LỜI TỰA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___Cùng nhau chơi trốn tìm nào___

Tìm ra "tên điên", thoát khỏi "viện tâm thần"

Xin đừng phớt lờ bất kỳ ai bên cạnh bạn, kể cả bạn đồng hành của bạn

__Trò chơi bắt đầu__

【Xin chú ý, trò chơi một khi đã bắt đầu thì không thể tạm ngừng hoặc thoát ra giữa chừng】

Chỉ có câu nói này còn vang vọng bên tai các thiếu niên, bốn phía đều tối đen như mực, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Bọn họ mơ hồ nhớ rằng không dễ dàng gì mới có được ngày nghỉ, bảy người đều đang dự tính xem sẽ trải qua như thế nào, Nghiêm Hạo Tường đề nghị đi nhà ma, Hạ Tuấn Lâm tuyệt đối là người đầu tiên không đồng ý, sau khi thảo luận, rất nhanh phương án này bị bỏ qua, Đinh Trình Hâm hỏi bọn họ có muốn đi xem phim không? Sáu người còn lại đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía Đinh Trình Hâm gật gật đầu, nếu như tất cả mọi người đều đã đồng ý, các thiếu niên cũng nhanh chóng xuất phát.

Kì quái là bên ngoài rạp chiếu phim hôm nay đều rất vắng vẻ, không có người xem phim cũng chẳng có tư sinh theo đuôi. Bảy người vẫn luôn cảm thấy kì lạ ở điểm nào đó. Đi ra khỏi thang máy Mã Gia Kỳ đi mua vé xem phim lại phát hiện chỉ có duy nhất một bộ phim, bìa ngoài là ba chữ{Viện Tâm Thần}với

nền đen chữ đỏ hiện ra có gai mắt. Nhân viên bán vé cũng không nói chuyện, yên tĩnh nhìn Mã Gia Kỳ. Nghiêm Hạo Tường đi qua, lẩm bẩm: " {Viện Tâm Thần}? Chưa từng nghe qua bộ phim này." Mã Gia Kỳ nhún vai: "Anh cũng chưa từng nghe qua, nhưng hôm nay hình như chỉ có mỗi bộ phim này thôi, em đi hỏi những người khác xem có muốn xem phim này không." Năm người khác đang cúi đầu xem điện thoại, nghe Nghiêm Hạo Tường nói, có người lắc đầu có người gật đầu. "Ây ya, Á Hiên nhi, Hạ nhi, xem đi mà, không dễ gì mới có một lần đi ra ngoài mà không có tư sinh theo đuôi, thư giãn thư giãn đi, hơn nữa nếu như đây là phim kinh dị thì em ăn hết đống ma quỷ trong đó cho ! Dưới sự lạt mềm buột chặt của Nghiêm Hạo Tường và Lưu Diệu Văn, hai người cuối cùng cũng chịu thoả hiệp rồi. "Tiểu Mã ca! Mua vé đi!"

Nghe Lưu Diệu Văn lập flag, Trương Chân Nguyên còn mua vài hộp bỏng ngô, để ăn lúc xem phim, hoặc là để ăn lúc xem Lưu Diệu Văn ăn quỷ. Mã Gia Kỳ cầm vé xem phim kêu sáu người bọn họ: "Mua vé chiếu lúc hai giờ, còn mười phút nữa bắt đầu chiếu, đi kiểm vé trước đi."

Trước khi bắt đầu, Tống Á Hiên nhìn sơ qua tờ vé, phát hiện bộ phim không ghi rõ là dài bao nhiêu, thời gian kết thúc cũng rất mơ hồ. Nhưng cậu ấy cũng không quá để tâm, chỉ đi theo vào bên trong phòng chiếu phim. Hạ Tuấn Lâm đi ở sau cùng, cậu ấy cảm giác sau khi bọn họ đi vào bên trong phòng chiếu phim thì bên ngoài đều tối đen như mực. Bảy người dựa vào ánh sang đèn pin của điện thoại để tìm chỗ ngồi. Trong phòng không một bóng người. Giọng nói của Hạ Tuấn Lâm đều đang run rẩy: "Sao em cảm thấy nơi này còn đáng sợ hơn cả nhà ma nữa vậy?" Trương Chân Nguyên đẩy Hạ Tuấn Lâm vào giữa: "Ngồi xuống trước đã."

Trước khi bộ phim bắt đầu, trên màn hình không có quảng cáo, vẫn luôn trong trạng thái màn hình bị rè. Khi màn hình bắt đầu nhấp nháy, một dòng chữ đẫm máu xuất hiện:

- Cùng nhau chơi trốn tìm nào !

Tìm ra "tên điên" đó, thoát khỏi "Viện tâm thần". Xin đừng phớt lờ bất kỳ ai xung quanh bạn, kể cả bạn đồng hành của bạn.

Tống Á Hiên tuy rằng sợ hãi những vẫn không khỏi cảm khái: "Có người nào đó tuổi trẻ bồng bột, không biết rằng lập flag sẽ bị vả mặt rất đau." Lời cười nhạo Tống Á Hiên vừa nói xong thì nghe thấy...

_TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU_

Xin chú ý, trò chơi một khi đã bắt đầu thì không thể tạm ngừng hoặc thoát ra giữa chừng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net