Chương 1: Hoặc cắt bỏ dẫn đến khuếch tán - Gray_City

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khô trong sóng nhiệt, song hồ lớn có lẽ là một nguồn nước quan trọng. Nhưng còn lũ Element thì sao? Nếu người ta tụ tập ở không gian thoáng đó, không phải họ sẽ bị quét sạch trong chưa đầy nửa ngày ư?

"Không hẳn," Fran Hoodie Bikini trả lời thẳng thừng. "Trong, ngoài không quan trọng gì lắm. Dù có dựng chướng ngại để bảo vệ trường đi nữa, ai cũng rõ chuyện gì sẽ xảy ra nếu một trong đám Element trăm mét ấy cố tình xông vào."

"..."

Tuy đã biết là thế, nhưng cậu vẫn rùng mình khi nghe được từ người khác. Aogami Pierce và Fukiyose Seiri đã vất vả đến vậy để bảo vệ tòa học xá đó, nhưng tất cả có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

"Thế nghĩa là môi trường mà Elements không thể tìm được tốt hơn các bức tường dày và vững chắc. Dù chỉ có một lớp giấy mỏng giữa hai bên, anh cũng sẽ không bị tấn công nếu chúng không tìm được anh. Dù rằng tôi không biết những người này chủ ý làm hay may mắn kiếm được chỗ như thế."

Dù sao đi nữa, họ phải đến gần nơi trú ẩn để thu thập thông tin.

Chuyện gì đã xảy ra với Thành Phố Học Viện không có sóng nhiệt và Element?

Đơn vị Useful Spider đi khệnh khạng khắp thành phố này là ai? Sao họ lại cho Kamijou and Fran là địch?

Đúng lúc Kamijou vừa định sải bước đi tới công viên lớn, Fran chụp tay cậu qua ống tay áo rộng thùng thình để ngăn lại.

"Chờ chút đã."

"Gì thế?"

"Giờ chúng ta cũng như tội phạm bị truy nã Thành Phố Học Viện này. Khác với tôi, họ có thể giữ nhiều thông tin cá nhân về anh, chẳng hạn như mặt mũi. Người của nơi trú ẩn có thể sẽ vây lấy anh ngay khi anh vừa bước vào."

Cậu thấy cô nói cũng đúng.

Họ chỉ biết rằng Useful Spider đang nhắm đến mình, nhưng họ không tài nào biết được thông tin đó đã lan truyền bao xa, sự căm thù, ghê tởm thì cao đến mức nào. Họ sẽ gặp phải rắc rối nếu sự thù địch lớn hơn họ nghĩ.

"Tôi phải làm gì đó."

Fran (coi như) mặc pajama hoodie ngoài đồ bơi, nhưng Kamijou chỉ mặc mỗi quần bơi. Dù không cần ngụy trang đi nữa, cậu vẫn muốn kiếm quần áo bình thường. Dù bơi trong cái lạnh là điều tương đối bình thường đất nước này, cậu cũng không muốn đi lang thang khắp nơi trong đồ bơi giữa tháng mười hai. Áo và quần sẽ không tự nhiên từ trên trời rơi xuống nếu cậu ước nguyện, cho nên cậu quyết định tới gần công viên để kiếm gì đó ở vành ngoài.

"Cảm giác cứ như anh hùng đập chậu để lấy thảo dược ấy. Khi nào tôi mới trở được cuộc sống bình thường để đi rút tiền máy ATM rồi chạy tới buổi hạ siêu thị đây?"

"(Nói thật, nếu cơ sở dữ liệu của ngân hàng lớn không hoạt động nữa thì bí ẩn lắm lắm đấy.)"

Khi tới bãi đậu xe lớn của công viên, họ thấy hàng đống đồ đạc mình có thể sử dụng được. Đúng ra...

"Nhiều xe tải quá."

"Giống như lễ hội vậy."

