Tình yêu đi lên từ tình bạn chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết ngày học đầu tiên,Minh trở về với bộ dạng thất thểu.Sự hào hứng,tự tin ban sáng đã bị lấp đầy bởi những nỗi lo sợ.Nó sợ chính thực lực của mình sẽ ko đuổi kịp các bạn trong lớp.Nó sợ cái tính ít nói và "thẳng như ruột ngựa" sẽ đẩy nó xa các bạn........Bỗng...Tách..tách...Ướt ướt...Chẳng nhẽ nó sợ quá nên "thoát nước" bằng mọi đường.Nhưng ko,mưa...là mưa đấy...Quá muộn để nhận ra điều đó...Minh cuống quýt tay chân,chưa kịp làm gì thì...Một cái ô bảy sắc cầu vồng bật lên,nó ngạc nhiên quay lại:

-Là mày à?

-Ờ,tao đây-Trung đáp lại nhanh chóng.

-Con trai mà đi ô bảy sắc cầu vồng sặc sỡ....-Minh mỉa mai

-Có vấn đề à?Ko thích thì tao đi nhé!?

Minh hốt hoảng cùng nịnh nọt:

-Ê ê...thôi đc rồi,trái tim hay cầu vồng cũng đc,miễn không ướt mày nhỉ=.=

-Thế còn được-Trung tạm thời thỏa hiệp

Hai đứa đứng được một lúc thì mưa tạnh,ai về nhà nấy.Minh tạm biệt Trung rồi về trước.

Nó đang ngân nga câu hát thì nghe tiếng gọi:

-Ê ê

Quay lại,là Trung."Thằng cha này phải lòng mình hay sao mà bám suốt vậy"Minh nghĩ rồi nói:

-Ai cho mày theo tao.Bạn mới gặp,tao không cho biết nhà đâu.Nằm mơ!

Trung phì cười:

-Mày mơ í.Nhà tao cũng về đường này mà.Thôi,tạm biệt =]]

Nói đoạn,Trung cua vào ngõ.Minh đứng đó,ngẩn ngơ:

-Được lắm,dám chọc quê bà.Bao giờ có cơ hội,bà cho mày biết tay><

Hôm sau đến lớp,Minh quyết định sẽ thay đổi.Trước tiên là phải bắt chuyên với cô bạn ngồi cùng đã.Xem nào,trông cũng dễ thương đấy.

-Chào,đến sớm thế.

-Ờ,đến sớm để buôn-Cô bạn hóm hỉnh đáp.

"Xem ra cũng vui tính phết,rất hợp gout mình"-Minh mừng thầm.

-Tao...à tớ tên Minh,rất vui được làm quen

-Tớ là Phương Anh,rất vui đc làm quen với mày...!!!

??????????!!!!!!???????????!!!!!!???????

Dứt câu,hai đứa nhìn nhau một lúc rồi phì cười.Như hiểu ý Minh,Phương Anh mở lời trước:

-Bây giờ thế này nhé(kéo dài giọng) anh em mình xưng hô mày-tao cho nó dân giã.Có được không?

Chạm đúng vào dây thần kinh hài hước,Minh đáp:

-Được thế thì còn gì bằng.

Tiết đầu hôm nay là Toán-môn học kinh điển,Minh sợ nhất môn này ><

Vừa bước vào lớp,thầy đã:

-Các em lấy giấy kiểm tra 15',chúng ta cùng hệ thống lại kiến thức cấp 2.Nào....chép đề....À mà bên trái đề chẵn,thầy đọc trước...bên phải đợi nhé.

"Thôi,ỏm củ tỏi rồi"-Minh và Phương Anh nhìn nhau.....

Đề chỉ có hai câu,Minh nhìn vào câu một...mỉm cười và làm ngon.Nhưng sang đến câu 2...gì vậy trơì,sao,khó nhằn thế....Đã 7 phút trôi qua mà nó,chưa,nghĩ ra cách làm.Thầy cho có 2 câu mà làm đc 1 câu thì chỉ có 5điểm thôi à...Không muốn>< Nó chợt nhìn Trung bên trên."Thằng này cặm cụi mãi,lại cùng đề với mình....thôi hỏi liều vậy....không mình chết á...."

Minh chọt chọt:

-Ê ê làm câu 2 chưa?

Thấy đầu Trung gật gật,Minh hỏi tiếp:

Dễ không?

Lại gật gật."Bực mình,sao chỉ biết gật thôi vậy....À....mà mình chỉ hỏi nó 1 câu,chưa đi vào nội dung chính...hì"

Minh mạnh dạn:

-Làm như thế nào vậy?Nhắc tao với!!

2 phút trôi qua,chưa thấy gì.Chết rồi...còn 6 phút nữa...huuuuuhuuu!

Nước mắt...mồ hôi chỉ trực trào ra thì....Trung quay lại,cúi xuống.Minh nhìn chằm chằm vào những hành động đó và phát hiện...cuối cùng là một tờ giấy vo vo trên đất.Minh nhanh tay nhón lên:"woa,nhìn mấy lời hướng dẫn này...cảm thấy câu này cũng không khó lắm....nhanh làm thôi"

Hết ngày học,Minh cứ lon ton theo Trung,cảm ơn rối rít.

-Tao có làm gì đâu,chỉ cúi xuống nhặt cái bút rơi thôi-Trung lảng bơ

-Thôi được rồi,làm bộ nữa.

-Kiến thức cơ bản.Tao ở đội tuyển Toán cơ mà.Với lại,tao làm gì cũng có mục đích đấy....

Nói xong Trung hướng về nhà xe.Bỏ lại Minh ở đó cùng câu nói:"làm gì cũng có mục đích".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net