Chương 5: Trời sinh song hệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Người kế tiếp".

"Người kế tiếp".

"Người kế tiếp".

"Trương Tiểu Hầu"

Đứng cách Mạc Phàm không xa, con khỉ nhỏ Trương Tiểu Hầu quay đầu lại trao cho Mạc Phàm ánh mắt "Mạc Phàm ca,ta lên trước đây ".
"Cố lên nhé".
"Hừ, chúc ngươi cũng là Thủy hệ". Triệu Khôn Ba lập tức nói một cách châm biếm.
Trương Tiểu Hầu là một con khỉ ốm nhách, tay cậu hướng về nơi đó (thức tỉnh thạch) đặt xuống, không bao lâu sau một luồng gió kỳ dị hiện lên xoáy quanh bề mặt Thức Tỉnh Thạch, luồng gió này thổi đến mức vạt áo của thầy giáo cũng động đậy.
"Rất tốt, Phong hệ, thiên phú không tồi, cần chăm chỉ tu luyện, chớ lười biếng". Trên mặt Tiết Mộc Sinh cũng lộ ra vẻ hài lòng.

Chủ nhiệm lớp trong lòng rất vui vẻ, chỉ mới qua mười mấy số trong lớp đã xuất hiện hai học sinh có thiên phú rất được. Nếu như bọn họ cố gắng dụng công cũng có thể đậu vào một trường đại học tốt.
Đương nhiên, hơn cả vẫn là bản thân đã nhặt được học sinh bảo bối hạng nhất Mục Bạch, thiên phú Hàn Băng hệ tuyệt vời, hơn nữa đằng sau lưng cậu ta là thế gia Hàn Băng hệ, tương lai khẳng định là trụ cột tài năng.
Xem ra, ban 8 lần này cầm cờ dẫn trước rồi.

"Người kế tiếp".

"Người kế tiếp".

"Người kế tiếp".

"Phụt..."

Phía trên Thức Tỉnh Thạch đột nhiên vọt lên một ngọn lửa mày cam. Một màn này làm cho mọi người trong lớp lập tức mở to hai mắt nhìn.

"Hoả... Hỏa hệ!! ".

"Khụ, cư nhiên lại là con gái, nữ sinh này tên là gì vậy? "

Trong lúc nhất thời, nữ sinh vừa thức tỉnh kia trở thành tiêu điểm của toàn ban, Hỏa hệ xem như là nguyên tố xuất sắc nhất trong hệ thống Nguyên Tố Hệ, là cái mà hết thảy các Ma Pháp Sư đều muốn chọn để thức tỉnh, nếu như họ có thể chọn lựa...
Đáng tiếc, Hỏa hệ khá là hiếm, xác xuất xuất hiện thấp, trong một lớp học nhiều nhất được ba cái, một phần mười xác xuất cũng chưa tới.

"Nàng tên là Châu Mẫn, hình như là con gái của một trong các lão sư của chúng ta". Có người nhỏ giọng nói.

"Lớn lên thật xinh đẹp nha, mau đi làm quen một chút".

"Cái này thì cẩn thận xíu, Châu Mẫn này nhìn qua rất điềm đạm, rất ngoan, kỳ thực là cuồng bạo lực, bằng không một nữ hài tử như vậy thì làm sao lại thức tỉnh được Hỏa hệ".

"Có đạo lý, có đạo lý".

"Xem như là nữ từ mẫu nghiệp (con gái theo nghề mẹ), lão sư Văn Hoa biết được mà nói chắc sẽ rất vui mừng". Chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh nói.

"Cảm ơn thầy".

"Người kế tiếp".

"Phong hệ".

"Người kế tiếp, Quang hệ".

"Lão sư, em lên sân thượng đây, thầy đừng kéo em". Bạn học thức tỉnh Quang hệ kia nói.

"Người kế tiếp, Thủy hệ".

"Bạn học Quang hệ, chờ ta ở dưới, ta sẽ cùng trò lên sân thượng".

"Người kế tiếp"

Rốt cục, hầu như cả ban đều đã thức tỉnh hệ ma pháp, Mạc Phàm tay cầm số 48, nội tâm kinh hoàng không ngừng, sợ rằng nội tâm không ai khẩn trương như Mạc Phàm lúc này, một mặt là ba tháng gần đây chính mình mới được tiếp xúc với ma pháp, mặt khác hắn thực sự lo lắng sẽ thức tỉnh thất bại.