Fran Ăng-ten Tai Thỏ nói đúng. Sóng nhiệt và Element có lữ đã xuất hiện lúc những người ấy đang dựng đồ sáng sớm vài ngày trước. Có rất nhiều xe tải công nghiệp cùng vô số ống kim loại, bạt nhựa, và các bình khí nén nhỏ nằm chỏng chơ ở đó. Nếu tất cả được sắp xếp lại thì có thể sẽ trở thành các quầy lễ hội.

Thêm vào đó nữa là rất nhiều nhạc cụ. Ngoài ghi-ta, bộ trống, micro tiêu chuẩn thì còn có loa lớn, dây cáp cùng các bóng đèn công nghiệp. Dù rằng, nhạc cụ máy tính và mọi đồ điện khác dường như đều đã hỏng.

Khi kiểm tra vài thùng các-tông lớn, cậu tìm thấy một biểu ngữ thú vị.

"Kigurumi Rock Fes?"

"Kigurumi?"

Cậu và Fran nghiêng đầu cùng lúc. Không rõ tại sao, nhưng sau khi sự kiện ấy bị hủy bỏ, có vẻ nó đã trở thành một nơi trú ẩn. Ngày ghi trên biểu ngữ là ngày 4 tháng 12. Kamijou nhận ra ngày đó. Đó là ngày sóng nhiệt và Element tấn công thành phố, một ngày không thể nào quên được. Có vẻ như đương lúc chuẩn bị cho lễ hội, những người ở đây đã bị tấn công.

Và dù có phải tình cờ hay không, công viên này cũng đã gặp may. Chất lượng nước là vấn đề thật, nhưng hồ nhân tạo ấy chứa rất nhiều nước, đã vậy các ống kim loại và bạt nhựa làm quầy lễ hội có ích trong việc xây dựng. Các bình khí và máy phát điện cũng hữu ích. Quan trọng hơn là họ có thức ăn. Các quầy hàng lễ hội thường làm những thứ như takoyaki và okonomiyaki, nên lượng bột không hề ít. Và trong sóng nhiệt đó, đồ ăn nào mà không dùng tủ lạnh cũng có thể bảo quản được rất quý giá.

Dù sao thì...

"Mượn gì đó ở đây có lẽ là tốt nhất. Những trang phục này sẽ che hết mặt mũi của tôi, có khi còn dễ chịu và ấm áp nữa."

Không rõ bên trong nơi trú ẩn thế nào, nhưng vì đây là Kigurumi Rock Fes, chắc cũng không bất thường mấy nếu có gặp gấu hay thỏ đi lại khắp nơi. Kamijou không đặc biệt ưa thích gì, nên cậu vớ đại một bộ trang phục ra từ một hộp các-tông.

"Cô thì sao, Fran?"

"Mnn."

"Ừ, cô thì chắc không được rồi. Ba-lô của cô lớn quá mà."

Sau câu nhận xét bực tức đó, Kamijou lượm một nhân vật kì lạ trông như trộn lẫn giữa người ngoài hành tinh và thỏ. Đó có lẽ là để làm loài dễ thương kinh tởm.

Nhưng rồi mắt trố to, Fran Hoodie Bikini thốt lên câu từ vô nghĩa.

"W-wafu."

"?"

"E hèm. K-không có gì đâu."

Cậu nhìn cô với vẻ tò mò, nhưng cô nàng ăng-ten tai thỏ vô cảm ấy ngoảnh đi, mặt đỏ ửng không rõ nguyên nhân tại sao.

Kamijou không thể làm gì được. Nếu thông tin về cậu đi kèm ảnh chụp, chường mặt cậu ở khu đông dân cư sẽ rất nguy hiểm. Cậu mở dây khóa kéo ở lưng, leo vào trong phân thân bốc mùi bình xịt côn trùng hơi nồng, và đặt phần đầu lên đầu của mình.

"Oa...Không thấy được tí gì ở vành ngoài hết. Giống như nhìn qua lỗ nhìn trộm của trước vậy."

May thay, cậu không cần Fran giúp mặc hay tháo nó ra. Giống như túi ngủ, nó có khóa kéo cả bên trong lẫn bên ngoài. Tầm nhìn của cậu không được tốt lắm còn chân thì cứ chao đảo, nhưng nhờ thân nhiệt tập trung bên trong mà cảm giác rất ấm áp và dễ chịu.

Và trước khi cậu làm quen được với bộ trang phục ấy, ai đó nhảy vồ mạnh bạo vào người cậu. Bất ngờ, cậu cố hết sức giữ thăng bằng, nhưng rồi cậu thấy đó là Fran.

"Wafu! Wafu wafu! Bunny Grey!!"

"C-cái gì thế!?"

Cô không thèm lắng nghe. Não bộ của cô gái dường như đã bị nướng chín. Cô gái hoodie đồ bơi nhắm tít mắt, cả người ôm lấy cậu giống như một đứa trẻ. Và trong lúc ép vào người cậu, cô lúc lắc ăng-ten tròn trên mông qua lại. Kamijou cuối cùng cũng hiểu chuyện đang diễn ra.

"Bunny Grey đang...đứng và đi lại ngay trước mặt mình...wafu."

"Này, dừng lại! Là tôi đây! Là Kamijou Touma đây. Quên cái Bunny Grey này đi!"

"!!!???"

Cô vội đẩy cậu ra bằng cả hai tay, hẳn là đã hoàn trí, làm cậu ngã thẳng xuống do không thể giữ thăng bằng trong bộ đồ đó.

"T-tởm quá đi! Sao anh dám dùng phương pháp rẻ tiền thế để lấy lòng tin của tôi chứ hả!?"

"Là do cô cả mà..."

"Đ-đừng nghĩ từng này đủ khiến tôi...Bunny...đừng nghĩ...Bunny Grey...ực..."

Cô gái bay không xác định này dường như có khuynh hướng bị ảo tưởng, nên cô là loại hay quên sạch về công việc của mình và về việc thu thập khách hàng một khi đặt chân vào vương quốc ma thuật. Thấy Fran bồn chồn và không giữ được bình tĩnh, Kamijou bèn đề phòng 120% mà từ từ đứng dậy.

"Dù sao thì, đi xem xét nơi trú ẩn công viên thôi."

"Nn."

Bunny Grey nổi tiếng bắt đầu quan sát xung quanh với một cô nàng ăng-ten tai thỏ bám riết bên hông. Họ đi vòng quanh hồ nước nằm tại trung tâm công viên.

Vài rào chắn tựa những chiếc lược làm từ các ống kim loại nối với nhau bằng dây nằm rải rác tứ tung, nhưng Kamijou và Fran có thể bước thẳng qua chúng. Thay vì có gì chắn đường lũ Element, đám rừng nhân tạo có những thiết bị tựa vòi sen. Chúng được chế tạo để tỏa màn sương mù giúp hạ nhiệt giữa mùa hè.

"Lũ Element ưa nơi tối tăm và mát mẻ..."

"Có vẻ chúng đã đuổi lũ Element đi thay cho các bức tường vững chắc."

Giống như bịch nước truyền tĩnh mạch, bình chứa của các bình xịt nằm phía trên để nước sẽ chảy qua mà không cần dùng điện năng. Các nhánh cây cũng giúp thêm một phần. Rặng cây dường như gồm các cây lá kim giữ lá vào mùa đông, nên chúng có thể phủ nhiều bóng râm dưới ánh mặt trời.

Ý tưởng về cơ bản khác với cách trốn trong tòa nhà bê tông cốt thép của Kamijou. Tất nhiên, phương pháp này sẽ bất khả thi nếu không có dư nước.

Không gian sinh sống của nơi trú ẩn ảnh hưởng nhiều bởi Kigurumi Rock Fes. Không rõ cái gì xác định phẩm chất, nhưng có những ngôi nhà dựng từ bìa các-tông, bạt nhựa, và bình kim loại. Chúng đương nhiên cách xa những nơi thu hút lũ Element nhờ tối tăm và ẩm thấp hơn kia. Những bộ trang phục nằm rải rác có lẽ đã được sử dụng làm túi ngủ.

