Chương 23: Anh là một chiếc cầu (kϊƈɦ H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quanh quẩn bên trong căn phòng tắm là hai luồng thở dốc khi cao khi thấp.

Cho dù là Đường Cảnh Huy hay Trần Thu Hoa, đều đạt được cao trào tuyệt đỉnh tại trận làm tình càn rỡ hoang đường này.

Có đôi khi, dưới tình huống không ảnh hưởng đến người khác và xã hội, ví dụ như trong quá trình làm tình, không hề có hành vi tiêu chuẩn, thường có nghĩa là không hề có vui sướng tiêu chuẩn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào đi tìm khoái cảm tình dục, có lẽ cũng không phải chuyện sai trái.

Đường Cảnh Huy ôm Trần Thu Hoa vào lòng, cảm thụ thân thể đang xụi lơ và run rẩy của đối phương, đó là dư âm sau trận hồng thủy kích tình quét qua, nhẹ nhàng vuốt lẫn nhau, an ủi thần trí bị phá thành mảnh nhỏ trong cơn khoái cảm.


Trần Thu Hoa chớp chớp mắt, vẫn có chút dại ra. Môi cậu dán lên bờ vai trần trụi của Đường Cảnh Huy, có thể ngửi được mùi nội tiết tố nồng đậm tiết ra từ lỗ chân lông người nọ một cách rõ ràng. Cậu không tự chủ được há miệng, dùng đầu lưỡi liếm liếm làn da màu mật của hắn.

Cơ thịt trên vai Đường Cảnh Huy căng cứng lại, sau đó xấu xa nở nụ cười, nói nhẹ tênh: "Đĩ dâm!"

Trong giọng nói lại không có ý nhục nhã khinh thường.

Hắn bưng cặp mông Trần Thu Hoa, nâng đối phương lên khỏi người mình.

Giây phút dương vật rời khỏi cái lỗ nhỏ, các loại thể dịch trút xuống khỏi âm đạo bị rót đầy, có dâm thủy của Trần Thu Hoa, cũng có tinh dịch và nước tiểu của Đường Cảnh Huy.

Cảm giác mất khống chế khiến Trần Thu Hoa khẩn trương ôm chặt cổ gã đàn ông nọ, trong xoang mũi phát ra tiếng rên ư ử không biết làm gì.

Đường Cảnh Huy ấn bụng cậu, dùng lực nhấn nhấn xuống phần xung quanh tử cung, khiến chất lỏng bị ép sạch hết sức có thể.

Trần Thu Hoa hừ hừ vặn vẹo, "Không, không còn..."

Đường Cảnh Huy không kiên nhẫn "chậc" một tiếng, vươn tay mở vòi sen bên cạnh, dội vào cả hai.

Trần Thu Hoa đã hoàn toàn không còn sức lực, mặc Đường Cảnh Huy chăm sóc cho mình.


Tâm tình Đường Cảnh Huy rất tốt, vui vẻ đùa nghịch Trần Thu Hoa như chơi búp bê, nhất là lúc rửa đến giữa hai chân cậu, cố ý dùng vòi sen xịt mạnh vào âm đạo và âm đế khiến đối phương hét lên giật bắn eo bụng, nhưng không thể trốn đi đâu được.

Đường Cảnh Huy ngậm vành tai Trần Thu Hoa, dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn, trầm giọng nói: "Tôi đái trong lồn cậu."

"Hu..."

"Tưới đầy tử cung cậu."

"Đừng... đừng nói nữa mà!"

"Sao lại không dám thừa nhận?" Trong giọng nói của hắn mang theo ý cười rất đáng ghét, "Vừa rồi cậu còn bị tôi tưới nước tiểu tới lên đỉnh mà!"

Trần Thu Hoa cắn môi dưới, xấu hổ muốn chết, đôi mắt ướt át chớp chớp, như là lại muốn khóc.

Đường Cảnh Huy tắt vòi sen, đặt cậu vào bồn tắm chứa đầy nước ấm, chính hắn cũng vào tắm chung.

Lúc này Trần Thu Hoa đã gần như vô thức, chủ động ngã ra sau tựa vào lồng ngực Đường Cảnh Huy.

Hai tay Đường Cảnh Huy ôm chặt eo cậu, đối phương vô cùng ngoan ngoãn rúc trong lòng hắn, làn da bóng loáng mềm mại, khiến hắn yêu thích không buông, sờ mó, vuốt ve, nắn bóp liền tay.


