Truyện 1. Làm sao để ma hết quấy rầy bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


I.

"Tobirama, dậy đi"

Hắn chợt tỉnh giấc.

"Ai vậy?"

Tobirama ngẩng đầu lên, cánh tay bị gối đến tê mỏi. Giấy tờ trên bàn làm việc vô tình bị xê dịch đến nhàu nát. Lại thế nữa rồi, hắn vô tình thiếp đi trong lúc đọc tài liệu.

Đáp lại hắn là một tiếng cười khúc khích.

Tobirama mơ hồ thấy giọng nói ấy rất quen thuộc, nhưng lại chẳng nhớ là ai. Chỉ có điều, đó là một sự tồn tại mà hắn không thể nào kiểm soát nổi. Ban đầu còn thấy kì dị, nhưng lâu dần hắn thấy quen. Sự can đảm của một nhẫn giả khiến hắn không hề lo lắng trước những điều này.

"Ngươi là ai?"

Không một lời hồi đáp.

Lúc nào cũng vậy. [Nó] cứ chợt đến rồi lại đi.

II.

Tobirama cảm thấy cơ thể nặng trĩu. Hắn muốn cử động mà không sao cử động nổi. Có gì đấy chèn ép cơ thể hắn, nặng đến phát gớm.

Trong cơn mê, hắn thấy một bóng trắng đang ngồi lên người mình. Mái tóc đen và rối, mắt bị che đi bởi một mảnh vải trắng. Tuy không nhìn rõ, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy rất quen.

"Izuna à?"

Cái bóng ấy lặng thinh.

Bỗng nhiên, nó nhún xuống.

"Ặc!!! Ngươi nặng kinh khủng! Ngươi tăng cân đấy à? Con mẹ nó..." Hắn chửi rủa trong đầu.

Cái bóng ấy liền biến mất.

"Ngốc... Linh hồn không tăng cân!"

Một cơn gió thổi qua, lạnh sờn tóc gáy, kéo theo sự hờn dỗi.

III.

Lại nữa. Sức nặng kinh khủng khiếp đè lên người khiến hắn chẳng thể cử động nổi.

"Thôi đi"

"Hihihi..."

"Ta không muốn bị đè bởi một thằng đàn ông"

"..."

Từ ấy, Tobirama không còn bị bóng đè.

IV.

Tobirama tựa mình vào vách đá, cơ thể mệt mỏi vì một ngày dài làm nhiệm vụ trong rừng. Áo giáp xanh được để gọn lại một góc. Ngọn lửa đỏ tí tách sưởi ấm cơ thể săn chắc trong khu rừng lạnh lẽo.

Hắn nhắm mắt, thả lỏng.

Đêm nay có vẻ lạnh. Hắn biết trong rừng buổi tối thường lạnh rồi, nhưng không ngờ lại lạnh dữ tợn như vậy.

Ngọn lửa vẫn bập bùng, bập bùng, rồi bỗng nhiên tắt vụt đi. Tobirama mở mắt.

Cái bóng trắng mà ai cũng biết là ai đấy cách đó không xa, nhìn thẳng về hướng Tobirama. Bỗng nhiên nó mỉm cười, rồi vẫy tay.

"Lại đây!"

"Đừng tưởng ta không biết phía đó là vực thẳm" Tobirama bực bội trở mình, xoay lưng lại về phía con ma.

"..."

"Oái!" Tobirama hét lên.

Sát mặt hắn là gương mặt lạnh toát. Miếng vải trắng vẫn che đi đôi mắt không tròng.

"Tha cho ta, ta không muốn ngủ với đàn ông! Đã thế lại còn xấu!"

"Ngươi nói ai xấu hả?"

Tobirama ngay lập tức cảm thấy mặt đau như có ai véo.

"Thôi thôi, biến đi! Mai ta còn phải dậy sớm"

"Không cho!"

Cả đêm ấy Tobirama bị quấy phá, hại hắn suýt nữa làm nhiệm vụ thất bại.

V.

"Cái quái gì đây??" Izuna giật mình.

"Chào, Izuna"

"Sao ta lại thế này, sao ta lại không cử động được?!!"

"Đây gọi là Uế thổ chuyển sinh, ta mới tạo ra thuật này thôi. Giờ thì ngươi sẽ chịu sự chi phối của ta."

"Con mẹ nó, sao ngươi lại làm việc thất đức như vậy hả?!!! Chết rồi cũng không yên nữa"

"Chọc phá người còn sống thì có đạo đức lắm hả? Ta sẽ dạy ngươi một bài học!"

"A a... ngươi làm gì vậy?" Izuna đỏ mặt.

"Ta sẽ cho ngươi biết bị đàn ông đè là cảm giác như thế nào"

"A a a xuống ngay! Đồ vô liêm sỉ... Này, đừng có véo má taaa!!!!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net