Không gì trong đó là hoàn hảo, nên họ thấy vài khu đã bị phá hủy. Đó là giai đoạn đầu, lúc họ vẫn còn tìm cách tống khứ lũ Element, hay họ đã mắc sai lầm và bị tấn công vài lần sau khi dựng lên tất cả?

Quan trọng hơn...

"Ủa? Không có nhiều người ở đây lắm. Từng này nhà thì đáng lí phải đông hơn nhiều chứ."

Quả thật sóng nhiệt và Element giờ đã không còn nữa, nên họ không việc gì phải rúc mãi trong nơi trú ẩn. Lúc này, có trở về nhà và kí túc xá cũng không sao hết. Nhưng họ không biết tại sao hai mối hiểm họa lại biến mất. Họ có thể đang ngập ngừng quan sát mọi việc diễn ra bên ngoài nơi trú ẩn, chứ còn mạnh dạn đi lại tự do thì lại rất khó. Nỗi sợ sóng nhiệt và Element vẫn còn quá mới.

Nhóm học sinh cấp hai, ba họ thấy ôm tay quanh người để chống chọi với cái lạnh, song những người đó vẫn chỉ khoác áo choàng hay quấn chăn ngoài đồ bơi. Tuy không thoải mái, thế nhưng họ lại không thể thay đồ. Đó có lẽ là bằng chứng cho thấy trái tim của họ vẫn chưa theo kịp hoàn cảnh thay đổi.

Có nghĩa là...

"Họ chắc hẳn vẫn ở bên trong nơi trú ẩn chứ không đâu khác. Chẳng lẽ hầu hết mọi người đang tập trung tại một chỗ sao?"

"Grey, tôi nghe thấy tiếng động gì đó ở đằng kia."

Fran Hoodie Bikini chỉ về phía đằng xa trong khi bám riết cậu (đúng hơn là bộ đồ hóa trang Bunny Grey) từ bên hông. Họ muốn biết chuyện gì đang diễn ra trong Thành Phố Học Viện sau khi sóng nhiệt và Element biến mất, cũng như muốn biết thông tin gì đang được truyền đi. Con đường ngắn nhất là hòa vào đám đông lớn nhất.

Nhưng không biết vì sao, Chàng Trai Hóa Trang Kamijou miễn cưỡng bước tới.

Cậu cảm thấy gì đó đang chặn bước chân của mình. Giống như chướng khí hung hãn và vô hình mà cậu không thể để dính vào. Giống như vẫy tay với một tàu cá băng ngang bờ đất lúc đêm để rồi biết được những kẻ trên đó đang trộn xác chết băm nhỏ vào mồi rồi ném nó xuống biển.

"T-thả tớ ra, Saten-san! Tớ phải làm gì đó..."

"Dù cậu có trong Judgment đi nữa, cậu cũng không làm gì một mình được đâu, Uiharu! Nhiều người như thế thì ai cũng sẽ gặp rắc rối nếu vướng vào giữa thôi. Chúng ta cần phải tập hợp nhiều người lớn hơn đã!!"

"N-nhưng! Nhưng!!"

Họ đi ngang hai cô gái tranh cãi. Họ trốn chạy như thể nhìn thấy cơn lốc xám khổng lồ đang xuất hiện từ đường chân trời.

Những tiếng chuông cảnh báo kì lạ réo vang trong đầu Kamijou. Đừng dính vào. Cứ đi đi. Biết thì sẽ không gặp chuyện tốt làm gì đâu.

Chướng khí hay linh cảm là chuyện thần bí không đâu, nên cậu cố hết sức tống khứ cảm giác nặng nề và nói với Fran.

"Kiểm tra thử xem."

Cô gái ăng-ten tai thỏ kiêu ngạo đó không thể nói được gì lần này.