"Thế nào?" Đường Cảnh Huy tiếp tục, "Bây giờ biết rõ rốt cuộc thì mình dâm bao nhiêu chưa?"

Hắn vốn muốn trêu chọc cậu, không ngờ Trần Thu Hoa im lặng một lúc lâu, ấy vậy mà lại khẽ gật đầu.

Hắn có chút bất ngờ, nhưng cảm thấy khoái trá trong lòng nhiều hơn.

Đường Cảnh Huy vốn cũng không định tiểu trong cơ thể Trần Thu Hoa, từ trước đến giờ hắn không có ham mê kiểu tình ái như vậy, nhưng lần này thật sự nhịn tiểu hơi lâu, lại thêm sau khi bắn tinh không muốn rời khỏi cái lỗ thịt của đối phương mới xảy ra chuyện "ngoài ý muốn" như thế.

Nhưng mà bây giờ xem ra, kết quả lại thật thú vị.

"Cậu dâm một chút thì tốt." Đường Cảnh Huy sắc tình liếm láp sau gáy Trần Thu Hoa, "Như vậy tôi địt mới thích."

Trần Thu Hoa nhạy cảm rụt cổ, sau đó lại gật đầu.

Cậu thật sự biết, thân thể mình thích Đường Cảnh Huy bao nhiêu, cho nên mới có hành vi phóng đãng như vậy.

Từ lúc hiểu chuyện tới nay, Trần Thu Hoa vẫn rất hận thân thể mình, rõ ràng là một người có tính cách ôn hòa thiện lương, nhưng về mặt sinh lý lại không thể thừa nhận chính mình.

Thậm chí có đôi khi cậu cảm giác tinh thần và thể xác của mình đã phân liệt thành hai người, không thể dung hòa vào nhau.

Đường Cảnh Huy bất ngờ xuất hiện, cùng với khoái cảm tình dục mà hắn ép cậu phải nhận, lại cải biến cục diện giằng co này.

Nội tâm Trần Thu Hoa yêu Đường Cảnh Huy là điều không thể nghi ngờ, mà thân thể cậu cũng hoàn toàn bị đối phương chinh phục...

Cái tên "Đường Cảnh Huy" này giống như một chiếc cầu, nhiệm màu nối liền thể xác và tinh thần vốn phân tách của cậu.

Trần Thu Hoa bỗng nhiên cảm thấy... cuối cùng thì cậu cũng có thể bình lặng mà đối mặt chính mình.

Đối mặt một bản thân hoàn chỉnh.

Đường Cảnh Huy cầm lấy máy tính bảng bên cạnh bồn tắm lớn, nghiêm túc thao tác, dường như đang tìm tin tức gì đó vô cùng quan trọng, khi thì nhíu chặt đôi lông mày, khi thì vui vẻ hớn hở.

Trần Thu Hoa có chút tò mò, nhịn không được vụng trộm nghía màn hình một cái, nhìn thấy từ khóa trong khung search nhất thời khiến cậu giống như bị xiên nướng trên lửa, gương mặt vốn bị nước ấm hấp hồng hồng bây giờ quả thực sắp chín rồi.

Từ khóa Đường Cảnh Huy tìm là "bắn tiểu", "âm đạo", "làm tình", "sinh bệnh" linh tinh.

Trần Thu Hoa xấu hổ đến gần như muốn khóc, run tay ngăn Đường Cảnh Huy lại, "Không... không sao, đừng search..."

Đường Cảnh Huy tránh khỏi tay Trần Thu Hoa, không để ý đến cậu, "Cậu biết cái gì!"

Trên thực tế, kiến thức vệ sinh sinh lý của Trần Thu Hoa cũng rất tốt, dù sao thân thể cậu đặc biệt như vậy mà, chỗ cậu khiếm khuyết chỉ là lý thuyết liên quan đến tình dục, cũng do trước đó cậu lảng tránh không muốn tìm hiểu mà thôi.

Nghiên cứu cả buổi, cuối cùng Đường Cảnh Huy cũng bỏ máy tính bảng xuống, cảm thấy mỹ mãn nói: "Cậu không sao."

Trần Thu Hoa khẽ than thở: "Tôi cũng đã nói không..."

Còn chưa nói hết câu, lại bị một lời thẳng thừng đánh gãy: "Lần sau có thể tiếp tục tiểu vào."

Trần Thu Hoa nghẹn họng trân trối nhìn hắn: "Hả?"

Đường Cảnh Huy nhếch môi, trưng ra một nụ cười mê hoặc lòng người, "Chó cái, nguyện ý làm cái bô thịt cho chủ nhân không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammy