chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đều đã giải tán hết khỏi phòng khách

"Cậu chuẩn bị nghỉ ngơi sao?" - tiêu nhiên

"Ừm, chọn 1 quyển sách mang về phòng xem" - bạch tuyền (cười)

"Được" - tiêu nhiên

"Vậy cậu thì sao?" - bạch tuyền

"Triển bách nói muốn đi dạo ngoài bờ biển hóng gió, tớ đi cùng cậu ấy, cậu ấy hậu đậu, sợ rằng khi về đã trở thành dạng ướt sũng" - tiêu nhiên

"Ko cần đợi bọn tớ, phòng để đèn cho cánh cụt nhỏ" - tiêu nhiên

"Tớ biết rồi" - bạch tuyền

"Đúng rồi, mang 1 cuốn truyện tranh cho tớ với" - tiêu nhiên

"Ở đây ko có truyện tranh....'lý thuyết lịch sử phát triển âm nhạc phương tây', cậu có muốn xem ko?" - bạch tuyền

"Sao? Cậu cảm thấy tớ trông giống người mất ngủ sao?" - tiêu nhiên

"Haha, đồ ngốc" - bạch tuyền

Kỳ nhi và ứng lân ở bên ngoài đi bộ, sẵn tiện ghé vào cửa hàng tiện lợi mua ít đồ cho mấy người kia rồi bọn họ cùng nhau đi dạo nói chuyện vui vẻ, lý do ứng lân dẫn kỳ nhi ra ngoài vì lúc nói trông kỳ nhi có vẻ sắp khóc tới nơi nên ổng mới liền dẫn kỳ nhi đi

Bạch tuyền đi ngang qua ban công thấy nhất dương đứng ở đó 1 mình nên cổ ra ghế sofa chờ nhất dương nhưng ngủ quên mất, nhất dương đi vào thấy bạch tuyền ngủ thì đi lại gần nhìn rồi cổ bất chợt tỉnh, cả 2 người họ nói chuyện, tóm tắt lại là nhất dương muốn dỗ bạch tuyền là đừng giận ổng nữa, ổng đang định nắm tay bạch tuyền thì thiên minh và hà ngộ đi vào vì ngộ dí theo minh còn kỷ sam và tư niên cũng đi vào cùng vì muốn cản 2 người họ lại

Sau cùng thì bạch tuyền rủ nhất dương ngày mai cùng nhau đi chơi riêng, cả kỳ nhi cũng rủ ứng lân ngày mai đi chơi riêng nữa :v

Ở bên phía triển bách và tiêu nhiên thì triển bách đang ngồi phá trên bãi cát

"Thật sự ko ai như cậu luôn đó, tối thui vậy rồi còn ra đây xây lâu đài cát" - tiêu nhiên

"Chỉ là muốn thử thôi, nếu cậu ko thích thì có thể về trước mà" - triển bách (cười)

"....." - tiêu nhiên

"Được ở riêng với cậu, sao lại ko thích được cơ chứ" - tiêu nhiên

"Vậy sao..." - triển bách (má ửng hồng)

"Cuối cùng cũng xong cái lâu đài cát! Giờ thì chỉ cần để nước xung quanh cái lâu đài nữa thôi" - triển bách (hí hửng)

*nhìn triển bách* - tiêu nhiên (cười)

Triển bách chạy ra biển lấy nước thì vô tình vấp phải cục đá, tiêu nhiên thấy vậy liền chạy tới bế triển bách lên để cô ko ngã xuống biển

"Cậu ko sao đó chứ?" - tiêu nhiên (lo lắng, bế triển bách kiểu công chúa)

"Cảm ơn cậu, tớ ko sao nhưng mà....có thể bỏ tớ xuống được ko....?" - triển bách (đỏ mặt, che mặt lại)

"À được..." - tiêu nhiên (má ửng hồng, bỏ triển bách xuống)

"......" - tiêu nhiên/triển bách (bầu không khí ngượng ngùng)

"2 cậu ở đây à?" - kỷ sam

"Kỷ sam? Cậu làm gì ở đây vậy?" - triển bách

"Đi dạo hóng gió tí thôi, thế 2 cậu làm gì ở đây vậy?" - kỷ sam

"Tớ xây lâu đài cát, mau lại đây nhìn lâu đài của tớ nè, a...quên lấy nước cho lâu đài rồi!!" - triển bách (đi ra biển lấy nước)

"Hở? Giờ này xây lâu đài cát? Sở thích ngộ ghê ha" - kỷ sam

"Kệ tớ" - triển bách (đi lấy nước tiếp)

"Cậu thật sự để cậu ấy vậy à? Ko cẩn thận cậu ấy sẽ trúng gió đấy" - kỷ sam

"Nếu cậu ấy thích thì tôi sẽ ko cản, dù sao tôi làm gì có can đảm làm cho gương mặt của cậu ấy xuất hiện nét buồn rầu hay thất vọng chứ" - tiêu nhiên (nhìn triển bách)

"Hm...." - kỷ sam

"Xong rồi nè! Mau lại đây xem đi!" - triển bách (cười)

"Nè cậu có biết ko..." - kỷ sam

"?" - tiêu nhiên

"Lúc con người đang cười....ánh mắt sẽ luôn hướng về phía người bản thân đang để ý!" - kỷ sam

"!" - tiêu nhiên

"Mau lại xem!!" - triển bách (cười, nhìn tiêu nhiên)

"....." - tiêu nhiên (má ửng hồng)

"Là vậy sao..." - tiêu nhiên (cười, nhìn triển bách)

"2 cậu chơi tiếp đi, mình về trước đây" - kỷ sam

"Vậy bai" - triển bách

"Ừm, bai" - kỷ sam

"Mà chúng ta cũng nên về rồi nhỉ" - triển bách

"Ko sao, ở ngoài này thêm chút nữa đi" - tiêu nhiên

"Cũng được thôi, mà cậu muốn hóng gió tiếp hả?" - triển bách

"Ko phải....tớ chỉ là muốn ở riêng với cậu thêm chút nữa thôi" - tiêu nhiên (cười)

"À ừm....được..." - triển bách (má ửng hồng)

1 lúc sau hai người bọn họ mới đi về, ở trong phòng tắm thì thi văn đang tắm nên triển bách vừa chờ vừa nhìn kỳ nhi và bạch tuyền lựa đồ để mặc cho ngày mai

"Xin lỗi! Đã muộn thế này rồi còn gọi 2 cậu qua đây" - kỳ nhi

"......" - tiêu nhiên (đang chuẩn bị đi tắm)

"Quả thật ko thể quyết định ngày mai nên mặc gì, mau đến chọn đồ giúp tớ đi" - kỳ nhi (cười)

"Tuy muốn đẩy bọn họ lại gần nhau, sao cảm thấy dùng sức quá mạnh rồi....vậy mà sắp hẹn hò rồi...!!" - tiêu nhiên suy nghĩ

"Ồ, mấy bộ đồ này hình như tớ từng thấy trong video show thời trang..." - kỳ nhi

"Khụ....kỳ nhi, cậu cảm thấy bộ này thế nào?" - bạch tuyền

"Đẹp! Cậu rất hợp với màu nhạt!" - kỳ nhi

"Bộ này thì sao? Ưm...bỏ đi, cảm thấy hơi giống đồ ở nhà..." - bạch tuyền

"Cậu mặc áo đen nhất định rất đẹp trai! Tỉ lệ độ rộng vai và chiều cao rất thích hợp!" - bạch tuyền (cười)

"Hehe...hay là chọn bộ này nhỉ" - kỳ nhi (cười)

"Ưm...ko được ko được! Mùa hè vẫn nên mặc váy đi, thoải mái 1 chút!" - bạch tuyền

"Càng nhìn...đúng là ngày càng giống 2 cô gái ngốc mới biết yêu" - tiêu nhiên suy nghĩ (cười)

"Hay là thử váy ren gợi cảm này..." - bạch tuyền

"Bỏ xuống cho tớ!" - tiêu nhiên

"Cậu có cái váy đó luôn ấy hả!" - triển bách

"Chuyện gì vậy? Căng thẳng như vậy? 2 cậu đều là lần đầu hẹn hò sao?" - tiêu nhiên (bất lực)

"Hả? Nếu là ra ngoài riêng....quả thật là lần đầu! Vì nhất dương cấp 3 mới về tây thành..." - bạch tuyền

"!!" - 3 người

"Chọn....chọn bộ nào mới được?!!" - tiêu nhiên (lúng túng, vội tìm đồ)

"Lần đầu ra ngoài riêng với người mình thích, nhất định phải ăn đẹp mới được!!" - kỳ nhi (lúng túng, vội tìm đồ)

"Tương lai nhớ lại nhất định phải là hồi ức rất đáng quý! Rất tốt đẹp!!" - triển bách (lúng túng, vội tìm đồ)

"Cổ áo này ko dễ lộ, thiết kế cổ phía sau rất hoài cổ"

"A...phối hợp với áo khoác chống nắng và túi! Thế nào?"

"Cái váy bằng lụa thật này thì sao? Aiya, phong cách phía trên và phía dưới của bộ này cũng rất thú vị!"

"Nhưng mà...cái váy này cũng rất ko tồi!"