Mỗi bước họ đi, chướng khí đáng ngại lại càng dày thêm. Cảm giác kì lạ thắt lấy tim cậu cụ thể hóa thành âm thanh. Chính xác hơn, đó là giọng nói. Hằng hà sa số giọng nói chồng chéo đều đang phát ra từ một hướng, nhưng đến một lời trong các giọng ấy, họ cũng không thể nghe ra. Không khác gì tiếng loa công viên phát lời cảnh báo sóng thần hay cháy rừng trở nên khó hiểu sau khi vang vọng mãi.

Những lời đang được nói ra, họ biết đó không phải điều gì tốt đẹp và cảm xúc tiêu cực hừng hực cháy trong đó quá đỗi rõ ràng. Đán đông tạo ra những giọng nói ấy lọt vào tầm mắt. Có vẻ như nghi lễ gì đó đang được tổ chức gần vài cột kim loại dùng để dựng cờ cạnh bờ hồ. Do đứng cách quá xa, họ không biết chuyện gì đang diễn ra ở trung tâm, đặc biệt với từng ấy người đứng chắn đường.

"Đừng...! ...làm như...độc tài!! Chúng tao...sẽ...trừng phạt...!!"

"...lỗi của mày...nhiều người...chết. ...không phải...nô lệ!!"

"Ai cũng...đau khổ...riêng mày...như vua!! Giữ...cho bản thân đi!!"

Mới đầu, Kamijou không hiểu gì cả.

Nhưng khi tiến lại gần, cậu mới biết những người đó đang buông lời chửi bới.

Đôi chân bọc trong bộ đồ hóa trang tiến lại gần đám đông giận dữ.

Không giống Kamijou, mũi của Fran tiếp xúc với không khí. Hẳn cô đã đánh hơi được mùi gì trong không khí mà ăng-ten ra-đa tròn trên mông co giật. Cô thì thầm với cậu.

"Grey, cẩn thận đấy."

Một lúc sau, cậu thấy một việc giữa đám đông.

Một người đàn ông bị trói tay ra sau lưng còn cổ thì bị tròng một sợi dây thừng dày.

Và cột cờ kim loại đang được sử dụng làm giá treo cổ.

"Sao mày dám gọi mình thủ lĩnh chứ hả!? Mày làm như mình là vua trong khi tước đi mọi thứ của tụi tao!!"

"Giết tên bạo chúa ấy đi!! Giết tên độc tại ấy đi!!"

"Sóng nhiệt và Element giờ đã biến mất rồi. Chúng tao không cần phục tùng cái thứ như mày nữa!!"

Đầu tiên là tay chân, sau đó thì đến lượt sống lưng Kamijou run rẩy.

Hai mối hiểm họa ấy giờ đã biến mất, nhưng người trong nơi trú ẩn này quyết định làm việc khác thay vì kiểm tra mọi chuyện bên ngoài hay trở về nhà: hành quyết thủ lĩnh không còn cần thiết nữa. Mọi ức chế dồn nén của họ bùng nổ khi tai họa biến mất.

Tự do hẳn đã bị giới hạn phần nào để vận hành nơi trú ẩn. Cả trong trường Kamijou, không học sinh nào hài lòng với phần nước được phát. Nếu không làm thế thì sẽ không trụ được lâu. Song khi mọi chuyện kết thúc, việc đó sẽ không còn cần thiết nữa. Lúc này, chỉ bất mãn nung nấu là còn tồn đọng. Giống như đun sôi nước muối đến khi chỉ còn muối rắn đọng lại vậy.

Thủ lĩnh ở đây dường như là một người đàn ông mới độ trung niên.

Kamijou không quen biết người đàn ông mặc đồng phục công nhân bị tròng dây vào cổ này. Gã có thể là một trong những người mặc trang phục hóa trang, gã có thể là một trong những người dựng quầy, và gã có thể là quản lí công viên.

"Đủ rồi! Treo cổ hắn đi!! Phán xét vậy là xong rồi, giờ thì giết hắn đi!!"

