Chap 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dẫn chuyện: Hậu nói xong rồi về phòng cho Hải uống thuốc

Phòng Hải Hậu

Văn Hậu: Có thuốc rồi nè anh ngồi dậy uống thuốc đi

Hải Con: Anh không uống đâu ( lắc đầu, ho )

Văn Hậu: Uống thuốc mới hết bệnh đi chơi được chứ

Hải Con: Thuốc đắng lắm không uống đâu ( nhõng nhẽo )

Văn Hậu: Uống đi em thương mà, uống xong nằm xuống ngủ đi, anh muốn ăn miếng cháo rồi xuống thuốc

Hải Con: Nãy ăn rồi còn no không uống thuốc đâu đắng lắm 😭😭😭

Văn Hậu: Anh không uống thuốc em lấy lại hết sữa của anh à

Hải Con: 😭😭😭😭😭 em lấy sữa của anh, anh không cho đâu

Văn Hậu: Nếu không muốn em lấy thì uống thuốc đi

Hải Con: Anh không uống

Văn Hậu: Anh không uống đúng không?

Hải Con: Không uống đâu 🥺🥺🥺🥺 ~~~~

Văn Hậu: Anh không uống em uống à nha ( Hậu bỏ thuốc vào miệng mình )

Hải Con: Ơ này thuốc của a..... ưm.....

Dẫn chuyện: Chưa hết câu thì Hậu đã áp môi mình vào môi anh và đẩy mấy viên thuốc qua miệng Hải một cách dễ dàng. Thôi đã trôi xuống rồi

Hải Con: Aaa anh nói không uống đắng lắm mà 😭😭😭😭😭

Văn Hậu: Anh có uống đâu em uống mà

Hải Con: Vậy nãy mấy viên đó là gì không chịu đắng đắng

Văn Hậu: Em cho hộp sữa nè uống rồi hết đắng, anh như mấy em bé vậy đó lớn rồi mà còn sợ thuốc

Hải Con: Kệ anh ( uống sữa )

Văn Hậu: Uống xong rồi nằm xuống ngủ đi nha. Anh pé ngủ ngon

Hải Con: Ơ em đi đâu đấy ngủ với anh đi mà 😭😭😭😭

Văn Hậu: Đi lấy chai nước với vài hộp sữa để qua đấy tối anh có đói hay khát thì có uống, lấy khăn đắp cho anh hạ sốt nữa ( Hậu đi lấy khăn và đắp cho anh )

Hải Con: ( nắm tay Hậu lại) ở lại đây với anh đi đừng đi nữa

Văn Hậu: Đi tắt đèn cho anh ngủ sáng vậy sao ngủ được ( Hậu tắt đèn và đi lại ngủ cùng anh )

Hải Con: Ôm anh đi mới ngủ được

Văn Hậu: Được rồi em chiều anh lắm rồi đấy

Dẫn chuyện: Hậu ôm anh pé mình ngủ tới tối cậu giật mình dậy thấy anh pé vẫn còn sốt nên đi thay khăn cho anh. Cậu bước xuống giường đi thay khăn, Hải giật mình tỉnh giấc không thấy Hậu đâu liền bật khóc. Hậu nghe thấy tiếng anh khóc nên chạy ra xem sao

Văn Hậu: Anh sao vậy, giật mình tỉnh à, nín đi sao khóc nói em nghe đi

Hải Con: ( ôm Hậu chặt) Anh giật mình tỉnh lại không thấy em đâu hết hic... hic...

Văn Hậu: Em bị thức giấc và thấy anh còn sốt nên đi thay khăn cho anh nè nằm xuống đi. Rồi ngủ

Hải Con: Em đừng bỏ anh, nằm ngủ cùng anh đi

Văn Hậu: Nãy giờ em có bỏ anh đâu đi thay khăn ấm đắp trán cho anh hạ sốt.

