Valentine trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Mai  là ngày 14/3 - ngày valentine trắng - là ngày con trai tặng socolate cho con gái . Hoàng Thành cũng mua socola tặng cho Sa Sa nhưng đã có một sự cố ngoài ý muốn , là khi anh chàng này mua socolate về để trên bàn định mai tặng cho Sa Sa thì cậu em đã ăn mất rồi . Đến tối khi ăn cơm , tắm rửa , học bài , lúc này đã được 11h30 rồi . Cậu đang định lên giường đi ngủ thì phát hiện không thấy hộp bánh socola của mình mua tặng Sa Sa đâu . Cậu lục tung cả nhà lên , lúc này cậu em trai của cậu đang ngủ bị anh làm phiền lên dịu mắt ra hỏi anh : " Anh ơi ! Có chuyện gì ak ? "

Hoàng Thành thấy em mình dậy thì chạy tới chỗ em , nắm tay vào bờ vai bé nhỏ của cậu em - cậu em tên là Hoàng Thiên - lúc này đang học lớp 1, lắc mạnh và nói : " Hoàng Thiên ! Em có thấy hộp bánh anh để ở bàn đâu không ? "

Hoàng Thiên ngáp ngắn ngáp dài nói : " Hộp bánh đó á ! Hộp bánh đó ngon quá ! Em ăn hết rồi ! Thôi không có gì em vào ngủ đây , anh hai ngủ sớm . Tối rồi còn tìm bánh nữa đúng là trẻ con ham ăn . "

 Hoàng Thành nghe Hoàng Thiên nói xong chết đứng tại chỗ , cậu tức giận hét ầm nhà lên hai chữ: " Hoàng Thiên . 

  Cậu suy nghĩ mới không biết làm thế nào , cuối cùng đến gần 12h thì cậu nảy ra ý kiến là tự tay làm socola cho người mình thương . Nhưng tiếc hay vì lần đầu vào bếp đã thế lại còn vào lúc đêm khuya nên nguyên vật liệu thiếu rất nhiều không biết mua ở đâu .  Cậu chợt nhớ ra cách nhà mình khá xa cũng khoảng hơn 2 cây số có một cửa hàng bán thông đêm . 

  Thế là cậu định lấy xe đến đó nhưng số phận không có gì để nhọ hơn nữa , xe của cậu hết điện . Cậu quyết tâm làm bánh cho tới cùng nên đã lấy xe đạp phóng đi đến để mua đồ . Cậu đạp xe đến đó cũng mất hơn 1 tiếng rưỡi . Cậu đạp tới đó mua đồ và chọn đồ , cậu đặc biệt chọn cái khung hình trái tim . Cậu biết Sa Sa thích ăn dâu tây nên đã mua cho cô một túi dâu tây tươi nữa. 

  Sau khi mua xong thì phóng nhanh về nhà . Cậu về đến nhà thì chạy thật nhanh vào bếp làm bánh , cậu chưa làm bao giờ nên khi làm cậu phải để cái máy tính ở bên cạnh , vừa làm vừa xem . Cậu làm rất hăng say quên cả ngủ , hì hục suốt mấy tiếng  đồng hồ cuối cùng cũng làm được cái bánh socolate tặng  cho Sa Sa . Quay ra nhìn đồng hồ thì đã là gần 6h sáng , cậu bò lên giường chợp mắt một chút , ai ngờ cậu ngủ quên mất tới chiều tối mới dậy được . 

  Lúc cậu ngủ , thì ở lớp có rất nhiều cặp đôi tặng quà cho nhau , nhưng còn mấy người FA thì chúng nó rủ nhau đi ăn , chơi với nhau thâu đêm rồi . Trong những cặp đó có Bơ với Vịt tặng socolate cho nhau nè - Vịt nè bạn trai của Bơ được Mèo ( tác giả ) nhắc trong mấy chap trước đấy. ( Mèo FA không có ai tặng socolate cả , ai tặng cho mị đi ) ( yêu mọi người đã ủng hộ truyện quá cơ !!!! ) . Mọi người tặng quà cho nhau , còn Sa Sa thì ngồi trông ngóng Hoàng Thành tới nhưng tới khi tan học cũng chưa thấy Hoàng Thành đâu cả . Sa Sa buồn đi về trong lòng bất an không biết Hoàng Thanh có chuyện gì không , gọi không nghe máy ( Máy anh này quên sạc pin ). Sa Sa tự an ủi mình là " Hoàng Thanh đang làm điều bất ngờ cho mình thôi ! " . 

 Lúc Hoàng Thanh ngủ dậy đã là 6h tối , Hoàng Thanh cảm thấy hối hận , không biết làm thế nào nữa .  Cậu quyết định gọi Sa Sa ra ngoài , hẹn gặp ở công viên lúc 7h . 

  Tầm 7h , tại công viên Sa Sa và Hoàng Thanh ngồi nói chuyện với nhau , Hoàng Thanh mở lời trước : " Sa Sa , chúng ta chia tay đi , tớ nghĩ chúng ta không thuộc về nhau đâu . " Nói xong rồi cậu quay mặt đi để lại Sa Sa một mình . Vừa đi cậu vừa nói thầm : " Xin lỗi Sa Sa tới cũng không muốn phải thế đâu . " Sa Sa ngồi đó , sau khi nghe câu nói Hoàng Thanh như sét đánh ngang tai ,  Sa Sa đã khóc , đã khóc rất nhiều , không biết có phải ông trời đồng cảm với cô hay là đang cười nhạo cô nữa , những hạt tuyết tinh nghịch bắt đầu rơi , rơi mãi , rơi nhiều lắm , mắt có Sa Sa đã nhòe đi vì nước mắt .  Cô có làm gì sai đâu ??? ( Sa Sa tự hỏi mình đã làm gì sai ).Cô gào thét rất to , to đến nỗi những người xung quang phải giật mình , cô hét : " Hoàng Thanh , rồi sẽ có ngày ngươi sẽ phải hối hận khi dám chia tay với ta . " 

 Đang hét thì hình như có ai đó chụp cái gì đó vào đầu Sa Sa , cô có cảm giác mình bị bắt cóc , cô hét to kêu cứu . Tên bắt cóc thì thầm vào tai cô là : " Nếu không muốn Hoàng Thanh chết thì im miệng ngay . " Sa Sa lo lắng hỏi : " Hoàng Thành sao , anh ấy bị làm sao ?? " . Nhưng cô chợt nhớ ra là cô và anh đã chia tay vừa lúc nãy lên nói lại: " Hắn ta sống hay chết thì liên quan gì tới tôi , mà hắn ta có võ , các người sao bắt được hắn đừng có nói dối ta . Mau thả ta ra !!! " . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net