"Mày gọi nơi đây là Tài Phán dân chủ, nên tụi tao sẽ giết mày theo cách mày muốn. Tụi tao đã biểu quyết nhất trí tội chết rồi!!"

"Sao mà tụi tao có được tí tự do nào sau khi mày kéo từng ấy người tới bằng việc phân phát tứ tung đồ ăn, nước uống của tụi tao chứ!!"

Họ kéo dây, làm người thủ lĩnh phải đứng nhón chân. Sợi dây đang cứa sâu vào cổ họng ông. Khí quản hay động mạch hẳn vì bị ép chặp phần nào mà mặt ông hóa đỏ bất thường và thậm chí còn sưng lên đôi chút.

Chỉ xem thôi mà Kamijou đã cảm thấy muốn ngất đi.

Thấy Bunny Grey loạng choạng lùi vài bước, Fran Hoodie Bikini bèn đỡ lấy cậu từ bên hông bằng cơ thể nhỏ nhắn của mình. Làn hơi trắng tỏa ra, cô thầm thì trong khi nép vào người cậu.

"(Phải, anh cần làm vậy đấy.)"

"?"

"(Mục đích của chúng ta là cứu Kamisato-chan. Chúng ta tới đây để tìm hiểu tình trạng truy nã chúng vì việc đó có thể gây trở ngại, nhưng đây rõ ràng là đường vòng không cần thiết. Bỏ đi khi tất cả đang tập trung vào đó là an toàn nhất. Nhiều khả năng, hành quyết xong thủ lĩnh, đám đông quá khích vẫn sẽ không thỏa mãn và sẽ tìm thêm nạn nhân.)"

"Cô không-..."

Kamijou tính hét trả theo phản xạ, nhưng rồi lại nghe thấy tiếng phập gần bụng mình. Do đang mặc trang phục dày, cậu không cảm nhận được gì mấy từ bên ngoài, do đó không thấy đau đớn. Tuy nhiên, trong bàn tay nhỏ nhắn của Fran Hoodie Bikini là dao công cụ và cô đang đâm nông con dao dài cỡ ngón tay ấy vào bụng Bunny Grey.

"(Sao anh lại bắt tôi phải đâm Bunny Grey chứ?)"

Cậu thở hổn hển và cô gái ăng-ten tai thỏ nói với giọng vô cảm thường lệ.

"(Anh quên những gì tôi nói lúc đầu rồi sao? Chừng nào anh còn ưu tiên Kamisato Kakeru hơn Kamijou Touma, tôi sẽ giúp anh vô điiều kiện. Nhưng nếu anh phá vỡ giao kèo ấy, mọi việc sẽ kết thúc ở đây. Tôi sẽ mặc kệ anh và đi nơi khác.)"

Cô nói năng nghiêm túc.

Fran hoàn toàn nghiêm túc. Nếu gì đó cản trở việc trốn khỏi một trăm cô gái và giải cứu Kamisato Kakeru, cô sẽ đập vỡ nó từ trong trứng nước. Và đây không phải là việc cô đã hạ quyết tâm là; đó là việc cô đã quen làm.

Quả thật làm vậy có thể sẽ vô ích.

Cứu người thủ lĩnh bị kết án này sẽ không giúp được gì cho việc giải cứu Kamisato. Kamijou không biết đám đông lớn từng nào, nhưng ít nhất cậu sẽ kết thù đến hơn trăm người nữa. Bị bao vây bởi từng đó người không vũ trang đã là rắc rối nghiêm trọng rồi, đằng này rất nhiều người trong số đó còn mang vũ khí tự chế nữa. Vài người cầm ống kim loại cắt ở góc để làm giáo, vài người mang búa lớn dùng để đóng cọc vào mặt đất, vài người cầm túi vải nhét đầy lon sơn. Những thứ trông như bazooka thì có lẽ là các thiết bị dùng để bắn pháo hoa trong các buổi biểu diễn. Việc chuyện này không liên quan gì đến siêu năng lực càng làm Kamijou muốn can dự.

