Chap 3: Sắp đặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Viên cảnh sát hắng giọng:

- Vậy là đầy đủ rồi. Nghe đây: theo lệnh từ cấp trên, mấy đứa sẽ được chia làm 2 nhóm, 1 nhóm nam, 1 nhóm nữ, mỗi bên ở 1 phòng kí túc. Ở nơi này có thời gian biểu rất rõ ràng. Cái đấy... hơi dài một chút, mấy đứa cứ tự tìm hiểu dần dần nhé

Cả căn phòng lặng ngắt như tờ.

- Còn giờ thì nhanh chóng đi theo tôi để nhận phòng, phục vụ cho công tác cải tạo sắp tới.

Viên cảnh sát trưởng dẫn 12 người đi 1 vòng quanh trại cải tạo, cẩn thận giới thiệu từng khu một. Theo sau họ là 5 viên cảnh sát khác...

....

...

..

"Tại sao?"

"Tại sao gì cơ? " Đối mặt với cơn giận dữ của người đàn ông bận vest đen, vị nào đó vẫn thong thả nhấp trà, trên mặt còn lộ ra nụ cười bỡn cợt.

"Đừng giả ngu! Anh có biết tụi nhóc đó nguy hiểm tới cỡ nào không? Đứa thì tay không đánh người đến chết, đứa thì buôn bán chất cấm, qua lại với giới tội phạm lâu năm. Một toán những kẻ tội đồ năng lực lại được anh sắp xếp ở gần nhau. Nếu mà chúng bắt tay.... Trời ạ! Tôi không dám nói quá, nhưng điều đó thật sự không ổn, Zero ạ."

"Không ổn là không ổn thế nào? Anh đang nói tới việc chúng gia nhập giới xã hội đen khét tiếng, giết người vô tội vạ hay việc khác cơ?"

Người đàn ông bận vest đen đưa đôi mắt kì lạ nhìn Zero

"Tôi đang nói đến tất cả."

"À" Tiếp theo đó là một tràng cười mỉa. Zero cầm trên tay một sấp giấy dày "Anh đã đọc kĩ những ghi chú về tụi nhóc chưa? Haha, nhìn vào cái suy nghĩ ấy của anh, tôi đã có sẵn đáp án rồi. Để tôi nói anh nghe lại một lần nữa nhé"

Cảm thấy bị xúc phạm, người đàn ông mặc vest đen đấm mạnh tay lên bàn

"Đừng coi thường, tôi đã đọc qua những bản báo cáo đó 2 lần rồi đấy!"

"Vậy mà anh vẫn không nhìn ra được 1 điểm chung nào sao?"

"Có chứ, máu lạnh và... độc ác?"

"Hừm... Còn nữa..."

.....

....

...

..

Song Ngư chợt khựng lại, rùng mình.

-Sao thế? - Song Tử dõi ánh mắt tò mò về phía chị gái

- Có gì đó, Song Tử ạ, linh cảm mách bảo chị rằng có nguy hiểm.

Nó liếc mắt khắp nơi mình đang đứng.

Bên trái là bụi cây rậm rạp, bên phải là khu vệ sinh, những bức tường tróc sơn, giờ chỉ còn một màu xám ảm đạm của bê tông.

Nhìn toàn cảnh nơi đây, kiểu gì cũng cảm giác có một mối nguy hại nào đó đang gần kề.

Lần này đến lượt Song Tử rùng mình.

Linh cảm của chị luôn đúng!

Việc làm của cặp song sinh đã thu hút ánh nhìn của viên cảnh sát trưởng, ông ta hỏi:

- Này hai nhóc, ổn chứ?

- Không có gì - Song Tử trả lời kèm theo cái liếc mắt

Viên cảnh sát cũng chẳng lấy gì làm khó chịu, tiếp tục công việc giới thiệu của mình

......

....

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net