"Số 48, Mạc Phàm".

"Đến lượt anh rồi". Trương Tiểu Hầu xoay đầu lại cổ vũ nói.

"Đập nồi bán sắt mới vào được thì đừng ôm hy vọng làm cái gì, vận khí tốt thì còn thức tỉnh được Thủy hệ, Quang hệ, tu luyện không đến trung giai Ma Pháp Sư thì cũng là đồ bỏ, không may vận khí không tốt thức tỉnh thất bại. Chậc, chậc, chậc... Cái gì cũng trực tiếp bị lấy đi rồi".
Triệu Khôn Ba miệng đầy châm biếm nói.

"Ngươi không thể ngậm cái miệng chó của mình lại được à? ". Trương Tiểu Hầu tức giận nói.

Trong lòng Trương Tiểu Hầu, Mạc Phàm chính là đại ca của mình, tuy rằng thành tích ma pháp của anh ấy rất kém, lần này vào được trường cao trung ma pháp cũng là đi con đường khác, nhưng hắn tuyệt đối không hy vọng nhìn thấy Mạc Phàm thức tỉnh hệ ma pháp kém hơn người khác.
Chín năm giáo dục ma pháp bắt buộc thực chính là đặt nền mống cho việc thức tỉnh, cũng là nền tảng cho việc thực hành dựa trên cơ sở lý luận, không đến mức tự mày mò trong não để tu hành. Nếu như học không tốt, một mặt thức tỉnh sẽ thất bại, mặt khác tu luyện sẽ bị đình trệ.
Mạc Phàm từng bước xuyên qua đám đông.

"Chính là hắn ta, hình như là đi cửa sau vào".
"Đây là ai, lớn lên trông cũng thật soái nha". Cô bạn nhỏ nhắn hỏi.
"Học sinh cặn bã thôi, tôi hóa ra lại học lớp sát cạnh cậu ta". Một nữ sinh để kiểu đầu nấm miệng rộng nói.
"Là như vậy sao, vậy thì khả năng thức tỉnh rất kém rồi".
"Có thể thức tỉnh thành công hay không cũng là vấn đề ".
"Ta nói, mấy cái thánh Quang hệ, Thủy hệ,các ngươi không nên nản lòng, chờ xem vị bạn học Mạc Phàm này thức tỉnh các bạn sẽ rất vui mừng nha, tên này khảo thí kém đến muốn chết, thức tỉnh rất có thể thất bại". Lúc này, Triệu Khôn Ba bị Trương Tiểu Hầu mắng nên nóng nảy, lớn tiếng trào phúng.
Hắn vừa nói như vậy, mấy thánh Quang hệ, Thủy hệ đó liền mở to hai mắt ra nhìn, nếu như có người thức tỉnh thất bại, vậy thì thật làm cho người ta... Giải sầu.
"Không cần ồn ào". Tiết Mộc Sinh trừng mắt nhìn Triệu Khôn Ba hay gây sự.
Khóe miệng Mục Bạch nổi lên chút hèn hạ, cậu ta muốn Mạc Phàm xấu mặt trước mọi người, tên cặn bã này có tư cách gì mà tiếp cận đại tiểu thư Mục Ninh Tuyết, bản thân mình soái như vậy, thiên phú lại tốt, còn rất nỗ lực, bản thân mình cận kề với Mục Ninh Tuyết mới phải.
"Cặn bã,ta nghe nói nhà các người đã đem phòng ở bán để cho ngươi có cơ hội thức tỉnh, nếu ngươi mà thức tỉnh thất bại thật thì nên tìm một con sông nhảy xuống kết thúc là tốt, miễn cho gia đình ngươi hổ thẹn". Khi Mạc Phàm đi qua bên cạnh, Mục Bạch nhỏ giọng nhẹ nhàng nói.
Mạc Phàm nhìn Mục Bạch một chút, nén nhịn cơn kích động mắng tên ngốc này rồi đi tới chỗ thầy giáo Tiết Mộc Sinh.
"Mạc Phàm đến đây, đặt tay lên phía trên này đi".
Tiết Mộc Sinh ngữ khí bình thản nói.

Làm chủ nhiệm lớp, Tiết Mộc Sinh kỳ thực hiểu rất rõ tình huống trước mắt của tên học sinh này.
Ma pháp trung khảo trên cơ bản là đếm ngược từ dưới lên, bởi phía trên dặn dò nên mới cho vào trường cao trung ma pháp Thiên Lan này, theo Tiết Mộc Sinh biết Mạc Phàm này gia đình bình thường, không bối cảnh, không thiên phú, thành tích kém đến không dám nhìn, một học sinh như vậy đưa đến lớp mình quả thật là đau đầu, thực dễ dàng kéo tình trạng chung của toàn ban đi xuống.
Ai, không có biện pháp, thôi thì do chính mình xui xẻo đi, chỉ mong tên tiểu tử này đừng thức tỉnh thất bại, bản thân mình thật không muốn trở thành trò cười của năm.
Tay Mạc Phàm lúc này không ngừng run rẩy, chung quy vẫn còn chút khẩn trương.

"Giữ vững một chút, đừng run". Tiết Mộc Sinh nhắc nhở.

Mạc Phàm dùng tay trái cầm tay phải của mình, lúc này mới để bàn tay đặt lên trên Thức Tỉnh Thạch.
Thực lạnh lẽo, không biết có phải thức tỉnh Băng hệ hay không mà toàn bộ đều cảm giác có một luồng khí lạnh.
Ố, không đúng, làm sao lại bắt đầu tê dại, phát nhiệt rồi.

"Nhắm mắt lại, cảm thụ thế giới tinh thần của chính mình". Chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh nói.

Thực sự học sinh này là một vấn đề, ngay cả quy trình cơ bản cũng không biết.
Mạc Phàm vội vàng làm theo nhắm mắt lại.
Thời điểm mắt nhắm lại cái gọi là thế giới tinh thần trong đầu sẽ xuất hiện một mảnh hư vô, người bình thường ở trong hư vô không ngừng tưởng tượng, như những đoạn phim ngắn đang chạy những hình ảnh mơ hồ, thời điểm đó đầu óc mình chính là một mảnh hư vô, giống như bầu trời đêm không có ngôi sao nào.
Bên trong thế giới tinh thần đều không có thứ gì, thế nhưng thời điểm Mạc Phàm đưa tay đặt trên Thức Tỉnh Thạch cậu có thể cảm nhận được sức mạnh của một luồng điện lưu.
Cổ lực lượng này từ bàn tay lan truyền đến toàn thân, ngay sau đó đó trong mảnh hư vô của thế giới tinh thần có một ma lực thần kỳ xẹt qua một vệt màu tím theo quỹ đạo vòng cung, rực rỡ tuyệt luân, chấn động tâm linh!

Trong hư vô của thế giới tinh thần có một tia ánh sáng, Mạc Phàm nghiêm túc cảm nhận,bỗng nhiên phát hiện trong cõi hư vô của mình xuất hiện một mảnh tinh trần rất nhỏ.
Mạc Phàm một trận vui sướng.
Tinh trần này đối với Ma Pháp Sư mà nói rất quan trọng, nó không chỉ là căn cứ chính để đánh giá tu vi mà còn tồn tại như thiên địa trong thế giới tinh thần của Ma Pháp Sư. Tinh trần này chiếm cứ không gian càng lớn trong cõi hư vô thì tu vi của Ma Pháp Sư càng cao.
Bên trong tinh trần ấy, Mạc Phàm có thể thấy một cái gì đó sáng lên, kia giống như là một mảnh tinh trần nhỏ màu tím, đối lập với thế giới tinh thần này mà nói tinh trần đích thực chỉ nhỏ bé như hạt bụi. Nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc mình thức tỉnh không hề bị thất bại, trên sách rõ ràng viết tinh trần nắm giữ bên trong thế giới tinh thần, dù cho có chút mỏng manh thì cũng là thức tỉnh thành công rồi.
"Hahaha, ai nói lão tử sẽ thức tỉnh thất bại ".

"Lão tử đây chẳng phải thức tỉnh thành công rồi sao, thật muốn nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Mục Bạch và Triệu Khôn Ba ".

"Hả?".

"Từ từ, tinh trần này là màu gì đây, không phải màu đỏ, thật đáng tiếc, không phải Hỏa hệ rồi".

Tinh trần màu đỏ chính là Hỏa hệ, màu xanh lá là Phong hệ, màu nâu là Thổ hệ, màu lam là Thủy hệ, màu vàng là Quang hệ.
Tinh trần màu tím, đại diện cho...
Ta kháo a..
Đột nhiên Mạc Phàm cả người đều ngây dại.