Cậu sẽ không nhận được gì từ việc này. Cậu sẽ chỉ khiến địch lẫn ta nhắm đến mạng của cậu mà thôi.

Nbhưng Kamijou không ngần ngại đáp trả.

"Đây là những gì Kamisato sợ sẽ xảy ra với các cô đấy."

"..."

"Vì quan tâm đến hắn mà các cô sẵn sàng chọn đi đường tắt. Hắn đã bóp méo chính mình, nhưng nếu xét kĩ, lòng nhạy cảm vẫn giống người thường. Tới khi được cứu xong, hắn sẽ không muốn biết vì làm thế mà có người phải chết đâu."

Fran, với ba-lô lớn trên lưng, vẫn đứng bất động.

Lưỡi dao đâm nông vào bộ trang phục dày liên tục ngập ngừng không biết nên đẩy vào hay rút ra.

Sau một hơi thở chậm rãi, cô gái hoodie bikini cuối cùng cũng cũng đưa ra quyết định.

Con dao công cụ di chuyển. Nó rút ra.

"(Cơ mà chính xác thì anh tính làm gì? Ít nhất cũng phải có cả trăm người đã nổi điên vì phẫn nộ đấy. Anh không thể chen vào đám đó nếu không có la-de khổng lồ hay máy bay ném bom đâu.)"

"Thế thì đi đường ném bom thôi."

Cô chỉ nói đùa, nhưng câu trả lời của Kamijou lại hoàn toàn thành thật. Mắt của cô gái bay không xác định trố to, nhưng anh chàng Bunny Grey vẫn nói tiếp.

"Đúng thật họ đang sôi sục phẫn nộ và chúng ta không bao giờ thể nói chuyện lí trí được. Nhưng thứ gì nằm ở nền tảng tất cả? Nếu suy nghĩ kĩ càng thì chúng ta có thể làm được gì đó thôi. ...Đi với tôi, Fran."

Phần 7

Việc rắc rối xảy ra trong thời gian chuẩn bị cho Kigurumi Rock Fes có lẽ là may mắn cho tất cả họ. Công viên có rất nhiều nguyên vật liệu. Các cư dân trong nơi trú ẩn đã sử dụng chúng để đuổi lũ Element đi một cách hiệu quả, bảo vệ không gian sống, và nấu đủ thức ăn từ đường bột để giải tỏa cơn đói.

Nguyên vật liệu cũng đem lại may mắn cho Kamijou và Fran.

Chỉ cần phải tìm kiếm một lúc là họ đã thấy những gì mình cần gần như rất ư dễ dàng.

"Bình ga ư?" Fran hỏi.

"Đúng vậy."

Bình kim loại xám dày ấy chứa propane, nhưng lại không cao như những bình đặt sau nhà. Người ta sử dụng nó để gia nhiệt lò nướng ở quầy hàng lễ bội, nên kích thước cỡ chừng búp bê Daruma nhỏ.

Hẳn vì bất mãn trước chuyển biến này mà Fran Hoodie Bikini bắt đầu nghịch con dao công cụ trong tay mình.

"Anh tính ném nó vào đám đông rồi để nó phát nổ à? Họ đang vây tròn quanh người thủ lĩnh, nên vụ nổ ở một đầu đâu có ảnh hưởng tới tất cả được. Người ở giữa cũng sẽ giết tên thủ lĩnh thôi."

"Tôi sẽ không làm việc nguy hiểm thế đâu. Càng ít thiệt hại càng tốt. Đủ khiến họ hoảng hồn với kinh hãi là được rồi."

"?"

Fran tỏ vẻ nghi ngờ còn Kamijou thì vẫn tiếp tục công việc một cách thành thạo bằng đôi tay tựa găng hở ngón của bộ phục trang. Có vài cách để vượt qua thiết bị an toàn của bình kim loại để làm nó phát nổ. Cậu nhớ đến cách cậu từng thấy trong một bộ phim hành động cũ chiếu trên TV tối chủ nhật trước. Nó được gọi là Heavy gì gì đó và cậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#index #nt