Đi Thảo Cầm Viên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sự chia sẻ và thương là điều quý giá nhất trên đời."

________________________

Đã nói là mệt rồi mà còn phải thức dậy sớm nữa, à mà tại bữa nay đi Sài Gòn có công chuyện nên phải chịu thôi. 

"Ê, mày biết mấy giờ chưa mà còn không lo đi thay đồ để đi?!!"

Đúng rồi, thường như sáng sớm nào cũng như vậy mà, tôi đã quen rồi. Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt. Cả nhà sẽ cùng nhau đi Sài Gòn, đầu tiên là có công chuyện, sau đó thì sẽ cùng nhau...ĐI CHƠI...Đi đâu chứ đi chơi là cặp mắt tui sáng rỡ luôn. 

Sau một hồi loay hoay để kiếm bộ đồ phù hợp nhất, thì chẳng có bộ nào vừa ý cả. Tức quá nên mặc luôn bộ quần áo cũ. 😓

Cuối cùng thì cả nhà cũng đã chuẩn bị xong hết rồi, bây giờ thì chúng ta cùng nhau LÊN ĐƯỜNG thôi nào!!!

Chuyến Đi Đầy Thú Vị:

Mẹ tôi lái trước còn cha thì từ từ, chậm rãi chạy theo sau. Có ai thắc mắc gì không? Tại vì mẹ rất giỏi, rành đường nên dĩ nhiên là phải đi trước rồi. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao mà mẹ lại có thể biết được đường đi giỏi đến như vậy. Sự thông hiểu về tất cả các con đường ở những nơi mà chưa từng tới chẳng thua gì cái bản đồ giống như GOOGLE MAP vậy. Tôi không có ý khoe khoang gì đâu nhưng đó là sự thật đó, tin hay không thì tôi không bắt buộc. 

Công chuyện đã HOÀN THÀNH! Bây giờ thì...Hai chị em tôi đang năn nỉ cha mẹ cho đi chơi, em tôi thì đòi đi công viên, còn tôi thì muốn đi thăm quan Thảo Cầm Viên. Lớn hơn thì luôn có nhiều lý do để thuyết phục cha mẹ hơn rồi. Nhưng em tôi cũng có cái tài tranh cãi không thua gì tôi. Vừa mới mở lời nói với mẹ rằng:

"Năm ngoái, cha mẹ dẫn em đi Thảo Cầm viên rồi, nên bây giờ đến lượt con, đi sở thú để coi nhiều con vật khác nhau để biết với người ta. Nếu mà không cho con đi thì là không công bằng rồi..." 

Tôi chưa kịp dứt lời thì em tôi đã nhảy vô cà khịa:

"Chị có bao giờ nghe người ta nói câu này không nè?..Cuộc đời bất công nên cọng lông không bao giờ thẳng. Cũng giống như vậy cuộc đời chẳng bao giờ bình đẳng nên đừng cố vuốt thẳng cọng lông."

Cái thằng nhóc này, mới ba lớn mà sao nói chuyện "lý lẽ" đã vậy còn pha vô mấy câu status trên mạng xa hội nữa chứ. Thiệt là....Tức...Biết là nói không lại bé nhóc này nên thôi tôi cũng chịu thua luôn. 

Nhưng mà mừng cái là cha mẹ chịu dẫn tôi với nhóc em đi Thảo Cầm Viên. hihihi...Vui thiệt sự, cãi không lại đứa em, vậy mà cũng được đi thăm mấy bạn trong sở thú. Không tệ!😅

Đi thăm tất cả các con vật trong sở thú rồi chụp hình cùng nhau. Phải nói là ngày hôm ấy vui thể nào tả, mặc dù rất mệt vì đi hết chỗ này đến chỗ khác. Cái chỗ đặc biệt nhất là chuồng khỉ, mấy chú khỉ trông khá là thú vị. Nhìn chúng nô đùa rất vui, tỏ vẻ yêu thương nhau như một gia đình vậy. Có điều là...Bọn chúng dễ nổi quạu quá à...Mới đùa có chút mà la hét om sòm rồi.

Em tôi thấy vậy liền nói:

"Chị hết chuyện để chơi rồi hả...Tự nhiên đi chọc mấy cái con khỉ, nó mà nhảy ra thì đừng nói sao xui nha."

Tôi hỏi ngược lại:

"Ủa, chị chơi với nó thôi mà chứ làm gì đâu?!" 

Em tôi trả lời lại liền, không phải suy nghĩ lâu như tôi đâu:

"Đúng rồi...ĐÚNG RỒI!!...Lo mà đi chỗ khác chơi đi, gần phải đi về rồi kìa...Không có làm gì mà sao tụi nó nổi cáu với chị."

Quay qua quay lại mà đã gần hết một ngày rồi, chán thiệt...Mặc dù ngày hôm ấy mệt thật, nhưng mà vui lắm. Thôi thì đi đâu cũng phải về nhà, đường còn xa phải về sớm kẻo muộn. 

________________________________________________

Trong câu truyện này có một số chi tiết không được hay cho lắm, mong các bạn thông cảm cho mình nha. 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC