Chap 9. bên hiên nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng ta là hai cá thể vô tình gặp được nhau, nhưng lại bỏ lỡ nhau trong vụt tắt.

Có một câu như thế này: "Chúng ta đều thích tự do, nên khi dừng chân nhất định phải xứng đáng"

Bởi lẽ cuộc đời con người là một hành trình dài, không ai đánh đổi sự tự do để lấy một sự ràng buộc. Không ai bắt chúng ta phải chọn lựa, cũng không ai có quyền bắt ta phải dừng chân.

Vì thế mà nhiều người thường hay nói: "Em chỉ dừng chân khi em cảm thấy nó tốt hơn cuộc sống hiện tại em đang có". 

Một khi đã dừng chân, đó không phải là sự kết thúc mà là một sự khởi đầu mới.
Không phải chúng ta quá khắt khe với cuộc sống hiện tại, mà chúng ta đang sống với cuộc sống mình muốn.

Nếu cuộc sống mình muốn, mình chẳng dám nói ra, thì làm sao tương lai ta có được.

______

"Này, Minhyeong."

"Ơi."

"Mỗi khi mày thấy cô đơn, mày sẽ làm gì?"

"Chẳng làm gì cả."

"Tại sao?"

"Tao sẽ ra đâu đấy ngồi một mình, hoặc đi ngủ."

"..."

"Mày cảm thấy những việc đấy thật vô vị đúng không, nhưng vì nó vô vị nên nó mới là thứ cần làm khi mày cô đơn."

"Vì chính bản thân mày cũng chẳng thể biết được mình sẽ phải làm gì tiếp."

Tiếng sóng rì rào lướt ngang qua Moon Hyeonjoon. Cậu và Lee Minhyeong đang ở ngoài bờ biển.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net