Tình Yêu Không Hồi Kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Mối tình đầu
Hôm nay là một ngày buồn thê thảm vì sắp phải chìa tay với người bạn thân nhất của mình. Thương cảm thấy mình trở nên cô độc khi nghĩ đến ngày phải chia tay Vy.
Một buổi tiệc nhỏ được mẹ của Vy tổ chức để Vy chia tay với các bạn trong giáo xứ, nơi ma Vy va các ban đã để lai biết bao kỷ niệm buồn vui. Có lẽ nỗi buồn này rồi sẽ nguôi ngoai theo thời gian nhung điều mà Thương cảm thấy buồn ray rút khi nghe đứa em của Vy thổ lộ tâm tình rằng nó trao trái tim của mình cho Hoài một người anh trong nhóm mà họ vẫn thường chơi chung. Nó nhờ Thuong theo dõi nhất cử nhất động của anh và báo cáo tin tức cho nó.
Nghe những lời tâm tình của nó tim Thương như có ai bóp nghẹt vậy. No đâu biết rằng Thương cũng nhu nó yêu thầm Hoài từ rất lâu rồi. Tình đơn phương làm Thuong luôn bị dằn vặt và đau khổ. Thương ao ước một ngày nào đó Hoài sẻ hiểu được nỗi long của cô và sẽ đáp trả lai tình cảm của mình .Nhưng không,đó chỉ la mơ ước và đối với Hoài giờ đây Thương chỉ la một đứa em kết nghĩa đúng nghĩa mà thôi.Thương ước gi mình có thể nói cho Hoài biết rằng minh rất yêu anh ấy.......
Hôm nay Hoài cũng có mặt trong buổi tiệc. Hoài hình như không hề biết câu chuyện giữa Thương va đứa em gái của Vy. Thương cảm thấy trai đất này thật là nhỏ bé. Hai người con gái đều yeu Hoài.So với nhung người con trai khác Hoai co điểm gi đặc biệt đâu co chứ? Vả lại Hoài giờ đây còn mang danh nghĩa la anh ba kết nghĩa của Thương nữa.Thật là chua xót và buồn cười.
Chi nghĩ đến đó Thương cứ uống ,uống mãi. Thương thầm nghĩ hay minh mượn bia để nói với Hoài,Một ý nghĩ ngốc nghếch chợt loé lên trong đầu Thương.
Người ta thường noi "mượn bia để giải sầu "nhung đối với Thượng hoàn toàn thất bại. Càng uống Thương càng cảm thấy tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Tiệc tàn mọi người kéo nhau về.Bước chân Thương cảm thấy nặng nề hơn bao giờ hết. Cac anh trong giáo xứ,có cả Hoài cũng đưa Thương về. Đây là cơ hội ngàn năm có một, Thương nghĩ thế.
Lúc này đi kế Thương là anh Đạt, người mà Thương kết nghĩa và gọi bằng anh hai.
- Thương !hom nay anh thấy e buồn buồn. Ai lam em gái anh buồn nói đi anh xử cho
- Không ai làm e buồn hết- Thương cười cười nói tiếp - Nhưng e thương một người mà người ta không biết anh ơi!!!
- Vậy sao? - Đạt tròn xoe mắt nhìn Thương như dò xét
- Co ai trong đám tụi anh không???
- Có - Thương trả lời gọn lỏn
- Anh có thể biết được không?
- Thương cúi mặt không trả lời. Dường như đoán được suy nghĩ của Thương Đạt lại hỏi Thương tỏ vẻ nôn nóng muốn biết câu trả lời
- Có phải người đó là Hoài không em?
Thương gật nhẹ va quay mặt về hướng khác dường như để lẩn tránh một sự thật mà Thương che giấu từ bẩy lâu nay. Giờ đây Thương cảm thấy nhẹ nhõm như trút đi được mot gánh nặng nhưng cô bắt đầu hồi hợp va lo lắng không biết khi Hoài biết được điều này Hoai sẽ có phản ứng như thể nào? Từ chối một cách thẳng thừng hay đáp lại tình cảm của Thương.Cô lén nhìn về phía Hoài và không ngừng đặt ra những câu hỏi như thế....

Chương 2: Tình yêu mật ngọt
Từ sau đêm ấy,ngày qua ngày đối với Thương là một chuỗi ngày dài vô tận.Thương hồi hộp chờ đợi sự phản ứng từ phía Hoài vì biết rằngĐạt sẽ nói cho Hoài biết về bí mật của Thương.
Và cái ngày mà Thương mong mỏi chờ đợi đã đến. Thương run rẩy khi cầm trong tay một bức thư vẫn còn thơm mùi mực mà chính tay Hoài đã trao vội vàng cho cô rồi mất hút trong con hẻm nhà Thuong.
Tim Thương đập như trống trận.Cô bắt đầu mở lá thư được gấp rất cẩn thận và đọc :
" Ngày.... tháng.... năm
Thương của anh!
Anh có nghe Đạt nói e danh cho một tình cam đặc biệt có đúng không Thương? Thật sự anh rất vui khi nghe tin này. Từ lâu anh cung có để ý đến Thương nhưng nhà anh nghèo mà e thì lại cao sang nên anh không dám mơ mà thôi.... Thương gửi Thương
P/S: Khi em đọc xong nhớ hồi âm cho anh nhé!"
Thương không tin vào mắt minh nữa đây có phải la sự thật không? Đây chính là dòng chữ của Hoài mà. Thương sung sướng quá....Nhưng sự sung sướng ấy bỗng dưng vụt tất khi Thương chợt nghĩ đến một người, đó chính là Đông.Đông chinh là người đầu tiên ngỏ lời để ý Thương. Lần đầu được người khác giới tỏ tình cô cảm thấy xao xuyến lạ.Một cô bé trong dộ tuổi mới lớn vẫn chưa hiểu như thế nào là tình yêu. Chinh vi thế mà Thương cảm thấy vui khi có người để ý đến mình và chỉ muốn khám phá xem tình yêu là như thế nào mặc dù đối với Đông, Thương không hề có chút tình ý.
Làm thế nào đây? Khi Đông và Hoài là bạn cùng nhóm. Phải nói với Đông thế nào đây? Trong lòng Thương bây giờ cảm thấy rối bời.
Rồi chuyện gì đến cũng đã đến. Đông dường như đã biết được chuyện giữa Thương và Hoài nên âm thầm rút lui .Mỗi buổi chiều đi lễ Thương luôn tìm cách lãng tránh ánh mắt của Đông. Cô cảm thấy mình như người vừa mới phạm tội. Nhưng biết làm sao bây giờ khi tim Thương đã chất đầy hinh bóng của Hoài. Thương không thể tiếp tục lừa dối Đông được nữa.
Lại nói về chuyện giữa Thương va Hoài. từ khi nhận được bức thư tình đầu tiên của Hoài. Thương cứ như sống trên mây .Thương không thể ngờ mình có thể có được điều mình muốn dễ dàng đến nhu vậy. Nghĩ đến điều đó cô cứ tủm tỉm cười một mình....
Và rồi Thương bắt đầu bước vào ngưỡng cửa cấp ba. Với nhiều mơ mộng của một cô gái bước vào độ tuổi trăng tròn và đây cũng chinh là lúc Thương và Hoài bắt đầu cho những buổi hẹn hò
Những buoi chiêu tan học. Hoài thường đứng lóng ngóng trước cổng trường để chờ Thương. Tà áo trắng của Thương tung bay trong gió càng khiến cho hồn Hoài dâm ra ngẩn ngơ
" Áo em trắng quá bay trong nắng
Hồn anh chết lặng tự bao giờ"
Và kể từ đó ,đón Thương vào những chiêu tan học đã trở thành thói quen và niềm vui của Hoài. Thương cũng thế ngồi trong lớp mà hồn cô cứ thả ngoài cửa sổ .Tưởng tượng Hoài đang đứng chờ mình cô cảm thấy lòng trở nên rộn rã.
Thương bắt đầu viết nhật ký ghi lại những ki niệm đẹp đẽ của hai đứa vào mỗi buổi tối.
" ngày... tháng... năm
Hôm nay tan trường mình lại được gặp anh ấy . Mình vui lắm.. minh và anh còn đi ăn chè nữa..."
"Ngay...tháng... năm
Hôm nay mình trốn hoc cùng anh ấy đi xem phim. Bộ phim chiếu gì nhỉ?..."
" Ngày... tháng... năm
Hôm nay minh lại trốn hoc đi chơi nữa rồi..nếu ba mẹ biết chắc mình sẽ no đòn...nhưng những phút giây được ngồi gần anh ấy được anh ấy ôm vào lòng ,nụ hôn đầu đời trao nhau thật say đắm và ngọt ngào làm sao! Ôi!mình cảm thấy hạnh phúc quá....."
Những giây phút bên nhau Hoài và Thương như những chú chim non cứ tíu tít bên nhau. Họ kể cho nhau nghe mọi thứ chuyện trên đời vá không cần biết chuyện gì dang xảy ra...
Rồi từ khi yêu Hoài,Thuong bắt đầu nghĩ về tương lai của hai đứa. Thương bắt đầu lo lắng khi nghĩ về tương lai mù mịt của Hoài. Cô ấy nói cho Hoài biết về điều đó và khuyên Hoài nếu thương cộ thật lòng thì hãy bắt đầu việc trang bị kiến thức cho minh để lo cho tương lai của hai đứa về sau. Và tất nhiên là Hoài rất vui vì lời khuyên chân tình của cô.
Trước ngày Hoài nhập học Thương tặng Hoài một cây viết và gửi gắm muôn ngàn lời yêu thương và niềm hy vọng đến Hoài. Đêm đó Thương không sao ngủ được vì mừng cho Hoài và cho cả Thuong nữa. Thương đặt hy vong nơi Hoài rất nhiều va tin rằng Hoài sẽ không bao giờ lam cô phải thẩt vọng....

Chương 3: Tình yêu tan vỡ
Chuyện tình của Thương và Hoài từ khi mới bắt đầu đã gặp rất nhiều thuận lợi từ phía gia đình của Thương. Không hiểu sao khi Thương quen với Đông thì gia đình lại ngăn cản một cách quyết liệt nhung với Hoài thì lại khác.Ba mẹ Thương rất thương Hoài có lẽ do bản tính hien lành lại giỏi giang tháo vát mà chiếm được cảm tình của ba mẹ Thương mot cách dễ dàng. Từ khi quen biết Hoài mọi việc hư hỏng trong gia đình Thuong đều được Hoài sửa chữa. Càng ngày Thương càng ngưỡng mộ anh nhiều hơn. Còn ba mẹ Thương thì có món gì ngon cung bảo Thương gọi Hoài đến ăn. Gia dinh Thương chỉ co hai chị em gái nen ba Thương rất thương và quý Hoài. Có nhiều lúc không biết đùa hay thật mà ba Thương nói với mẹ của Thương :" Tui chấm thắng này rồi đó. Tui muốn nó làm rể của minh".Thương nghe ba nói cười bẽn lẽn mặt đỏ như gấc và vụt chạy vào phòng.
Còn về phía gia đình Hoài thì anh là con một trong gia đình. Ba của Hoài bỏ mẹ con anh từ khi anh còn rất nhỏ để đi theo tiếng gọi của nhân tình. Chính vi điều này mà mẹ Hoài đã danh hết tình thương cho anh. Thương hiếu được sự ích kỷ của một người mẹ nên cho dù Thương co tìm đủ mọi cách để lấy lòng mẹ Hoài thì mẹ Hoài vẫn không hề bận tâm. Bà ta cứ nghĩ Thương sẽ cướp mất Hoài và bà sẽ mất con trai vĩnh viễn. Chinh vì điều này mà giữa Thương và Hoài đã liên tục xảy ra mâu thuẫn. Thương biết Hoài rất khó xử nhưng Thương hình như co cảm giác mình bi tổn thương vì luôn nghe được những câu nói buâng quơ của mẹ Hoài từ một bà hang xóm kể lại cho mẹ Thương " Con gái người ta canh vàng lá ngọc mày có đeo bám thì cuối cùng người ta cũng chẳng gả con cho đâu!"
Khi nghe được những câu nói ấy từ mẹ của Hoài, mẹ của Thương rất buồn nhưng bà không hề cấm cản con gái vì bà luôn tôn trọng quyết dinh của con.Bà thường tâm sự với con gái rằng:" làm thân con gái mười hai bến nước mẹ đã phải sống khổ sở với gia đình bên chồng cũng may ba con hiền lành nên mẹ mới sống nhẫn nhục được đến ngày hôm nay. Mẹ mong con suy nghi thật kỹ để tránh khổ như mẹ". Lời tâm tình của mẹ đã khiến Thương phải suy nghĩ " Tai sao minh đã sống hết lòng như vậy rồi mà mẹ Hoài lúc nào cũng cay đắng với mình như vậy. Chẳng lẽ ba ấy không muốn mình yêu Hoài sao? Hay do Hoài dành quá nhiều sự yêu thương,quan tâm đến mình và gia đình mình nên ba ẩy cảm thấy khó chiu? Va điều đáng buồn hơn đó là khi Thương tâm sự với Hoài về điều này thì Hoài chỉ biết kể lể phân bua cho mẹ mình và xin Thương hãy thông cảm cho mẹ....
Mấy hom nay ngồi trong lớp hoc mà đầu óc Thương cứ rơi vào trạng thái luẩn quẩn vì những câu hỏi ấy... Thương rất buồn vì tình yêu của mình bắt đầu đã có sự rạn nứt.
Cung vào chinh thời điểm dó sự xuất hiện của Bảo đã phần nào xoa dịu nỗi buồn của Thương. Bạn ấy không học cùng lớp với Thương chỉ là chơi chung với bạn của Thương mà thôi. Mỗi khi ra chơi Bảo thường ghé lớp của Thương .Rất nhiều lần Thương bát gặp ánh mắt nhìn trộm của Báo và khi bị Thương phát hiện Bảo chỉ nở một nụ cười rất tươi. Lúc đầu Thương cung cảm thấy khó chịu nhưng rồi những lúc Thương buồn thì ánh mắt ấy như một tia nắng sưởi ấm tâm hồn Thương. Thương muốn quên đi Hoài quên di những câu nói đầy cay đắng của mẹ Hoài. Va không biết từ lúc nào Thương va Bảo được các bạn gán thành một đôi.
So với Hoài thì Bảo hơn hẳn về mặt ngoại hình. Vẻ mặt thư sinh dễ dàng chinh phục trái tim của nhiều người con gái. Co lẽ Thương cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Mỗi khi đi bên cạnh Bảo ,Thương luôn tự hào về vẻ điển trai của Bảo. Và các bạn cũng hay trêu ghẹo rằng Thương và Bảo rất đẹp đôi...
Thêm một lần nữa Thương lại rơi vào vòng luẩn quẩn. Thương oi! Mày dang làm gì vậy. Mày đang quen với Hoài kia mà... Lí trí và tình cảm đang dằn vặt lấy Thương nhưng cô không thể nào thoát khỏi sợi dây tinh ai được nữa rồi... Thương như một kẻ vụng trộm không muốn buông tay Hoài mà cũng không muốn mất Bảo vì chính Nhung luc Thương buồn vì chuyện của Hoai thi Bảo luôn là người động viên an ủi va rồi tinh cảm giữa Bảo và Thương đã nẩy nở lúc nào cũng không biết. Nhưng để chấp nhận tình cảm của Bảo thì Thương vẫn còn rất do dự.
Roi chuyện gi đến cũng đã đến.. hom nay Thương học có ba tiết nên được về sớm. Thương đề nghị Hoài di uống coffe tại quán nước rạch chiếc. Hít sau luồng gió từ phía bờ sông thổi vào Thương cảm thấy thoải mái vô cùng. Bất giác Thuong xoay lưng lại thì chuyện gì thế này, sao lại có sự trung hợp đến như vậy? Bảo cùng đám bạn cũng đang ngồi phía đối diện. Tim Thương bát đầu đập loạn nhịp. Bảo dường như đã trông thấy Thương từ rất lâu nhưng vẫn cứ thản nhiên như chưa nhìn thấy. Từ lúc thấy Bảo, Thương không còn tâm trí để chú ý những lời nói của Hoài. Giờ đây Thương chỉ lo suy nghĩ phải nói với Bảo như thế nào đây ? Tối hôm ấy tôi đã gặp Bảo tại một quán nước. Vẻ mặt của Bảo lam Thương cảm thấy lo lắng. Bảo trach cô ấy tại sao không rõ ràng trong chuyện tình cảm và đưa Thương vào một tinh thế khó xử đó la phải chọn lựa dứt khoát giữa Hoài và Bảo. Sau một hồi suy nghĩ đắn đó Thương đã quyết định chọn Bảo bởi vì lúc này Thương vẫn chưa có hướng giải quyết giữa cô và mẹ của Hoài và quan trọng hơn là Bảo luôn đem lại cảm giác vui vẻ cho cô..
Sau khi gặp Bảo, Thương lại rơi vào mớ bòng bong. Biết phải nói với Hoài sao đây? Chẳng lẽ lại nói " Tôi chia tay anh chỉ vì mẹ của anh" hay " Tôi đã yêu người khác" . Và cuối cùng thì Thương quyết định viết những lời sau cùng gửi đến Hoài kết thúc ba năm quen nhau và lẽ dĩ nhiên là Hoài không thể chấp nhận được sự thật phủ phàng ấy còn Thương thì chấp nhận mang tiếng là kẻ bội tình..

Chương 4: Mảnh vỡ ghép lại
Từ khi Thương quen Bảo thì Hoài cung chạy theo cuộc tình mới. Thương không thấy buồn vì điều này mà chỉ thấy khó chịu trước cách cư xử của Hoài. Thường thì giáo xứ của Thương mỗi năm thường tổ chức đi nghỉ mát một lần và lần nào thì Thương và gia đình cũng tham gia. Mọi năm ra sao thì năm nay vẫn thế nhưng có điều khác đó là lần đi này Thương không còn thuộc về Hoài nữa. Không biết có phải vì muốn trả đũa những gì mà Thương đã làm cho mình hay không mà Hoài dường như tỏ vẻ chăm sóc cho người yêu mới của mình rất chu đáo trước mặt Thương. Thương cảm thấy rất buồn cười về điều đó và cảm thấy một lần nữa mình lại bị xúc phạm. Thương vẫn biết mọi lỗi lầm thuộc về cô nhưng Thương đã luôn tìm mọi cách có thể để không làm tổn thương đến Hoài chẳng hạn như: tránh cho Hoài va Bảo phải cham mặt nhau hay mỗi khi Bảo rủ cô đi lễ ở giáo xứ mình Thương đều từ chối vì sợ sẽ làm tổn thương đến Hoài ...nhung sao hom nay Hoài lại lam thế với Thương?!!!!!Thương cảm thấy đau như ai cầm kim chích vào tim minh vậy.Vậy mà đã có lúc Thương đã từng có ý định quay trở về với Hoài vì trong lòng cô vẫn chưa bao giờ quên được Hoài.
Sau ngày ấy, Thương hình như không con để tâm đến Hoài nữa. Tinh yêu của Thương giờ đây sẽ gửi hết cho Bảo
và tin tưởng rang tình cam của Bảo danh cho co ấy là thật. Bảo cham sóc cho Thương thật chu đáo. Mỗi buổi tan trường ,Bảo thường chờ Thương cũng về. Cả hai như ngập tràn trong hạnh phúc. Và cũng trong thời gian ấy Thương và Bảo bước vào kỳ thi tốt nghiệp đầy khó khăn nhưng cuối cùng ho cũng vượt qua một cách tốt đẹp. Thương bắt đầu nộp đơn vào ngành sư pham với mong ước trở thanh một cô giáo day văn cấp 2. Còn Bảo thi vào ngành kinh tế. Tinh yêu tuổi hoc trò trong sáng, ngây thơ cùng với những hoài bão trong tương lai thật đẹp của cả hai đứa.
Trong thời gian dó,ba của Thương lâm trọng bệnh. Cả nhà ai cung đau buồn vi bác sĩ cho biết ba Thương không còn sống được bao lâu nữa. Gia đình Thương thật dơn chiếc. Cũng nhờ có Hoài chạy tới chạy lui chăm sóc cho ba của Thương. Từ khi chia tay Thương thì Hoài van mong một ngày nào đó Thương sẽ quay về. Mac dù Hoài đã có bạn gái nhưng Hoài vẫn không nguôi nỗi nhớ về Thương. Còn Thương thì cảm thấy rất xúc động trước chân tình ma Hoài danh cho cô va ba của mình. Cô không biết phải làm gì để đáp lại ân tình ấy. Nếu không có Hoài giúp đỡ trong lúc này chắc Thương cũng không thể yen tâm để dự thi tuyển kỳ này.
Hôm nay Thương bước vào ngày thì đầu tiên. Do không rành đường nên Thương đã nhờ Hoài đưa mình đến nơi thi và Hoài không quên dặn Thương sẽ đến đón cô ấy sau khi thi xong. Thương gật đầu va bước vội vào trường.
Bài thi tuong đối suông sẽ, Thương kết thúc bài làm sớm hơn thời gian quy định. Thương vội vã ra trước cổng trường như đã hen trước với Hoài. Thật không ngờ vừa đảo mắt tìm Hoài thì Thương lại muốn té xỉu khi thấy Bảo cũng lên đón mình. Giờ biết phải làm sao đây. Chạy đến chỗ Hoài hay Bảo? Phải đi đến một quyết định thôi. Thế là Thương bước đến chỗ Hoài:
- Hôm nay Bảo đến đón em.Thôi anh về di. Em xin lỗi và cám ơn anh rất nhiều
Câu nói và hành động của Thương đã làm Hoài cảm thấy đau đớn và tuyệt vọng. Còn Thương làm thế không biết đúng hay sai. Cô chỉ nghĩ rằng đối với Hoài bây giờ giữa cô và anh chỉ là tình anh em mà thôi nên Thương mong Hoài sẽ hiểu và thông cảm cho cô.
Chuyện xảy ra hôm nay đã làm ảnh hưởng khá nhiều đến chuyện tình cảm giữa Thương và Bảo. Bảo trách cô sao cứ thích nhờ vả Hoài trong khi hai người đã dứt khoát. Bảo nghi ngờ tình cảm của Thương và nghĩ rằng Hoài luôn chờ đợi cơ hội để Thương quay về.
Đứng trước chuyện tình tay ba quả là nan giải. Thương không thể đối xử với Hoài một cách lạnh lùng được vì không còn tình thì cũng còn nghĩa. Thương cổ giải thích nhưng Bảo vẫn không muốn hiểu. Bảo nói rằng nếu Thương cần gì Bảo sẽ sẵn sàng giúp,không nên nhờ Hoài như vây sẽ làm Hoài càng hy vọng.
Thuong không trach Bảo nhưng Bảo làm sao có thể hiểu Thương đang nghĩ gì. Trong lòng Thương bây giờ vẫn còn chất chứa hình bóng của Hoài. Đây là mối tình đầu,mà đã là mối tình đầu thì mấy dễ ai quên. Chỉ cần mỗi ngày thấy Hoài biết anh ấy chưa quên được mình la Thương đã thấy vui lắm rồi..
Rồi một ngày mà cả gia đình Thương phải chịu một sự mất mát lớn đó là ngày mà ba của Thương ra đi mãi mãi. Thương ,mẹ và em rất đau buồn vì sự ra đi của ba.Nhưng du sao chắc ba cũng rất an lòng vì nguyện ước của ba là mong Thương đậu vào sư phạm đã thành hiện thực. Khi Thương bước vào năm hoc đầu thì ba cũng bỏ mẹ và chị em Thương mà đi. Vì ba, Thương sẽ cố gắng thực hiện điều mà ba hằng mong ước mac dù mơ ước của Thương la được trở thành một hướng dẫn viên du lịch.
Đám tang của ba Thương được tổ chức thật long trọng. Bà con,bạn bè đều có mặt đông đủ. Đặc biệt là Hoài luôn túc trực từ khi ba Thương vừa nhắm mắt để phụ lo cung với gia đình cô ấy. Bảo cũng có mặt từ rất sớm khi nghe Thương báo tin.
Ba Thương cuối cùng cũng đã yên nghỉ. Giờ đây ba mẹ con Thương đã mất di một trụ cột trong gia đình. Thương tự nhủ sẽ không làm gì cho mẹ phải buồn lòng vì mình...
Và rồi nỗi đau nay chưa nguôi lại thêm một nỗi đau khác đó là khi Thương phát hiện Bảo lừa dối mình. Thương cảm thấy buồn và giận nhiều hơn ghen khi nghe một người bạn kể thấy Bảo chở một người con gái nào đó rất tình tứ. Thương cảm thấy minh bị Bảo lừa dối một cách không thương tiếc... Tại sao Bảo lại không nói thẳng với mình chứ?Cô sẵn sàng để cho Bảo ra đi mà. Vì Thương biết rằng không thể níu kéo một trái tim khi nó không còn thuộc về mình. ...
Vừa nghĩ Thương vừa đặt bút viết cho Bảo những dòng thư cuối cùng...
" ngay...tháng... năm"
Thương thật sự rất đau lòng khi nghĩ rằng Bảo đã lừa dối Thương. Tại sao Bảo không đủ can đảm để nói với Thương rằng Bảo đã yêu người con gái khác.Thương không phải là một cô gái thích níu kéo một tình yêu vốn không còn thuộc về mình.Chuc Bảo hanh phúc với người con gái ma Bảo đã chọn. Đừng tìm Thương để giải thích vì Thương không muốn nghe lời giải thích nào của Bảo hết. Chào Bảo"
Thế là xong, lại chấm hết cho một cuộc tình. Lúc này Thương mới cảm nhận được nỗi đau mà trước đây Thương đã mang đến cho Hoài. Hoài ơi! Em có lỗi với anh rất nhiều...Thương cảm thấy không có lúc nào cô lại nhớ đến Hoài như lúc này..
Riêng đối với Hoài thì từ lúc biết Thương chia tay với Bảo,mặc dù đã có bạn gái nhưng Hoài càng muốn tìm cách được gần gũi với Thương hơn. Còn Thương thì vẫn còn đau vì vết thương lòng chưa lành nên vẫn còn rất thờ ơ với tình cảm của Hoài.
Và cho đến một ngày,trên đường từ trường về nhà Thương bỗng gặp Hoài đi cùng với hai cô bạn gái cùng trường. Thấy Thương chạy vượt qua mặt Hoài chạy đuổi theo và nói theo kiểu dò xét:
- Chiều nay em có đi học không?
- Không! Mà có gì không anh?- Thương trả lời với giọng hờ hững
- À! Anh định nhờ Thương chở anh lên trường đó mà.
Biết không thể từ chối nên Thương gật đầu đồng ý.
Trưa hôm nay ,Thương định chở Hoài đến trường rồi sẽ đến gặp Hạnh vì cô có hẹn với Hạnh từ trước, Hạnh là một người bạn gái rất thân với Thương từ năm cấp ba cho đến bây giờ. Mẹ của Hạnh cũng rất quý mến Thương và tỏ ý muốn Thương làm dâu của bà sau này. Nhưng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net