Lo nghĩ và tìm hiểu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

-"Re-eeeng..... Re-eeeng....."

-Uhm.....Đã sáng rồi sao.....?

Tôi vươn vai và ngồi dậy. Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào làm tôi tỉnh ngủ. Chiếc đồng hồ chỉ 7 giờ kém. Cũng tương đối sớm nên không cần vội vã đâu nhỉ. Tôi đưa tay tìm xem kính của mình đâu.

Ủa? Rõ ràng hôm qua ngủ để kính bên cạnh mà? Đột nhiên tôi sờ vào thứ gì đó mềm mềm mà ấm ấm. Gối à? Không phải, nó có cái gì hơi nhô nhô lên trên, mà còn vừa tay nữa chứ.

-Ya....

-....?!

Cái tiếng quen thuộc này, sao mà giống.... Shizuku? Con bé làm gì ở đây? Quơ được cái kính, tôi đeo vào. Tôi nhận ra đây éo phải phòng mình mà là phòng của Shizuku. Và nằm bên cạnh tôi là con bé. Hơn thế nữa, nó không mặc gì cả. Che đi nửa dưới chỉ là một lớp chăn mỏng.

À, nhớ ra rồi. Hôm qua tôi và con bé đã làm suốt đêm. Nhớ lại thì, cảm giác thật sướng. Nhưng hình như hôm qua con bé có nói cái gì đó lạ lắm. Tôi không tài nào nhớ ra được. Bây giờ đầu tôi cứ rối rắm thế nào ấy. Thôi, không nghĩ nhiều nữa. Điều quan trọng bây giờ là gọi con bé dậy và chuẩn bị đi học thôi. Hôm nay thứ hai rồi, đậu má cái hôm nhiều môn nhất!

-Này, Shizuku.....Dậy đi, sáng rồi đó.

-....Ahh.... nii-san.... chào buổi sáng.....

-Nhanh lên em, ta còn phải đi học nữ-

Chưa nói dứt câu, con bé kéo tôi, áp mặt tôi vào cặp đào mềm mại đó.

-Nii-san....Không đi đâu hết....

Vẫn còn ngái ngủ à? Thật bó tay với con bé. Nhưng phê vãi lồng.

Mất một lúc con bé mới dậy vệ sinh cá nhân. Trong lúc đó tôi về phòng và chuẩn bị mọi thứ để đi học. Đủ mọi thứ rồi, nhưng tôi vẫn cảm thấy lo. Quả thực tôi quên mất một cái gì đó rất quan trọng, có điều, tôi không nhớ ra. Ăn sáng xong tôi với Shizuku đến trường. Hơi buồn một chút, vì bình thường, Suga-nii vẫn đi cùng chúng tôi. Ảnh hay pha trò, những gì ảnh nói cũng rất thú vị

Hửm? Hình như, cái mà tôi không nhớ ra, có liên quan đến Suga-nii, chắc chắn là vậy. Là cái gì nhỉ?

Tôi bước vào lớp với vẻ trầm tư. Tôi đang cố nhớ lại. Chợt Touya-thằng bạn trẩu chơi thân hồi nhỏ- đập cái bốp vào lưng, nói:

-Cậu làm sao thế? Hôm nay trông như kiểu mất hồn vậy?

-À, Touya-kun, tớ đang suy nghĩ một số việc....

-Mà cũng phải thôi, anh cậu vừa mới mất mà....

Đúng vậy. Mất đi một người anh cũng buồn lắm chứ.

-Chị tớ mất đi người yêu, không ăn không ngủ cả ngày trời, chỉ ở trong phòng khóc sướt mướt.

-Ủa, mới biết đấy. Chị cậu cũng có người yêu à?

-Ừ. Có lần tớ thấy họ "chơi nhau" ở khu đằng sau đấy.

-Chà....

-Đây là ảnh tớ chụp lén lại. Xem đê.

Thằng này cũng thích kiểu lén lút à, đồng dâm đây rồi. Nhìn vào bức ảnh dù hơi mờ vì sấp bóng, nhưng tôi nhận ra đó là Suga-nii.
Còn cô gái đó, nếu Touya-kun mà không nói thì tôi cũng nhận nhầm là Shizuku đấy.

