1. Chương 26: Phản Công Bão Táp và ném quái đập người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này cả người và quái ùn ùn kéo đến, dồn lại thành một quả bóng.

Cũng may đợt quái nửa trên của quả bóng đã bị diệt sạch, lúc Đường Tam Đả, Dạ Vũ Thanh Phiền và Vương Bất Lưu Hành lao xuống, xung quanh chỉ còn lác đác hai con cá sấu một con linh dương đầu bò, không đến mức bị kẹt tại chỗ một cách khó coi.

Độc Hoạt bị ba tay đấm kể trên bao vây, không thể nghi ngờ trở thành mục tiêu tấn công  tốt nhất, nói trắng ra là đối tượng trút giận cho mấy tên bị Gầm Rú cầm chân.

Thạch Bất Chuyển không chút do dự hạ xuống Ánh Sáng Thánh Giới, một đạo ánh sáng phủ lên đầu Độc Hoạt. Mà Đường Tam Đả, Dạ Vũ Thanh Phiền và Vương Bất Lưu Hành thậm chí cùng lúc phát ra đại chiêu mà chẳng cần trao đổi!

"Không được—"

Trong kênh đội ngũ, Trương Giai Lạc hoảng sợ đánh ra hai chữ.

Đã quá muộn.

Ánh sáng phủ lên Thành Lũy Thở Than, khiên đổi góc chặn Huyết Tế Tuyệt Hồn, cản Băng Khô Mưa Axit, rồi đón lấy Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm của Băng Vũ!

Thuật trị liệu của Tiếu Ca Tự Nhược ngay lúc này rơi lên người Độc Hoạt, hồi lại thanh máu bị ba tay đấm chặt chém không thương tiếc. Ngay sau đó, hai tay Độc Hoạt rung lên, điên cuồng quơ loạn kiếm và khiên cùng lúc.

Đầu tiên Kỵ sĩ hạ kiếm xuống. Thay vì tấn công bất kỳ tay đấm nào của đội A, hắn lại vung kiếm về phía con linh dương đầu bò. Lưỡi kiếm lướt qua, đầu linh dương rơi xuống, máu tuôn ra như suối!

Dùng khiên cùng lúc hấp thu hết công kích của cả ba người, đồng thời dùng Thập Tự Chinh Phán Xét đánh ra Phản Công Bão Táp Vì Danh Dự!

Loại đấu pháp này xét về mặt kỹ thuật không khó, dựa theo tiêu chuẩn của tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu là thế, nhưng điều kiện kích hoạt lại hà khắc, cái giá phải trả cũng cao. Cho nên mấy năm nay nó không xuất hiện trên sân đấu, ngoại trừ Trương Giai Lạc năm ngoái do trùng hợp thấy nó một lần trong game, mấy tuyển thủ khác không ai phản ứng gì cho đến khi Phản Công Bão Táp bắt đầu.

Đòn đầu tiên của Thập Tự Chinh Phán Xét, cộng với sát thương do Phản Công Bão Táp hấp thu từ ba đại chiêu, cộng với buff tăng 30% sát thương từ Ánh Sáng Thánh Giới, thành công tạo ra mức sát thương cực khủng có thể một hit về làng. Nên khi ra đòn thứ hai, Hứa Bân không còn nhắm vào mấy con quái xung quanh nữa mà mang theo lượng sát thương khủng bố kia chém thẳng về phía Đường Tam Đả, người chỉ mới xuất ra một nửa Bá Vương Liên Quyền.

Chọn giết Đường Tam Đả không phải không có nguyên do. Trong Thập Tự Chinh Phán Xét, sát thương của hit trước đè lên hit sau, nghĩa là mỗi lần ra đòn đều không thể trượt nhát nào. Mà Ma Thuật Sư, được rồi, cho dù không ở trạng thái Ma Thuật Sư, đường đi nước bước của Vương Kiệt Hi cũng đã nổi tiếng với sự thất thường khó đoán.

Vậy Kiếm Thánh đâu? Tấn công trực diện thì cực bá, mà một khi zâm lên cũng không khỏi khiến cho người khác đau đầu.

Nói đơn giản chính là quả hồng mềm.

Dù sao Vương Kiệt Hi và Hứa Bân cũng là đồng đội, hiểu được phần nào suy nghĩ của đối phương, vừa thấy ánh sáng trắng nổi lên trên khiên Độc Hoạt, Vương Bất Lưu Hành liền quay đầu bay đi. Hoàng Thiếu Thiên cũng lão làng không kém, ngừng tấn công chuẩn bị rút lui. Chỉ có Đường Hạo đầu đá khiến Đường Tam Đả lấy khí thế mình đồng da sắt lao lên, không màng đến Bá Vương Liên Quyền chỉ mới vung có một nửa...

Một đòn.

Chỉ cần một đòn.

Đường Tam Đả trong lúc cấp bách nhanh tay dùng Lan Sơn Hổ, giữ được một cái mạng, trực tiếp đỏ máu. Hắn bị đánh văng ra rồi ngả ngửa, Bách Hoa Liễu Loạn bắn Đạn Pháo Sáng, Đạn Lửa nổ sáng rực cả một vùng trời để hỗ trợ vội vàng đuổi theo. Đường Tam Đả lăn mình thoáng cái biến mất giữa chùm ánh sáng này.

