chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hội vận động ở trường kết thúc thì mọi người tối đó tới nhà mừng sinh nhật kỳ nhi

"Mấy cậu đến rồi!" - kỳ nhi (cười)

"Sinh nhật vui vẻ!" - all

"Cảm ơn" - kỳ nhi (cười)

"Mau vào đi" - kỳ nhi

"Làm phiền rồi" - all

Đi vào trong nhà thì tiêu nhiên cùng triển bách và tư niên đi xuống bếp để lấy đồ, ở dưới cũng có anh tử tầm nữa

"Wa...thần bếp đại nhân, anh làm bánh trứng nướng à..." - tiêu nhiên (thèm)

"Vị cam ngọt, muốn thử ko?" - tử tầm (cười)

"Mùi vị ngọt ngào này! Cảm giác mềm nại này!" - tiêu nhiên suy nghĩ (ăn)

"Ko hổ là thần bếp đại nhân!" - tiêu nhiên

"Chậc chậc, cậu mau lau nước miếng đi! Thèm thành cái dạng gì rồi kìa!" - tư niên

"Ai cần cậu lo!" - tiêu nhiên

"Haha" - tử tầm

"Anh còn nướng bánh quy, tiêu nhiên, triển bách, nếu 2 em thích, mang về nhiều 1 chút" - tử tầm

"Thần bếp đại nhân!" - tiêu nhiên (mắt sáng lên)

"Cậu có thể cảm động thứ gì khác ngoài đồ ăn ko vậy?" - tư niên

"Cảm ơn anh tử tầm" - triển bách (cười)

"Anh, bọn em ồn ào thế này thật sự ko làm phiền anh học tập chứ?" - triển bách

"Đương nhiên ko rồi! Các em đến nhà chơi, đối với anh mà nói cũng xem như là dịp để thả lỏng" - tử tầm

*mở túi bánh quy ra xem* - tiêu nhiên

"!" - tiêu nhiên

"A...phía sau còn vẽ hình cánh cụt...!" - tiêu nhiên

"Cái này lúc làm, anh nghĩ em sẽ thích cho nên..." - tử tầm (cười)

"Rất có lòng...cảm ơn hai người" - tiêu nhiên (cười)

" 'hai người' ?" - tử tầm (cười)

"Này! Đừng chỉ biết ăn thôi! Mau đến giúp đỡ chuẩn bị đồ dụng cụ bếp" - tư niên

"Ờ" - tiêu nhiên (đặt túi bánh xuống)

"Lông mày rậm, mắt cậu ko thấy thoải mái à? Trông đỏ đỏ" - tiêu nhiên

"Đây chính là huân chương thanh xuân chứng minh cho sự dũng cảm của tớ đó" - tư niên (cười)

"Này! Các cậu có uống nước ngọt ko?" - tư niên

"Tớ muốn 1 chai" - bạch tuyền (cười)

"Tuyền, trong tủ lạnh vẫn còn vị khác" - tư niên (cười)

"Có vị cần tây ko?" - nhất dương (cười)

"Xéo đi!" - tư niên

"......" - tiêu nhiên (cười)

"Thì ra là thế" - tiêu nhiên suy nghĩ

----------------

"Người oẳn tù tì thua, phạt ăn hết dĩa ớt xanh này!" - tư niên

"Lông mày rậm, cậu uống nước cam đến say luôn rồi sao!" - tiêu nhiên

"Xin nhường cho mấy bạn thích ăn cay nha" - triển bách (cười)

"Này này, ai lại chơi thế" - nhất dương (cười)

----------------

*tóc được cột thành 1 chùm* - nhất dương/tư niên/ứng lân

"......" - 3 ổng

"Haha" - bạch tuyền

"Chụp mau chụp mau" - kỳ nhi

*lấy đt chụp* - bạch tuyền/kỳ nhi/triển bách

-------------

"Ứng lân! Cậu tặng quà gì cho tiểu kỳ nhi vậy?" - tư niên

"Tớ thay cô ấy làm việc nhà 1 tháng...." - ứng lân

"Như thế này cậu vui rồi đúng ko?" - ứng lân

"Haha, vất vả cho cậu rồi" - kỳ nhi

Thời gian cứ thế trôi qua và cũng đã đến lúc mọi người đi về

"Mỗi ngày phải cùng con nhóc này về nhà, vất vả cho cậu quá triển bách" - tư niên

"Cậu muốn chết hả!" - tiêu nhiên

"Haha, về thôi về thôi" - triển bách

"Tớ đến cổng tiểu khu đợi chú thái, tạm biệt nhé" - bạch tuyền

"Tớ đợi cùng cậu" - nhất dương

"Hả? Cậu sao?!" - bạch tuyền

"Còn có thể có ai" - nhất dương

"Tiểu kỳ nhi! Ứng lân! Bái bai!" - bạch tuyền

"Đi đường cẩn thận!" - kỳ nhi

Vào hôm nọ thì mẹ của kỳ nhi về và ở tạm thời nhà của dì thành, kỳ nhi và mẹ đã được gặp lại nhau, bọn họ cảm thấy rất hạnh phúc, hôm nay sinh nhật kỳ nhi và cùng đứa con gái của mình đón sinh nhật với bạn bè, ngày kia thì mẹ kỳ nhi cùng kỳ nhi và tiêu nhiên đi thăm mộ bà, có cả triển bách và ứng lân nữa

"Đúng là 1 bà cụ vô cùng nhân từ! Những ngày qua, con gái cháu phiền bà chăm sóc rồi! Cảm ơn bà!" - Diêu Viễn (mẹ kỳ nhi)

