[TrươngSở] Chuyện Kết Hôn🤵👰

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍩Tìm phù dâu

Sở Vân Tú siêu hạnh phúc: "Lão Vương! Cho tôi mượn một đứa nhỏ bên ấy làm phù dâu nha?"

Vương Kiệt Hi bình tĩnh: "Không --"

Sở Vân Tú xù lông: "Sao lại không! Anh đã giải nghệ rồi nhưng vẫn làm huấn luyện viên sắp xếp thi đấu chỉ đạo hàng ngày cho tụi nhỏ đấy thôi, anh không còn là ba ba tốt nhất Liên minh sao?!"

Vương Kiệt Hi cau mày: "Không --"

Sở Vân Tú nhảy dựng: "Tại sao mỗi tôi không có cửa?! Tôi là tuyển thủ ra mắt năm thứ tư đó, anh chẳng phải luôn tốt với mọi hậu bối sao, hay anh đã không còn là lão Vương tốt bụng nhất Liên minh nữa?!"

Vương Kiệt Hi đành chiều ý chúng nhân: "Thôi đừng nói nữa, không thành vấn đề."

Vương Kiệt Hi chớp chớp mắt Ovo : May mà Sở Vân Tú không gả cho Hoàng Thiếu Thiên.

Trương Tân Kiệt đẩy kính mắt: Xin chào Vương đội, tôi muốn dùng thập tự giá bàn luận với anh một chút.

🍭Tìm phù rể

Diệp Tu rít một hơi thuốc lá: "Lão Hàn rất thích hợp, thật đấy, người ta nhìn thấy hắn sẽ trực tiếp móc cả cái ví ra làm tiền mừng."

Tiêu Thời Khâm mỉm cười: "Bằng không thử hỏi đám tiểu bối đi, Tiểu Chu năm thứ năm, Tiểu Giang năm thứ sáu, Tôn Tường năm thứ bảy."

Trương Tân Kiệt bổ não : Chu Trạch Khải mặc trang phục phù rể soái khí ngút ngàn thu hút mọi ánh mắt phụ nữ bao gồm cả vợ mình, bỏ qua. Giang Ba Đào hiểu lòng người sẽ cùng vợ mình tán gẫu cười đùa đến quên trời đất, bỏ qua. Tôn Tường, bỏ qua bỏ qua.

Diệp Tu dụi dụi tàn thuốc: "Bằng không ca cho hai người mượn Diệp Thu? Lúc hắn không nói gì thì đẹp y như anh trai hắn vậy."

Trương Tân Kiệt nghiêm túc đem tất cả "người họ Diệp" bôi đen một lần, rồi thủ tiêu dấu vết.

Cuối cùng Lý Hoa được chọn làm phù rể: May quá đội trưởng không bắt tôi đi làm phù dâu. Trương đội, tôi nhận!

Trương Tân Kiệt: Hệ số nguy hiểm của cậu bằng không, cho nên khổ cực cho cậu rồi.

Lý Hoa: ...

🌻Chọn lễ phục

Sở Vân Tú quơ tay múa chân : "Có loại y phục nền trắng viền vàng, chính giữa ngực có cây thánh giá hay không?"

Nhân viên phục vụ cúc cung: "Ngài ra khỏi cửa, rẽ trái, tới nhà thờ chắc là có."

Trương Tân Kiệt đưa ra vài lưu ý: "Vòng eo cao thêm một chút, tà váy trước ngắn sau dài, hở vai ngang ngực, cổ V nhưng không khoét sâu."

Tô Mộc Tranh cắn hạt dưa: "Vú em ba ba, anh cũng hiểu cô ấy quá đó, biết Tú Tú quen thói phóng khoáng dễ bị hớ hênh nên cả cổ chữ V cũng phải mực thước."

Trương Tân Kiệt mặt đầy nghiêm túc: "Thật ra là vì --"

Giày cao gót của Sở Vân Tú bay đến: "Ha ha ha ha, Mộc Mộc tới chọn giúp mình cái màn trùm đầu đi."

Trương Tân Kiệt nói với hạt dưa của Tô Mộc Tranh: "Thật ra là vì dấu hôn để lại trên người cô ấy rất lâu tan."

Hạt dưa: Tui vẫn còn là một bao hạt dưa thuần khiết mà.

🍇Tìm khách sạn

Đường Nhu cười hì hì: "Tú Tú, cậu muốn đặt khách sạn ở nơi nào? Tuy thành phố Q và thành phố N đều có nhưng ở thành phố B mới là lớn nhất nha ^ ^"

Trương Giai Lạc chải đầu: "Thích phong cảnh hữu tình miền đồng quê, đến Nghĩa Trảm mượn trang trại rượu vang cũng được."

Tô Mộc Tranh cài hoa cho Trương Giai Lạc: "Vừa hay Diệp ba ba và Diệp ma ma mới cho chúng mình một cái tứ hợp viện, tuy nhỏ nhưng giao thông thuận tiện."

Sở Vân Tú xúc động rơi nước mắt: "Quen một đám bạn vừa có tiền vừa hào phóng thật tốt."

🌾Tín vật kết hôn

Sở Vân Tú kể lể: "Vú em ba ba cầu hôn mình chỉ dùng một cái nhẫn kiểu dáng bình thường rất phổ thông."

Đới Nghiên Kỳ xòe ra một bàn tay: "Nhẫn đội trưởng tặng em nè! Bánh răng nhỏ giữ đá kim cương, có phải siêu cảm động hay không!"

(Beta: bánh răng nhỏ ở đây là để nhấn mạnh nghề nghiệp kí sư máy móc của Tiêu Thời Khâm)

Tô Mộc Tranh như đang nghiền ngẫm điều gì: "Cho nên tín vật kết hôn, nói không chừng vú em ba ba sẽ --"

Hai mắt Sở Vân Tú tỏa sáng: "Đưa cho mình một cái bình sữa bằng vàng!"