Đồng thời, Dạ Vũ Thanh Phiền hủy bỏ Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm, lấy Tam Đoạn Trảm mở đường quay đầu bỏ chạy. Nhát thứ nhất chém ngang, xoay cả người về bên phải 90 độ, lao ra. Độc Hoạt trong nháy mắt đuổi theo, tốc độ Thập Tự Chinh Phán Xét khi kích hoạt ngang với Xung Phong, đuổi sát phía sau, thuận tay chém chết con cá sấu sông Nile;

Nhát thứ hai của Tam Đoạn Trảm chém dọc, Dạ Vũ Thanh Phiền hạ người xuống, xuyên thẳng qua bụng của một con linh dương đầu bò trưởng thành. Thập Tự Chinh Phán Xét lại không có cơ động như vậy, Kỵ sĩ Độc Hoạt giơ kiếm lên chém xuống một nhát, chặt con linh dương đầu bò làm đôi, bốn chân nó run rẫy khuỵu xuống.

Vậy nhát thứ ba của Tam Đoạn Trảm là chém lên!

Có một quá trình để xác quái được respawn — dù chỉ trong một giây ngắn ngủi. Cá sấu sông Nile có vóc dáng bằng phẳng nên có thể nhấc chân đi qua; linh dương đầu bò tuy đã chết nhưng cái xác cao to vẫn còn đó, nên Độc Hoạt phải mất một lúc mới bước qua được.

Chỉ chậm một chút thôi mà Dạ Vũ Thanh Phiền đã lao về phía trước thêm một ô, tay giơ lên Băng Vũ, kiếm khí nổ tung, quét một cái vòng tròn 360 độ.

Kỹ năng thức tỉnh của Kiếm khách, Kiếm Định Thiên Hạ!

Hứa Bân nghẹn lời.

Kiếm Định Thiên Hạ kèm theo hiệu ứng đông cứng và kiếm khí có phạm vi tấn công lớn hơn kiếm của Kỵ sĩ. Nếu hắn muốn tấn công thì phải kề sát vào, mà bị đông cứng một cái thôi là Thập Tự Chinh Phán Xét sẽ bị ngắt ngay lập tức. Mà nếu hắn dùng khiên chặn lại để phòng thủ thì Thập Tự Chinh Phán Xét vẫn sẽ bị ngắt.

Khó khăn lắm mới lấy được cơ hội lại bị một bước này cắt ngang.

Không hổ danh là Kiếm Thánh.

Độc Hoạt cảm thán trong lòng bước lên một bước, dựng Thành Lũy Thở Than trước người. Dạ Vũ Thanh Phiền chẳng ngừng bước, mượn lực từ Kiếm Định Thiên Hạ thừa dịp dùng Thăng Long Trảm chém lên mặt nước!

......Nếu mà không chạy thì sẽ hết oxy.

Thiệt đó.

Trước hắn, Đường Tam Đả, Vương Bất Lưu Hành, Bách Hoa Liễu Loạn và Thạch Bất Chuyển từng người ngôi lên mặt nước. Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ nổi lên một nửa, Bách Hoa Liễu Loạn bị dòng nước ngập khỏi đầu cuốn trôi, những người còn lại trôi xuống hạ lưu đang lênh đênh đánh nhau. Hoàng Thiếu Thiên không định tham gia đoàn chiến, vừa nhanh chóng bơi lên, vừa liếc thanh oxy ở góc trên bên phải màn hình đếm ngược trong lòng.

Bốn, ba, hai...

- Móa!

Trước mắt chợt tối sầm. Hắn cách mặt nước gần đến mức có thể thấy rõ bầu trời, một cái bóng to lớn bỗng nhiên đổ ập xuống, nhấn Dạ Vũ Thanh Phiền xuống lại nước.

".....Cái mé gì thế?"

Hoàng Thiếu Thiên bối rối chém loạn. Khó khăn lắm hắn mới bơi ra từ dưới cái bụng bự như núi của con linh dương đầu bò, nhìn lượng máu của Dạ Vũ Thanh Phiền thì thấy bởi vì thiếu oxy mà tuột hết 20.

Đây cũng chính là đãi ngộ mà chỉ có tuyển thủ chuyên nghiệp mới có. Thiết lập của Vinh Quang ở điểm này giống như hiện thực: khi thanh oxy cạn, nhân vật bị đuối nước sẽ bị trừ máu theo tỷ lệ ngay lập tức trong vòng vài giây, nhưng cũng không phải không có đường cứu. Cũng giống như ngoài đời nếu bạn vớt một người sắp chết đuối lên bờ và hô hấp nhân tạo cho nạn nhân, nếu thật sự không được nên phải đưa người ta đến bệnh viện nằm vài ngày, bạn vẫn có thể vớt cho người đó một cái mạng.

Vấn đề ở chỗ trong lúc chết đuối, nhân vật chẳng khác gì một con rối, còn khó điều khiển hơn cả lúc trúng Mưa Hỗn Loạn.

Tuyển thủ chuyên nghiệp còn có thể gắng sức điều khiển. Đổi lại là người chơi bình thường, người ta có câu, hai tay rời bàn phím, chờ xem CD đi.

Ngay cả Hoàng Thiếu Thiên cũng bay mất 20 lượng máu của Dạ Vũ Thanh Phiền mới vùng vẫy ngôi lên khỏi mặt nước. Ngẩng đầu lên thấy gần đó trên bờ có một Pháp sư triệu hồi đang đứng, chỉa gậy phép vào Rồng Con Biết Bay đang nắm lấy một con cá sấu sông Nile rồi ném nó như ném bom tới chỗ hắn.

Hoàng Thiếu Thiên: "..."

Được rồi, nếu Rồng Con Biết Bay có thể bay khi nắm Pháp sư triệu hồi, vậy nó nắm một con quái có cùng trọng lượng hoặc hơi nặng hơn rồi ném đi cũng không có gì không hợp lý đúng không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net