Anh uống miếng sữa đi này

Hải Con: Không uống đâu, ngủ cùng anh đi

Văn Hậu: Dạ rồi em nằm xuống rồi anh nằm xuống đi ngủ, ngủ ngon sáng mai ăn xong rồi uống thuốc mới hết bệnh được chứ

Hải Con: Uk anh biết rồi

Văn Hậu: Anh ngủ ngon nhé ( Hải ngủ thiếp đi ) Em không biết sao anh lại bị nhiễm lạnh nữa. Em xin lỗi chắc do em anh pé ngủ ngon

Dẫn chuyện: Hải ôm Hậu thật chặt sợ Hậu bỏ anh đi anh ngủ tới sáng còn mấy nóc nhà khác thì bị hành thừ 17 giờ chiều đến 4 giờ sáng mới được mấy cột nhà tha cho, mấy nóc thì đau hết cả mình và mệt mỏi nên đã ngủ đi

------
Anh em siu nhân

7 giờ sáng

Văn Lâm: Alo alo dậy chưa

Thành Chung: Có mình dậy thì có á anh

Văn Lâm: Sao vậy

Trọng Đại: Em chắc chắn luôn mấy người kia vẫn còn ngủ

Văn Lâm: Ngủ dì mà dữ thần vậy

Văn Toản: Bị hành chắc chắn luôn anh nghĩ coi có nóc nào bước xuống giường được không nhể

Đức Huy: Liệt giường hết rồi đấy

Duy Mạnh: Tag mấy cột nhà là biết chứ gì chứ thường nhắn là tụi nó rep rồi

Trọng Đại: @Quế Ngọc Hải @Lương Xuân Trường @Vũ Văn Thanh @Phan Văn Đức @Nguyễn Tiến Linh @Bùi Tiến Dũng 4 @Bùi Tiến Dũng @Đoàn Văn Hậu

Hải Quế: Vụ gì mà sáng sớm kêu réo um sùm

Dũng Tư: Đúng rồi vụ gì mà kêu ai bày đầu ra đây

Văn Lâm: Tao kêu đó rồi sao dậy đi ăn sáng đi

Tiến Linh: Mới ngủ được có tí mà kêu gì em còn buồn ngủ lắm

Văn Thanh: Đúng rồi đó

Công Phượng: Ai kêu hành tụi này chi rồi nói

Văn Thanh: Công chúa thức rồi à

Văn Toàn: Aaa đau quá đi

Hải Quế: Anh xin lỗi mà, tại em hư chứ bộ

Xuân Trường: Đi ăn đi rồi về nghỉ

Minh Vương: Tụi này còn đi được đâu mà đi ăn sáng

Dũng Tư: Anh cõng Trọng đi ăn nha

Trọng Ỉn: Còn coi được đấy không anh biết tui

Dũng Tư: Vậy đi hẹn ở dưới sảnh

Dẫn chuyện: Nói rồi mọi người chuẩn bị để đi ăn sáng chỉ còn phòng Hải Hậu còn ngủ tại Hải bị bệnh nên anh còn ngủ Hậu thì thức rồi nhưng không đám lấy tay anh ra sợ anh tỉnh dậy. Mọi người bước ra khỏi phòng thì thấy papa ở hành lang

Văn Lâm: Con chào papa

Thành Chung: Con chào papa ạ

Papa Park: Ủa mấy đứa kia sao vậy mà phải cõng tụi nó

Trọng Đại: Tại mấy người đó không nghe lời đó papa

Duy Mạnh: Nên bị phạt rồi đi không được đó papa ạ

Papa Park: Mốt làm gì làm nhẹ nhàng hay không làm như Hải với Hậu đi chứ tụi nó đi không được

Đức Huy: Cặp Hải Hậu mà không bị gì mới la đó papa, tối qua thấy nét mặt Hậu dữ lắm đấy ạ

Văn Toản: Nay sáng sớm papa lên lầu tụi con chi vậy ạ

Papa Park: Qua thăm Hải Con

Văn Toàn: Hải Con sao vậy papa, nó đi không được à còn Hậu nữa mà

Trọng Ỉn: Tội nghiệp bạn tui quá đi

Dũng Tư: Hay mình qua phòng Hải Hậu coi Hải Con sao đi mà thằng Hậu sao không chăm sóc thằng Hải gì hết mà để Papa phải chăm

Hải Quế: Lát phạt nó mới được

Papa Park: Tụi con nói gì vậy, Hải Con bệnh mà papa sáng sớm đi mua cháo cho 2 đứa nó đây nè

Minh Vương: Hả Hải Con bệnh hả papa, mà sao papa biết vậy

Papa Park: Tối qua papa qua phòng bác sĩ Choi hỏi thăm thấy Hậu qua phòng bác sĩ Choi xin thuốc cho Hải Con

Xuân Trường: Qua phòng nó coi đi mọi người

Hoàng Đức: Ok

Văn Toản: Ok

Thành Chung: Ok

Đức Chinh: Ok

Dũng Gôn: Ok


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net