"Màu tím".

"Mình là tinh trần màu tím".

"Mình là tinh trần màu tím".

"Trời ơi, lớp bên cạnh có người thức tỉnh được Lôi hệ". Trên sân thể dục đột nhiên có học sinh kêu lớn.

"Cái gì, cái gì, xuất hiện Lôi hệ? Ta phải xem xem,là ai đã tích vận may cả mấy đời thế này".

"Ở đâu, ở đâu? Wow, thật là màu tím huyễn khốc!".

Chủ nhiệm ban 7 phỏng chừng cũng bị hiếp sợ đi.

"Oa Oa Oa, giết ta đi, vì cái gì ta lại là Thủy hệ, sao không phải là Lôi hệ, các ngươi ai cũng không được cản ta, ta muốn đi chầu trời.

"Đừng nháo nữa, ngươi chết làm gì,phía dưới đã rải rác cả đống thi thể bên Quang hệ rồi".

Học sinh thức tỉnh Lôi hệ này quả thật đã gây ra một trận náo động toàn trường.
Nếu nói Hỏa hệ là hệ ma pháp đầu tiên mà hết thảy Ma Pháp Sư bình thường đều muốn chọn lựa để thức tỉnh thì Lôi hệ chính là trời cao ban ân, hoàn mỹ đệ nhất hệ, so với Hỏa hệ còn bá đạo hơn. Ma Pháp Sư Lôi hệ ở thời điểm sơ giai đã có thể lấy sức chiến đấu khủng bố để kháng địch. Các lão sư đã thống kê, trừ phi học sinh thức tỉnh Lôi hệ tự chính mình không học, còn không đều có 5 thành trong đó đều đột phá nhanh chóng trở thành trung giai Ma Pháp Sư.

Kỳ thi trung khảo đã trực tiếp đào thải khoảng 6 thành ma pháp học sinh, còn lại 4 thành tiến vào thức tỉnh ma pháp. Mà như thế chưa phải là đã xong, trong những học sinh đủ tư cách thức tỉnh chỉ sợ khả năng đến 6 thành nữa tiếp tục bị đào thải, bởi vì ba năm học cao trung ma pháp có người đến cả một chút ma pháp cũng không phóng thích ra được.
1500 học sinh khóa này chỉ có một người thức tỉnh được Lôi hệ, đủ để thấy Lôi hệ này đáng khiếp sợ đến mức nào rồi.
Trong nhất thời, toàn thể lão sư lẫn học sinh đều đồng loạt hướng mắt về cậu học sinh nam ở ban 7 kia, bạn học này cũng thật trùng hợp quần áo cũng là màu tím, điều này còn làm cho màn thức tỉnh của cậu ta càng thêm phần bắt mắt, trong phút chốc nam sinh có dáng vẻ tự tin pha lẫn cao ngạo lạnh lùng này trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, gây nên một trận xôn xao trong toàn trường.

"Ố, ồn ào như vậy sao? " Mạc Phàm chậm rãi mở mắt ra, toàn bộ vui sướng viết rõ trên mặt cậu.

Bất quá, ngay thời điểm mắt vừa mở ra, hắn lại phát hiện nguyên lai lão sư của mình lại đang ngẩng đầu nhìn sang lớp bên cạnh một cách đầymê mẩn. Mạc Phàm vừa quay đầu lại thì phát hiện tất cả các bạn học cũng đều đang nhìn qua lớp bên cạnh đó.

"Loại tình huống gì đây? ".

"Mọi người đang nhìn đi đâu vậy!".

