thấy thế. Không nhầm thì đó là khi người yêu cũ của cậu ấy liên lạc lại với cậu ấy sau 3 năm không liên lạc gì thì phải. lần đó, mình nhắn tin mà cậu ấy không bao giờ reply lại ngay, cũng không hay Ola nhiều. Mình thấy ... hơi hụt hẫng và bất chợt muốn...giận cậu ấy.

Sáng hum đó đi học, mình đã nhắn tin và quyết định oy.

" T mún nói với cậu điều này, cậu đừng buồn đấy nhé"

Reply ngay:

" Hì, cậu nói đi, làm gì mà có vẻ bí mật thế? tớ thề, hứa, đảm bảo mà..."

" Uhm, tớ phải xa cậu một thời gian, cậu hãy luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé,. đừng có bùn đấy, nhớ chưa Mon?'

" Uh. Nhưng vì sao chứ? tại sao cậu lại rời xa tớ một thời gian? cậu phải nói lý do cho tớ biết chứ. Nói là không buồn thì không đúng nhưng mà tớ sẽ tôn trọng quyết định của cậu. Sớm trở về nhé, tớ sẽ chờ cậu. Baby I l0ve You..."

" Uh, tớ sẽ sớm trở lại mà..."

Nói thế nào nhỉ ? Dù cho chúng mình hay đùa nhau, trêu nhau là người yêu, nhưng chưa khi nào mình có cảm giác thế này. cậu ấy nói gì vậy nhỉ??? Vậy là mình cũng chẳng rời xa cậu ấy nữa, chỉ xa trong.... mấy tiết học ngày hôm đó vì không nhắn tin như mọi khi vẫn hý hoáy trong lớp nhắn tin trộm để trêu nhau thôi.

Đúng là không thể rời xa cậu được vì tớ cũng thấy buồn lắm mà..

Mình cũng k thể quên được lần đầu tiên hai đứa nói chuyện lâu với nhau- lần mà mình đã cảm thấy sự ấm áp từ cậu ấy. Hôm đó, chờ tin nhắn của cậu ấy mãi mà k thấy, có lẽ cậu ấy bận họp lớp, mình ngủ thiếp đi. Đang đêm thấy đt reo. Thì ra là tên M0n, chắc thấy tộj lỗi vì chưa chúc mình ngủ ngon. Giọng cậu ấy " hì, tớ chỉ định nghe nhạc chờ thôi mà" ( hì bắt được quả tang nhớ người ta rồi nhé ). Thế rồi hai đưá nói bao nhiêu chuyện. Lần đầu tiên nói chuyện trực tiếp nhiều như thế, vậy mà thật vui. Hình như hôm đó, nụ cười theo mình vào giấc mơ..

Và lần đầu tiên cậu ấy làm mình buồn và suy nghĩ về tình cảm giưã hai đứa cũng thật đáng nhớ. Đó là một buổi tối, có lẽ đã uống khá nhiều rượu, cậu ấy gọi cho mình. " Nhớ tớ k?". " có mà". " Thế yêu tớ k?". " Yêu ah'? Tớ..không biết". " uh, thôi cậu ngủ đi,tớ biết thân phận tớ rồi". Trời ơj, Ngox ngek ah, cậu có biết đang nói gì k? Thân phận gì chứ? Có biết rằng từ hôm đó,tớ đã nghĩ về cậu, tớ sợ sẽ có lúc làm cậu bị tổn thương wá, Ng0x ngek àh! Hẹn hò - Tình yêu chớm nở... Vì sở thích bình ảnh của cậu ấy ( có đêm mình đã thức đến 2h chỉ để bình 150 cái ảnh của cậu ý) mà mình khá quen mặt với những người bạn của D0rem0n la cậu ý. Mình rất thích 1 bạn gái, Hương Trầm - thân thjện và dễ thương. Thế là 2 đứa kết bạn trên truogxua, rồi nhắn tin buôn chuyện. Mình rất quý Trầm và thân thiết đến lạ. Hôm mình về nhà Trầm chơi cũng là lần đầu tiên mình và cậu ấy gặp nhau. " hjx, em về nhà Trầm rồi gặp anh thì khác gì đi gặp anh, k được rồi"( hì, tại hôm mình nhõng nhẽo nên gọi cậu ý là anh,quen luôn 0y) " thì em cứ coi như em về nhà bạn em chơi, 0y anh đến nhà pạn em gặp em,được k?". "hj, cũng được". Anh thông minh đấy nhỉ? Khôn thế^^!

Lần đầu tiên gặp cậu ấy... Ui ngại muốn chết. Hjx mình đang chơi với bé Bống nhà Trầm mà..nép luôn vào cửa. Sao vậy nhỉ? trêu nhau suốt mà gặp nhau mình mắc cỡ dữ vậy ta...><, mãi sau mới nói được vài câu với cậu ấy rồi hẹn tối đi chơi.

Nhưng tối đó, hai đứa cũng chẳng gặp nhau được nhiều. Cậu ấy đã nói trước với mình là hơi bận nhưng tại sao mình thấy buồn buồn. Dù sao đây cũng là lần đầu hai đứa gặp nhau mà. Chẳng lẽ mình đối với cậu ấy... Không biết mình có bao nhiêu phần trăm trong lòng cậu ấy nhỉ... Thôi kệ vậy, đằng nào cậu ấy và mình cũng có ai nói là thích nhau đâu... Có lẽ là... không có gì thật. Chúng mình chỉ gặp nhau một lát trong đám cưới và ngồi cùng nhau được khoảng 10 phút... riêng tư để nói chuyện.

Đêm..

" Ngủ ngon nhé Pékun. Anh còn nhiều chuyện muốn nói với em nữa nhưng muộn rồi, đi ngủ thôi. Mai chúng mình gặp nhau nói chuyện sau vậy".

" uh'. Ngủ ngon nhé, em cũng mệt rồi".

Cũng hơi trách móc cậu ấy thật, chẳng như mình nghĩ gì cả... Hôm sau cũng vẫn bận, sáng sớm đã đón mình sang đám cưới nhà bạn cậu ý để cậu ý "đi có việc",nhưng mình không đi, vì muốn đi chơi cùng bọn trẻ cơ.( Hì, về xóm có một buổi tối mà mình quen không biết bao nhiêu là người nữa, đặc biệt là bọn trẻ, vui hết biết ^^). Đến trưa cậu ý sang nhà Trầm chơi cùng mình. Ngồi nói chuyện với nhau mà chẳng mún thôi - lại không giận nữa rùi, chỉ tiếc là cậu ý phải lên trường để kịp điểm danh. Hai đứa chào nhau mà buồn thế,giá mà có nhiều thời gian hơn...Bùn bùn...

Một lúc sau, đang ngồi trên đám cưới hát Karaoke, tự nhiên thấy tên nào bịt mặt mình. Hix, ai thế nhỉ? chắc bọn trẻ trêu mình. Cầm bàn tay...không phải trẻ con mà. Quay lại...

" Oh, anh chưa đi ah'? hihi"

" Tẹo anh đi, em đi xe bus lên trường cùng anh nhé"

" Hì,vâng".

Vui vui thế, mình đang lo sẽ đi một mình lên trường. Thực ra . hai đứa cũng chỉ đi xe bus cùng nhau một đoạn nhưng nói bao nhiêu là chuyện. Lúc cậu ấy phải xuống xe, mình đã buồn nè...Cậu ấy đã đặt một...lên trán mình (^_*).

" Em đi lên trường nhé, anh đi xe ngay sau em, đang đuổi theo em nè. Baby I love you!!!"

" Vâng, hjhj, hạnh phúc quá. Em sẽ không say đâu, đừng lo. Về tới nơi bảo em nhé".

Chết thật rồi, mình... thích cậu ấy..thật rồi.

Từ hôm đó, chúng mình nhắn tin, gọi điện nhiều hơn, nhiều hơn... Hihi chắc cậu ấy cũng nhớ mình (^_^). Một cái hẹn đã được lên kế hoạch : thứ bảy ngày 31.10 ( sau sinh nhật mình một ngày).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net