Đúng lúc đó, cô giáo bước vào lớp.

-Nào các em, về chỗ nào, chúng ta bắt đầu tiết chủ nhiệm ngay bây giờ.

Giọng nói cao cùng với thân hình loli của cô làm tôi suýt thốt lên: "Bé ở đâu đến đây thế? Đây là nơi bọn anh học, về trường của bé đi". Tí thì vỡ mồm.

-Thôi về chỗ đê Subaru. Cái này nghiên cứu sau nhá.

-À....Ừ....

Ngồi trong lớp, tôi không để ý cô nói, mà đầu tôi chỉ có một câu nói "Thế là thế éo nào nhỉ?". Suga-nii thì nói yêu Shizuku, trong khi ở trường thì "bắt cá" với chị của Touya-kun. Ảnh là dân chơi chăng?

-Này Subaru-kun yêu dấu, nãy giờ em nghe thấy cô nói gì không?

Một giọng nói dễ thương vang lên, nhưng kèm trong đó là sát khí cao ngút trời. Tôi nhận ra, cô đang nói với mình, đứng bên cạnh mình, nhìn thẳng vào mắt mình. Cô ơi, đừng làm như rựa, em chưa muốn thành M đâu.

-Ngoài kia có gì hay lắm sao mà nhìn....Hửm.....Waaa.....Một cặp giai đẹp đang "dầu ăn" nhau ở kia kìa.

Nói luôn, cô giáo tôi là hủ nữ. Mà chả biết hai thánh kia làm có sợ bị chú ý không. Trời Ơi, Trường Sao Lắm Dị Nhân Vậy?

Giờ ăn trưa, tôi mang theo hộp bentou mua ở tiệm gần nhà, vì Shizuku không chuẩn bị, nên hai anh em phải mua vậy. Ưm. Rất ngon, nhưng mình vẫn thích do Shizuku làm hơn.

-Nè, chuyện của chị cậu....- Tôi quay sang nói với Touya.

-Hửm? Sao?

-Tớ có thể gặp chị cậu được không?

-Làm gì? Không lẽ cậu chuyển từ cuồng em gái sang cuồng chị thằng bạn à?-Touya nói, với giọng điệu trêu tức tôi.

-Không có. Chỉ là....tớ có vài chuyện muốn nói với chị cậu.

Trầm ngâm một lúc, Touya đồng ý.

-Được thôi, nhưng chú đừng nghĩ anh cho chú chăn rau ở nhà anh đấy.

-Biết rồi.

Chiều hôm ấy, tôi nhắn tin cho Shizuku, bảo con bé về trước, tôi lấy cớ sang nhà bạn nên có thể sẽ về muộn.

Tôi cùng Touya đi đến nhà cậu ấy. Đã lâu rồi tôi khi đang nhà cậu ta chơi, hơn nửa năm còn gì. Mà nhớ lại, hầu như lần nào sang tôi cũng không thấy chị cậu ta có nhà, hoặc đang ngủ trong phòng nên tôi cũng chả rõ chị ấy trông như thế nào nữa. Qua bức ảnh Touya chụp, thì chị ấy có nét giống với Shizuku. Nhất là mái tóc ngắn, bồng và hơi nâu ấy.

Đến nơi rồi. Chà. Vẫn như xưa, chả khác gì nhỉ. Căn nhà hai tầng, giản dị, bên phải là vườn nhà khá rộng, có trồng vài bó hoa rất đẹp. Bên trong, nội thất căn nhà khá khang trang, thật hợp so với căn nhà kiểu mẫu.

-Xin đã làm phiền.

-Con về rồi đây.

Từ trong nhà, một người phụ nữ bước ra. Đó là mẹ của Touya.

-À, Subaru-chan, mời cháu vào, lâu rồi cháu mới sang chơi đấy nhỉ!

-Cháu chào cô. Nửa năm không gặp, cảm tưởng như cô trẻ ra đấy ạ.

-Cháu cứ nói quá. Hai đứa lên phòng chơi đi, để cô lấy ít senbei....

-À không, không cần đâu cô, cháu cũng chỉ định ở lại đây một lúc thôi.

-Vậy à, thế cháu cứ tự nhiên nhé.