Rất nhanh sau đó, Mạc Phàm cũng phát hiện ra vấn đề.
Nguyên lai lớp bên cạnh cũng xuất hiện một cái Lôi hệ, ngay tại thời điểm thức tỉnh chớp nhoáng của Mạc Phàm trùng hợp là toàn bộ lão sư lẫn học sinh đều đồng loạt hướng mắt về phía gia hỏa thức tỉnh nhanh hơn mình một bước kia.
Mạc Phàm vẻ mặt khổ sở nhìn Thức Tỉnh Thạch đang sáng lên màu tím đặc trưng của Lôi hệ, mặt khác thật hy vọng có thể giáng một cái tát vào mặt chủ nhiệm của mình mà nói, thầy ao ước Lôi hệ lớp bên cạnh làm cái gì, lão tử cũng là Lôi hệ thần thánh đây này.
Mạc Phàm vừa muốn nói chuyện, Thức Tỉnh Thạch lại một lần nữa đột nhiên nổi lên những ngôi sao lấp lánh, tựa như một dòng máu hướng về phía bàn tay của Mạc Phàm tụ tập lại.
Mạc Phàm vẻ mặt ngạc nhiên.
Quá trình thức tỉnh chẳng phải đã kết thúc rồi Sao, làm thế nào mà Thức Tỉnh Thạch này lại khởi động một lần nữa?
Mạc Phàm muốn rút tay ra nhưng ma lực đó đã theo bàn tay lan truyền đến toàn thân.Một ngọn lửa năng lượng nóng hừng hực!
Mạc Phàm cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng một cỗ lực lượng đẩy cậu tiến vào bên trong thế giới tinh thần thêm một lần nữa, có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng thứ hai đang dần xâm lấn.
Trong hư vô của thế giới tinh thần, tinh trần màu tím vẫn ở đó yếu ớt tỏa hào quang lấp lánh, càng nhìn lại càng thêm khát vọng, muốn làm chúng nó càng thêm lan toả.
Đó là Lôi hệ tinh trần Mạc Phàm thức tỉnh cách đây không lâu. Nhưng một cỗ lực lượng khác giống như Lôi hệ trước đây xông vào, bên trong thế giới tinh thần của Mạc Phàm xẹt qua một ngọn lửa có quỹ đạo hình vòng cung đầy ghê rợn làm người khiếp sợ khiến cả người Mạc Phàm đều rung động.

"Chuyện này...đây là... "

Bên trong thế giới tinh thần của chính mình cư nhiên lại xuất hiện "Một mảnh tinh trần màu đỏ!!".

Lúc đầu, Mạc Phàm có hơi mê mang nhưng ngay sau đó hoàn toàn rơi vào trạng thái vui mừng điên cuồng.
Hỏa hệ!
Chính mình lại thức tỉnh thêm một cái Hỏa hệ.

Chính mính thế nhưng thức tỉnh song hệ.
Ở cấp thấp sơ giai Ma Pháp Sư, mỗi học sinh chỉ có thể thức tỉnh duy nhất một hệ, người xuất hiện song hệ coi như là không có khả năng, so với xác suất một phần ngàn khả năng xuất hiện của Lôi hệ thì xác suất song hệ còn nhỏ hơn cả vạn lần nữa.
Ông trời ơi!
Mạc Phàm cảm giác chính mình lúc này hạnh phúc như muốn xỉu.
Lôi hệ xuất hiện đã khiến hắn mừng như điên, giờ lại xuất hiện thêm một cái Hỏa hệ, hình thành trời sinh song hệ, hắn quả thật mừng muốn khóc.
Xem qua tri thức về ma pháp, Mạc Phàm hiểu rất rõ, nhiều hơn một hệ thôi cũng đã có thể dẫn trước người khác, hai hệ lại có thể tồn tại song song, tu luyện độc lập.
Tựa như một điều không tưởng, hầu hết mọi người đều chỉ có thể thức tỉnh một hệ rồi tu luyện bằng cách dày công đánh quái, mà bản thân mình lại trực tiếp mở ra hai hệ, quan trọng nhất là hai hệ này lại có thể dung hợp trên cùng một người, sức chiến đấu chẳng phải là vấn đề 1+1=2 rồi sao.
Thế này thì quá sung sướng rồi!
Lão tử trời sinh song hệ, một cái Lôi hệ oanh trời, một cái bạo lực Hỏa hệ, nhìn xem ai có thể ngăn cản ta.
Khi đó lão ba phải khuất phục bán phòng, hiện tại áy náy thật sự đã bị quét sạch, Mạc Phàm rất rõ ràng nếu chính mình chăm chỉ tu luyện, cố gắng nỗ lực, đem cả hai hệ cùng thăng cấp lên, khẳng định bản thân mình sẽ nhanh chóng trở thành giai cấp Ma Pháp Sư thống trị bên trên thôi.
Cái gì mà nội tình mấy trăm năm của Mục thị,cái gì mà Hàn Băng thế gia, có thể so với lão tử trời sinh song hệ rất oách sao
Ha ha ha ha ha ha ha...!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net