Tình yêu đi lên từ tình bạn (chap4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ê ê...hôm nay kiểm tra Anh một tiết đấy...chết rồi,tớ có biết gì đâu..

-Me too=.=,tiếng Việt còn chưa rõ nữa là tiếng Anh.

Từ nhà xe vào trong lớp,Minh đã nghe thấy chủ đề bàn tán này."Gì chứ...Tiếng Anh...không lo.Dù sao mình cũng là đội tuyển Anh mà."

Minh dường như rất vui vẻ.Cuối cùng nó cũng có cơ hội để thể hiện bản thân mình.Có môn chìm thì cũng phải có môn nổi chứ...Yeahhh

Bước vào lớp:

-Sao ngồi chỗ tao?-Minh ngạc nhiên hỏi Trung

-Ờ thì....tao có việc muốn nhờ-Trung tỏ ra lúng túng

Minh phũ phàng:

-Nói nhanh.Bổn cung cho ngươi 3 giây...1...

-Ấy từ từ.....Tiết bốn hôm nay kiểm tra Anh một tiết..Theo cách chia đề thì tao cùng đề với mày...Vì thế mày phải nhắc tao đấy nhá!

-"Phải?".Mày ra lệnh cho tao đấy à?Nhỡ không cùng đề thì sao?

-Tao đã nói rồi "làm gì cũng có mục đích",cùng hay không cùng mày cũng phải nhắc tao.Tao chỉ thua mày mỗi tiếng Anh thôi....à...cả Văn nữa.

-À.....thế làm sao để biết được đề của mày có giống tao không?-Minh cố tính kéo dài giọng

-Khi phát đề xong,tao quay xuống,mày chỉ cần giơ 1 hoặc 2 là tao biết-Trung nói như dự định từ trước.

***

Ngày học hôm nay quá tẻ nhạt cho đến tiết 4.

Tùng...tùng...tùng...

-Vào lớp rồi...nhớ nhắc tao nhá-Trung ra hiệu

Minh xùy xùy,gật đầu.

-Học chưa?Minh quay sang hỏi Phương Anh

-Ôi xời...sao phải học...tao học mãi mà có chữ nào vào đầu đâu.Chỉ cần khoanh bừa trắc nghiệm tránh điểm liệt thôi....Thôi,cô vào kìa.

Phát đề xong,Minh cứ thấy Trung quay xuống mãi.Hiểu ý,Minh giơ số 1.Thấy Trung nhoẻn cười....haizz vậy là cùng đề rồi.

Với trình độ của mình,Minh chỉ cần làm trong 15' là xong.Nhưng còn một câu ngữ âm nữa Minh chưa khoanh được.Đang ngồi suy nghĩ...Thấy Trung quay xuống-ánh mắt cầu cứu.Minh hiểu ý,nháy mắt bảo hắn quay lên.

Nó bắt đầu lấy một tờ giấy che miệng lại.Núp sau lưng của Trung sao cho khuất bóng cô giáo...Bắt đầu thì thầm:

-Bài 1...True-False-False-True....False thì tự sửa.

Thấy Trung ngồi yên,ngón tay cái giơ lên,Minh:

-Tiếp...Bài 2....A-A-B...còn một câu khó chưa nghĩ ra...

Trung lại gật gật....Bỗng...

-Minh..nhắc lần một-tiếng cô giáo

Nó giật mình kèm theo chút hoảng sợ...."Đành yên lặng một lúc vậy" =.=

Lát sau,Trung lại quay xuống.Thương tình,Minh tiếp tục:

-Bài 3...câu 1 chia theo thì quá khứ...

Trung ngồi yên,không quay xuống nhưng cái đầu thì lắc lắc."Giời ạ...Chắc ông nội này chẳng biết thì quá khứ là gì nữa đây =.="

Minh e hèm:

-Nghe nhé....He..was...born...xong chưa...tiếp...in...ghi nguyên cụm thời gian mẫu vào.....

-Minh.. em làm xong bài chưa?

-Dạ thưa cô...gần xong ạ

-Vậy em lên bàn cô ngồi..làm tiếp.

~~~~~ing~~~~

"Thế là hết!!!Thôi,chúc mày may mắn Trung nhé."

***

Hết giờ,Minh nhanh chóng trở về vị trí của mình.

-Làm tiếp được không?-Minh hỏi

-Tao làm vớ vẩn lắm-Trung thất vọng

Minh an ủi:

-Không sao,tao nhắc mày tưng đó đã đủ 5 điểm rồi.Mày tự làm,coi như ăn may được 1-2 điểm gì đấy.Không lo!

-Ừ-Trung thở dài...Thôi tao đi đá cầu đây

Nhìn bóng Trung ngoài sân đá cầu mà Minh thấy buồn buồn.Chắc nó cảm thấy có lỗi.Dù sao thì đầu năm,Trung cũng nhắc nó 15' Toán.Bài đấy nó cũng được 8-9 điểm.Còn bây giờ thì....

Có lẽ do Minh là con gái nên suy nghĩ nhạy cảm.Thực ra Trung,cậu ấy chẳng suy nghĩ gì.Tránh được điểm liệt môn Anh đối với cậu ta là may rồi.Dù sao đây cũng không phải khối chính.Chỉ khổ thân Minh,cứ tự áp đặt tâm tư của mình....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net