"Này cậu, ôm hoa ngây ra đó làm gì?" - diêu viễn

"A vâng...." - ứng lân

"Mẹ đừng hung dữ với ứng lân như vậy...." - kỳ nhi (bất lực)

*đặt hoa vào mộ bà* - ứng lân

"Quỷ nhỏ, đi thôi" - diêu viễn

"Chào bà, cháu tên Giang Ứng Lân" - ứng lân

*cười* - all

"Tại sao họ giang kia cũng theo chúng ta về nhà?" - tiêu nhiên

"Trước đây chỉ nghe bọn cậu kể chuyện về bà, hôm nay tớ cũng muốn xem thử...." - ứng lân

"Hứ" - tiêu nhiên

"Thế mình thì được phép đi theo hả?" - triển bách (cười)

"Cậu là người đặc biệt! Tớ cho phép!" - tiêu nhiên

"Haha, cảm ơn" - triển bách (cười)

"Bà bình thường là người như thế nào?" - ứng lân

"Cậu muốn biết?" - kỳ nhi/tiêu nhiên (hào hứng)

"À ừm...." - ứng lân :v

"Thích lo lắng"

"Hơi càm ràm"

"Nhiệt tình"

"Hòa đồng với mọi người"

"Thích trẻ con, cũng thích động vật nhỏ"

"Còn thích nghiên cứu các loại món ăn mới"

"Còn là quán quân liên tiếp của cuộc thi khiêu vũ ở khu phố chúng tớ, thuộc loại tuyển thủ hàng đầu"

"Kể về bà thì ko ai có thể bằng 2 cậu ấy được" - triển bách suy nghĩ (cười)

"Lúc nhỏ nghỉ hè, còn đưa bọn tớ đến quảng trường làm tình nguyện" - tiêu nhiên

"Đúng! Dạy bọn tớ giúp đỡ những người cần giúp đỡ" - kỳ nhi

"Cậu còn nhớ ko....bà ấy đưa chúng ta đến viện dưỡng lão để thăm bạn bà ấy?" - tiêu nhiên

"Nhớ chứ" - kỳ nhi (lau nước mắt cho tiêu nhiên)

"Có 1 lần bà ấy vì đỡ người khác khỏi bị té, kết quả bản thân lăn từ trên cầu thang xuống, cậu nói xem sao bà lại ngốc như thế? Đã thuộc hàng U50 rồi" - tiêu nhiên (cười)

"Nhưng trong mắt tớ, bà ấy là bà cụ nhỏ đáng yêu nhất thế giới này" - kỳ nhi (cười)

*cười* - tiêu nhiên

"Dì diêu! Triển bách! Cùng cháu đến bệ nước bên kia rửa mặt 1 chút!" - tiêu nhiên (kéo 2 người đi)

"Ể? Hả?" - diêu viễn/triển bách

"Khụ...rất xin lỗi, kể lại chuyện lúc nhỏ vẫn ko nhịn được cảm thấy đau lòng...." - kỳ nhi (ngấn lệ)

"!" - kỳ nhi

"Tớ hiểu" - ứng lân (lau nước mắt kỳ nhi)

"Tớ chưa gặp được người nhà quan trọng nhất của cậu, cảm thấy rất tiếc" - ứng lân

"Giang ứng lân...! Cậu nhất định sẽ cảm nhận được, tình cảm của bọn tớ đối với bà ấy!" - kỳ nhi

Bên phía 3 người kia thì bọn họ đứng ko cách xa kỳ nhi và ứng lân là mấy cả

"Nhiên nhiên, ổn hơn chưa?" - diêu viễn

"Ừm....dì diêu, xin lỗi" - tiêu nhiên

*nhìn kỳ nhi và ứng lân* - diêu viễn (cười)

"Đứa trẻ ngốc" - diêu viễn

Sau khi thăm mộ xong thì tầm 1 2 ngày sau diêu viễn tiếp tục ra nước ngoài công tác, kỳ nhi và ứng lân ra tiễn cổ đi

Mấy ngày sau khi tan học kỳ nhi và tiêu nhiên cùng với triển bách tới nhà thể thao

"Hả? Ko phải các cậu đến sân bên cạnh chơi cầu lông sao?" - tư niên

"Đến muộn nên hết chỗ rồi, vẫn nên đến xem các cậu đánh bóng thì hơn" - kỳ nhi (cười)

"Cậu cậu đợi 1 lát, đội ứng lân vừa mới ra sân" - tư niên

"Mà nè, gần đây ít thấy bạch tuyền quá nhỉ? Bận chuẩn bị thi phải ko?" - kỳ nhi

"Đúng vậy! Cuối tuần này là thi rồi!" - tư niên

"Nếu các cậu ko có kế hoạch gì khác, chúng ta đi cổ vũ cho cậu ấy" - tư niên (cười)

"Được! Cùng đi xem bạch tuyền thi đấu nhé!" - kỳ nhi (cười)

"Vậy quyết định rồi nhé!" - tư niên (cười)

"Cuối tuần cậu rảnh ko? Nhất dương?" - tư niên

*đang phân tâm* - nhất dương

Nhất dương đang nghĩ về lần trước bạch tuyền nói với cậu là, hãy tới xem cô ấy thi đâu rồi nói chuyện thêm mấy câu như "bỏ lỡ tớ, đợi mà hối hận đi!" ,hôm qua nhất dương được cha nhờ đánh cờ cùng và 2 cha con cũng nói chuyện với nhau, cha nhất dương cũng nói "cha ko biết con đối mặt với khó khăn gì, ba chỉ hi vọng con đừng để lại nuối tiếc"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net