23.08

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

gửi em,

những dòng này chẳng mấy đặc biệt, chỉ là một điều tôi luôn giữ trong sâu thẳm trái tim và giờ muốn đưa cho em.

cả cuộc đời tôi từ lúc nhận thức được vạn vật cho tới tận bây giờ, khi viết những dòng này cảm giác thực sự chẳng mấy thứ tồn tại.

nó hẳn là kiểu như cách sống buông thả?

tất nhiên vẫn có những điều tồn tại trong tâm trí, khiến tôi đắm chìm mê muội,

tỉ như ánh nắng chiều tà, những cơn mưa, tiếng mưa hay mùi hương của đất trời trong cơn mưa rả rích và đặc biệt là em.

ngày em đến,

cuộc đời tôi buông thả hờ hững đột nhiên đi theo một quy luật, cả bầu trời nhàn hạ, u màu trong tôi cứ thế rực nắng hạ, ấm áp dịu dàng.

tôi vui mừng?

có.

hạnh phúc?

có.

tôi không muốn tự tay đập tan những mơ mộng hiếm có của bản thân nhưng cũng không muốn lý trí nhìn trái tim đau khổ khi mộng tàn.

muốn mãi mãi đắm chìm trong vọng tưởng nhưng cũng không muốn khi tỉnh táo trở lại một cỗ hoang mang tiếc nuối dâng trào.

tôi và em,

dây dưa triền miên suốt đêm ngày, trằn trọc và thống khổ, một khắc cũng không muốn rời, cứ ngỡ mơ nhưng là thật, cứ ngỡ là thật nhưng cuối cùng chỉ là cơn mơ.

"dẫu biết chỉ là mơ"

tôi nhớ nhung và yêu thích những đêm trăng sáng tỏ chiếu xuống một sắc tuyệt đẹp lên thân hình ai đó, một thân ảnh mờ ảo với ánh trăng xanh nhẹ nhàng.

tôi đặc biệt nhớ nhung những bãi cỏ xanh mướt trời mây lặng lẽ ôm trọn đôi mình, mùi cỏ sau cơn mưa thanh mát xoa dịu đau đớn sâu thẳm.

thế nhưng,

nỗi đau vẫn mãi kéo dài, cho tới khi cây cỏ xác xơ, cho tới khi bãi cỏ tôi yêu xanh mướt trở lại, cho tới khi cơn mơ kết thúc, cho tới khi đám sương mờ kéo em đi xa.

vòng luân hồi vẫn thế tiếp tục.

em à,

nhớ thương, yêu hận, ai oán, thống khổ, đều đã giày vò anh đến mệt nhoài, anh muốn buông xuôi, muốn vứt bỏ lại mọi điều về phía sau

chỉ là..,

bóng dáng, giọng nói, đôi mắt, mái tóc, tất tần tật mọi thứ về em, nhất là nụ cười tỏa hương nắng mà anh yêu nhất.

hết thảy vận vật, cho tới cuối cùng thứ níu giữ anh, ôm lấy anh, xoa dịu nỗi đau riêng mình anh thấu đều là em.

thả mình trôi theo dòng chảy của tự nhiên cuốn anh đi về vòng tay em, nơi có em chính là yên bình, yên bình của một mình anh.

anh yêu em, yêu đến điên cuồng, yêu đến không biết phải làm thế nào.

yêu em, chỉ yêu em như vậy.

nhưng rồi giấc mộng dài tan vỡ,

khi anh thức dậy, anh đã chẳng còn nhận thức được rốt cuộc là giấc mộng đẹp kết thúc hay ác mộng dài không em bắt đầu.

anh đã thức giấc, mộng đẹp của anh đã vỡ vụn.

và,

khi anh thức giấc ánh nắng chiều tà anh si mê đã cuốn lấp con người anh, chảy dài trong căn phòng anh, hiện rõ ràng từng viên thuốc xoa dịu đau đớn của anh.

kết thúc rồi, xin lỗi, cảm ơn và yêu em.

gửi tới em, cho dù em là ai nhưng khi em lướt tới từng con chữ này, vậy đó chính là dành cho em,

hẹn gặp em ở nơi bình yên, một thu dịu dàng anh yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#someone