"...." - bạch tuyền (cười nham hiểm, có ý nghĩ xấu xa)

"Kể ra...dù sao cũng là hẹn hò..." - bạch tuyền

"?" - 3 người

"Ngày mai tớ có thể sẽ về muộn 1 chút..." - bạch tuyền

"Ko thể!!" - triển bách

"Tuyệt đối ko thể!!" - kỳ nhi

"Trước 6h tối mai, cậu còn chưa tới nhà, tớ đánh gãy chân chó của cậu!!" - tiêu nhiên

"Mẹ nó à, chúng ta nên tự kiểm điểm tại sao con nó lại nó ra lời thế này" - kỳ nhi

"Mẹ nó nói đúng" - tiêu nhiên
(Người nhà tự kiểm điểm :)))

"Phụt" - bạch tuyền

"Đương nhiên là trêu các cậu!" - bạch tuyền (nhào tới ôm 3 người nằm ra sàn)

"Wa a" - kỳ nhi

"!" - tiêu nhiên

"Này...nằm ra sàn thật sự sẽ nhiễm lạnh đó...!" - triển bách

"Khụ...chỉ 1 lát thôi" - bạch tuyền

"Lần trước ôm các cậu giống thế này, là lúc cuộc thi liên trường diễn ra (thi đấu bóng rổ) sau khi tớ bị nhất dương từ chối, khóc 1 mình! Tớ đã bước ra rồi, chúng ta đã có khởi đầu mới! Để tớ ôm thêm lát nữa...có các cậu ở đây, trong lòng tớ rất yên tâm!" - bạch tuyền (cười)

*ôm chặt* - 3 người

"!" - bạch tuyền (cười, vui)

"Trước đây là 1 cô nhóc mít ướt" - tiêu nhiên

"Haha, muốn cậu giúp tớ nhớ lại?" - bạch tuyền

"Tuy ko nói nhưng tôi và tiêu nhiên với triển bách đều biết, sức mạnh khiến bạch tuyền thay đổi, khiến trong lòng cô ấy cảm thấy yên tâm, hoàn toàn ko phải chúng tôi, cũng ko phải trác nhất dương, mà là chính bản thân cô ấy, từng bước từng bước đối mặt với nội tâm, ngày càng dũng cảm tự tin!" - kỳ nhi suy nghĩ (cười)

"Hi mấy baby! Bồn tắm siêu rộng đúng là quá thoải mái rồi! Mệt mỏi đi đường cả ngày đều biết mất rồi!" - thi văn (cười)

"?!" - 4 người

"Hở....có phải tớ quấy rầy nhã hứng của các cậu rồi ko....bốn người...ôm nhau...nằm dưới đất....." - thi văn (má ửng hồng, lùi lùi)

"Ko có chuyện này!!" - 4 người

"Mà cậu ấy tắm xong rồi, tụi mình mau đi tắm thôi!" - tiêu nhiên (kéo triển bách đi)

"Cậu tắm trước đi, mình tắm sau cũng được..." - triển bách

"Cũng trễ rồi, vào tắm cùng cho lẹ" - tiêu nhiên

"Nhưng mà..." - triển bách

"Ko nhưng nhị gì hết, tớ nói đi tắm là đi tắm!" - tiêu nhiên

"V...vâng!!" - triển bách

"Tự nhiên cậu ấy lại vâng...? Khó hiểu quá đi mất..." - tiêu nhiên suy nghĩ (má ửng hồng)

"Thôi thì chút nữa tắm lẹ lẹ mới được..." - triển bách suy nghĩ (má ửng hồng)

Vào trong phòng tắm thì triển bách gội đầu và rửa mình siêu thần tốc, cô sau đó định chạy ra thì bị tiêu nhiên kéo xuống bồn tắm

"Cần gì phải vội như thế? Chúng ta còn chưa vào được 5p nữa là" - tiêu nhiên

"Tắm lâu sẽ dễ bị cảm đó...." - triển bách (quay lưng về phía tiêu nhiên, má ửng hồng)

"Ngâm trong đây 1 chút thôi, ko được sao?" - tiêu nhiên

"1 chút thôi cũng được...." - triển bách (má ửng hồng)

"Mình quay lưng về phía cậu ấy nên cũng gọi là an toàn đi" - triển bách suy nghĩ (thở phào)

"Lưng của triển bách..." - tiêu nhiên suy nghĩ (chạm vào lưng)

*giật mình* - triển bách

"S...sao vậy?" - triển bách

"A, ko có gì đâu....xin lỗi nhé" - tiêu nhiên

"À ừm..." - triển bách

"Nhìn tấm lưng nhỏ bé này....thật muốn ôm vào lòng quá đi..." - tiêu nhiên suy nghĩ (má ửng hồng, định ôm)

"Thôi, tớ vào trong trước đây, cậu cứ tắm tiếp đi nhé" - triển bách (đứng dậy)

"Hả...à...ừ..." - tiêu nhiên (cảm thấy tiếc)

"Mình là đang có ý đồ xấu với triển bách sao?!!" - tiêu nhiên suy nghĩ (đỏ mặt)

"Mà ôm 1 cái cũng ko hẳn là xấu đâu mà đúng ko....thật muốn ôm quá đi...." - tiêu nhiên (má ửng hồng)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net