Bình sữa: Tui nằm không cũng trúng đạn.

🍈First look

Sở Vân Tú khóc thút thít: "Tại sao anh không khóc, anh nhìn em không thấy cảm động sao? Để em khóc một mình trông thật xấu xí hu hu hu..."

Trương Tân Kiệt duỗi tay ôm chầm lấy: "Anh rất muốn khóc, nhưng nếu anh tháo kính ra khóc thì sẽ không thể thấy được em đẹp như thế nào, vậy nên anh sẽ khóc sau."

Team phù dâu ôm tim: Ôiiiiiii! Họ quá hợp nhau, ôiiiiii.

Team phù rể: Thì ra còn có chiêu này (ghi chú lại).

Mắt kính của Lâm Kính Ngôn: "Cho nên ý nghĩa tồn tại của tui là gì...?"

(Beta: Lâm Kính Ngôn không bị cận, chỉ đeo kính 0 độ, nên mắt kính sẽ tự thắc mắc chiêu đó có áp dụng được cho mình không? Tội cặp mắt kính này ghê!)

🍁Cô dâu ra trận

Tô Mộc Tranh cười: "Tú Tú lớn lên giống hệt Tú ba ba."

Diệp Tu vỗ tay: "Tiểu Tiểu Tranh lớn lên cũng sẽ giống hệt Tu ba ba."

Đới Nghiên Kỳ hoa si: "Chân của Sở tỷ tỷ rất dài, rất hợp với váy đuôi cá, đẹp quá à! Tại sao chân em lại ngắn líu ríu thế này QAQ."

Tiêu Thời Khâm xoa đầu cô: "Không, em mặc váy phồng rất đẹp, chân ngắn thì mặc áo kiểu công chúa rất dễ thương."

Nội tâm Trương Tân Kiệt: Đúng là vợ mình rồi, không thể sai được.

Nội tâm Sở Vân Tú: Ôi mẹ ơi, Nghiên Kỳ làm cái vương miệng Phong Thành Yên Vũ này nặng đầu quá.

🍡Khi tuyên thệ

Sở Vân Tú: "Tôi nguyện ý."

Trương Tân Kiệt: "Tôi nguyện ý."

Ngợp trời tiếng vỗ tay! Điên cuồng tiếng chụp hình!

🍊Chụp ảnh chung

Sở Vân Tú vẫy tay: "Xếp hàng theo chiến đội nào!"

Đới Nghiên Kỳ vẫy cao hai tay: "Xếp hàng vì Trương Sở!"

Trương Tân Kiệt đẩy kính mắt: "Bá Đồ và Yên Vũ đứng chung một chỗ."

Diệp Tu không thể hút thuốc: "Khưu Phi cũng tới đây đi."

Dụ Văn Châu cười khẽ: "Lam Vũ và Vi Thảo chia ra đứng ở hai bên."

Trương Giai Lạc nhìn trái nhìn phải: "Tui vừa vặn đứng giữa Bá Đồ và Bách Hoa."

Tôn Tường trừng mắt: "Nếu không phải lão tử quá cao, nghiền ép đội trưởng các người thì tôi cũng không bị đứng ở phía sau!"

Tôn Triết Bình kéo cà vạt: "Đường Hạo, cậu mà còn chen nữa tôi sẽ cho cậu biết thế nào là Khóa Yết Hầu thực thụ."

Lý Hiên liếc mắt: "Tôi đã hiểu vì sao không ai chịu đứng cạnh Lam Vũ, bây giờ tôi chỉ muốn giết Hoàng Thiếu Thiên."

Nhiếp ảnh gia cuối cùng cũng lên tiếng: "Nhìn sang bên này nào!"

"Ba --"

Sở Vân Tú nghiêng đầu: "Vú em ba ba, khi nào anh mới cho em cái bình sữa?"

"Hai --"

Trương Tân Kiệt cũng nghiêng đầu đối xứng: "Khi em cần cho Tiểu Tiểu Tú."

"Một --"

Sở Vân Tú cười ra tiếng: "Nếu em nói bảy tháng sau thì sao?"

"Cười!"

Trương Tân Kiệt bên cạnh cũng cười ra tiếng: "Anh đã chuẩn bị sẵn ở nhà rồi."

💚Về sau

Diệp Tu tặc lưỡi: "Các người nuôi Tiểu Tiểu Tú thế nào mà con bé giống y Phong Thành Yên Vũ?"

Tô Mộc Tranh cắt quả cam: "Theo em thì chắc do công của Tú Tú."

Tiểu Tiểu Tú múa gậy tiên nữ: "Mẹ nói, ba ba là trị liệu số một thế giới, cho nên không cần sợ!"

Tiểu Tiểu Tranh ngẩng mặt lên: "Tiêu ca ca khi nào thì đến đây?"

Tiểu Tiểu Tú nhỏ giọng: "Hắn nói hôm nay sẽ đến cùng Đới đệ đệ!"

Sở Vân Tú vui vẻ nhìn hai tiểu cô nương rì rầm với nhau: "Thật tốt quá, sau này tôi cũng không cần bận tâm đến chuyện xem mắt của con bé nữa."

Trương Tân Kiệt thấu kính phản quang: "Nói vậy thì, trước đây em đã được ba mẹ cho đi xem mắt?"

Chúng ta vẫn không biết ngày đó vì sao Tiểu Tiểu Tú được phép sang nhà Tiểu Tiểu Tranh chơi một tuần.

Tiểu Tiểu Tú: Hài lòng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tcct