-Dạ vâng.

Nói rồi cô ấy đi vào bếp. Cô ấy là một người tốt hiếm thấy.

-Được rồi, lên gác đi.

-Ừ.

Tôi cùng Touya lên gác. Phòng đầu tiên ở đây là phòng của cậu ấy. Đối diện là phòng của chị cậu ấy. Cái biển trước phòng ghi "Mizuki", vậy tên chị ấy là Mizuki à.

- Cất cặp trong phòng tớ, để tớ gọi chị.

-Được rồi.

Tôi cất cặp trong phòng cậu ta. Nhìn chung, phòng Touya cũng khá ngăn nắp, chăn gấp gọn gàng (không như phòng tôi).

Và nơi giấu hàng nóng.... Đây rồi, phía sau tủ quần áo. Sao cậu có thể để ở nơi dễ tìm thế hả? Ít nhất cũng phải học cách giấu kín hơn như tôi này: sách bb tôi cạy trần nhà ra, giấu rồi chèn thêm miếng ván nữa; sách loli tôi giấu dưới từng miếng gạch ốp sàn, dù ai để ý cũng chỉ nghĩ phòng tôi xây cao hơn thôi, thậm chí tôi còn phủ 1 lớp thảm bên trên nữa, thánh mới phát hiện; tài liệu yuri thì giấu sau mấy tấm poster cỡ lớn, gia cố bằng băng keo nên không thể lộ được. Còn tên Touya này.... Cẩu thả quá.

-Nee-san. Chị có trong phòng không?

Trong phòng có tiếng nói ra:

-Hả....Gì thế?

-Có người muốn gặp chị này.

-Bảo về đi, chị không muốn tiếp khách.

-Vậy à, cậu ấy là em của người yêu chị đấy.

Tôi đứng cạnh cậu ấy. Thấy im lặng, tôi và Touya nghĩ chị ấy không muốn gặp tôi, nên tôi định về. Nào ngờ, đúng lúc ấy, cửa phòng bật mở:

-Chú vào đây ngay cho chị.

-Ể.....

Tôi bị túm áo lôi vào phòng, để lại Touya đang ngơ ngác. Cạch. Chị ấy chốt cửa lại. Chị ấy định làm gì vậy? Nhìn mấy thứ trên tường, tôi nhớ ra, Touya có dặn rằng chị ấy là S, khá nặng. Thôi xong, liệu tôi sắp mất đời giai à?

-Chú là em của Suga à?

-Dạ vâng.- Tôi trả lời một cách trịnh trọng.

-Nhìn cũng có nét giống đấy, chắc đúng thế rồi.

-Em không dám nói dối, thưa chị.

Bây giờ tôi mới nhìn kĩ khuôn mặt của chị. Đôi mắt hơi mọng, chắc là do khóc nhiều. Sống mũi cao, mặt trái xoan, thân hình nóng bỏng, nếu thi hoa hậu chị ấy sẽ được đánh giá cao đấy. Và từng nét khác của chị, khiến tôi khá ngạc nhiên. Quả thực rất giống Shizuku, nhưng cao hơn hẳn. Và tôi nhớ ra chị ấy cũng đến tang Suga-nii. Chị ấy khóc rất nhiều. Tôi hiểu điều đó mà.

-Thế, chú có việc gì muốn nói với chị?

-Chị là người yêu của anh ấy, vậy chị hãy cho em biết, chị thấy thế nào về Suga-nii? Nếu chị cho em biết, có thể em sẽ giải quyết được khúc mắc của em.

Những gì đã xảy ra với tôi, nếu ví tôi là Newton, Acsimet, thì đây là bài toán khó thế kỉ. Nhất định tôi phải tìm hiểu, cái gì đang xảy ra, cớ gì mà lại lạ lùng như vậy.

*Trong khi đó, tại nhà, Shizuku đang nói chuyện điện thoại với Arisa- bạn thân của cô bé. Họ nói chuyện về học tập, gia đình, về người yêu hay đại loại thế.

Lúc cúp máy, Arisa mỉm cười, nói:

-Anh trai cậu ấy, Subaru, không biết mình nên tấn công không nhỉ.....như mình đã làm với Hazuki Suga-san vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC