Sáu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện của chúng ta.


1.

Môi Shouto lướt dọc trên đùi Katsuki, nhận lại sự run rẩy từ đối phương và những âm thanh rên rỉ nhỏ vụn trước hành động tôn sùng của anh với làn da mềm mại. Anh nuốt xuống từng dòng nước dâm tràn trề, dạo gần đây bạn đời của anh hết sức nhạy cảm. Đã mấy tuần rồi. Tất cả là dấu hiệu của một điều gì đấy. Hoocmon cuồn cuộn, nỗi bất an thường trực, cơn nhức nhối ở từng khớp xương. Điều đó chỉ có thể là do Katsuki đang gần đến kì động dục. Shouto cảm nhận thấy rõ sự mong đợi sâu trong thâm tâm cậu. Anh đã sẵn sàng cho những đêm ướt át với Katsuki, cùng cậu chìm vào mê đắm. Đó là sự giải thoát mà anh đang khao khát khi mối thắt cuối cùng trong chuỗi dài bất an rốt cuộc bị cắt đứt.

Anh biết Katsuki cũng giống anh, dựa vào cái cách cậu quằn quại mỗi khi Shouto ấn môi mình lên làn da nhợt nhạt. Những ngón tay của cậu nắm chặt cái gối dưới đầu.

Shouto thường chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt trong giây phút thế này, như việc Katsuki mất kiểm soát quirk khi cậu hứng tình. Lòng bàn tay cậu sẽ nóng lên và có thể làm lớp vải trong tay cháy xém, để lại những dấu vết đen xì và mùi khói vương vấn trong không khí.

"Không, Katsuki." Anh vươn người dậy, gỡ tay cậu ra, thấy hơi nóng vẫn xì xèo trên lòng bàn tay cậu.

"Tại nó sướng." Katsuki than thở như thể lời biện hộ. "Tao muốn mày."

Hai tay Katsuki nắm cổ anh, kéo anh lại và hôn anh bằng răng và lưỡi. Cậu day cắn môi anh cho đến khi Shouto thuận theo và há miệng cho cậu. Đôi chân rắn chắc quấn quanh eo Shouto, giữ chặt lấy anh và giam cầm anh trong da thịt ấm áp.

Shouto lùi lại, nhìn thấy một ánh mắt sáng lấp lánh như sao, cùng đôi môi đầy đặn dẩu lên. "Gần đến lúc ấy rồi." Anh nói một cách trầm ngâm, không cần vạch trần rõ ràng. Anh biết Katsuki hiểu ý anh.

"Tao biết." Cậu nói. Đôi mắt đỏ chầm chậm chớp động, khóe mắt lại vương chút buồn ngủ. Mấy bữa nay cậu luôn mệt mỏi, luôn trong trạng thái thèm khát Shouto và những đụng chạm từ anh. "Kì động dục của tao phản ứng khác thường với mày, mày biết điều đấy phải không? Mày giống kiểu mấy thằng Alpha cấp cao ấy. Nó khiến hoocmon Omega đơn thuần của tao điên loạn. Tao hầu như không thể chú tâm đến bất kì điều gì khác, chẳng thể suy nghĩ bình thường, chỉ muốn làm tình." Katsuki nói.

"Tớ xin lỗi." Shouto đáp. "Tớ không biết điều ấy."

"Giờ thì tao đã hiểu tại sao mấy con thỏ cái Omega xung quanh suốt ngày bám đuôi mày." Katsuki lẩm bẩm. Những ngón tay của cậu chơi đùa trên từng lọn tóc của Shouto, âu yếm vuốt ve đầu anh. "Mày có mùi hương ma lực, Nửa Nóng Nửa Lạnh ạ."

Shouto nhận ra chuyện này không tốt chút nào. Katsuki có ý chí kiên cường nhưng cậu là một Omega và cậu vẫn phản ứng với tiếng gọi bạn tình như bất kì omega nào khác. Tình trạng của cậu có lẽ còn tồi tệ hơn nếu ở cạnh Shouto, bởi mùi hương của họ quá mức hòa hợp và cơ thể của họ đồng bộ hóa với nhau ở mức độ cao nhất. Katsuki đại khái đã bị dục vọng che lấp tâm trí, và đó là lỗi của anh.

"Tớ phải giúp cậu bằng cách nào bây giờ?" Shouto hỏi.

Katsuki đỏ lựng khắp người, đôi mắt rực cháy ham muốn. "Không cách nào cả cho đến khi tao đến gặp Recovery girl để bàn về chuyện này." Cậu nói. "Không thể để mày đánh dấu vào trong tao được khi tao đang chín rục và có thể mang thai, phải không?"

Không, chuyện đó là tệ nhất. Katsuki sẽ giết anh mất.

"Tớ muốn giúp cậu." Anh nói. "Cậu đang đau đớn."

Katsuki ngước nhìn anh như đêm đầu tiên họ bên nhau, đôi mắt ngập tràn tò mò và lời nói lập lờ nơi đầu lưỡi, khao khát được thoát ra khỏi miệng.

"Dùng tay giúp tao?"

Cái đó Shouto có thể làm, thậm chí là làm nhiều lần và thường xuyên, chỉ cần Katsuki muốn.

"Được rồi."

Mặt Shouto vùi vào hõm cổ cậu. Mũi anh chôn trong tuyến mùi, hít ngửi hương thơm quyến rũ của Omega. Shouto bắt đầu đâm chọc bằng ngón giữa, cảm nhận sự co thắt xung quanh, xoa ấn thớ cơ siết chặt và ướt đẫm một cách cẩn thận.

Đôi môi Katsuki đặt bên tai anh. Âm thanh của cậu câu hồn, khắc sâu vào tâm trí Shouto.

"Đừng dừng lại" bật khỏi môi cậu và Shouto chẳng thể nghe thấy bất kì điều gì khác ngoài âm điệu van xin tha thiết lặp đi lặp lại trong đầu anh trong nhiều ngày sau đó. Trên lớp học, ở những buổi huấn luyện, kể cả khi ở ngoài trường.

Nó gian xảo, tội lỗi, hoàn hảo.


2.

Katsuki bắt đầu đến phòng anh mỗi đêm. Thường xuyên đến nỗi Shouto quyết định không khóa cửa phòng. Thói quen đều đặn mà Shouto đã quen thuộc. Cảm giác mong chờ chộn rộn trong bụng anh mỗi khi anh ngồi thẫn thờ ở chân giường và đợi, y như thể một đứa trẻ lo lắng về người bạn đời có đến hay không.

Khi cậu gõ cửa, Shouto sẽ bật người dậy thật nhanh, đón cậu ở cửa với (điều anh hy vọng đủ hấp dẫn) một nụ cười dịu dàng và câu chào lịch sự. Phần lớn thời gian Katsuki không để ý đến nó, có lẽ cũng không nghe thấy anh nói gì. Bởi mắt cậu sẽ hướng xuống dưới, hai tay cắm trong ống quần rộng thùng thình, biểu cảm trầm ngâm khi đi thẳng vào phòng mà chẳng nói trọn vẹn một câu.

Shouto sẽ ngắm nhìn Katsuki đi vòng quanh phòng mình trong khi ngắm nghía đồ vật xung quanh, lẩm bẩm về điều gì đó. Ví dụ như một quyển sách để trên bàn hay bộ phim Shouto đang xem trên tivi.

Đây là một thông lệ của tóc vàng, như thể cậu là con thú nhỏ đang thích nghi với không gian xa lạ, cố gắng hít ngửi và ịn dấu chân lên từng thứ cho dù là nhỏ nhặt nhất cho đến khi cậu cảm thấy chúng đã đủ quen thuộc. Quá trình này tốn chút thời gian, thỉnh thoảng sẽ hơi lâu, nhưng khi đã làm xong, cậu sẽ ngoan ngoãn ngồi xuống cuối giường Shouto và nhìn lên, đôi mắt đỏ sáng rực rỡ và đầy sức sống. Sau đó là trò chơi ngươi chờ ta đợi, hai người giằng co một lúc trước khi cậu cất lời.

"Nào?"

Và rồi chuẩn xác như một chiếc đồng hồ, Shouto sẽ lột bỏ quần áo trong lúc tiến về phía cậu. Như thể bị điều khiển bởi ham muốn gieo mầm sâu trong lòng là được gần gũi với Omega định mệnh, người đang để pheromone của bản thân tràn vào mọi ngóc ngách trong không gian của anh với sự thoải mái không chút nao núng.

Shouto vươn tay, chạm lên khuôn mặt mệt mỏi, rỉ ra một ít băng trên những đầu ngón tay để xoa dịu vết sưng đỏ trên môi cậu.

"Buổi thực tập thế nào rồi?" Anh hỏi sau khi cảm thấy Katsuki đã thả lỏng.

"Ổn." Tóc vàng lầm bầm, mắt đảo quanh. "Chỉ có đôi chút khó khăn."

"Nhưng cậu đã làm được." Shouto đáp, ngực anh ngập tràn niềm tự hào.

"Tất nhiên tao làm được." Cậu nói. Đầy tự tin và dũng cảm. Shouto mỉm cười và ép thêm chút băng cứng trên cánh môi của cậu.

Hầu như mọi đêm, hôn cậu còn thích hơn là vuốt ve. Cái cách chiếc lưỡi của Katsuki thò ra khỏi đôi môi hồng nhạt và quét qua môi Shouto, đâm chọc và liếm láp cho đến khi anh cho phép nó đi vào trong. Không tốn chút sức, nó khiến bụng Shouto như trũng xuống rồi lại được lấp đầy bởi ham muốn tột độ. Kích thích, sâu hút và dữ dội.

Thật dễ dàng để cho lưỡi của Katsuki trượt vào trong. Những ngón tay của cậu để lại những vết lõm trên má anh khi cậu ôm siết lấy mặt anh.

"Cậu hợp với tớ quá." Shouto lơ đãng nói sau khi tình sự xong xuôi, hai mắt dán chặt vào đường cong ở eo Katsuki. Hầu hết cơ thể Katsuki được bao phủ bởi những lớp cơ khỏe khoắn. Nó thon gọn, không chút mỡ thừa. Nó thật hấp dẫn, cơ đùi của cậu, sự co giãn ở hai bắp tay, vùng bụng rắn chắc và bờ mông căng tròn tràn đầy trên tay anh.

Katsuki không để ý đến anh, tầm nhìn của cậu tập trung vào chiếc tivi và bộ phim đang chiếu. Katsuki đang bị nó thôi miên.

"Thật tuyệt." Shouto nói tiếp, như thể để thử xem cậu có nghe anh nói hay không. Cậu không, hai mắt cậu sáng ngời chìm đắm vào hai siêu sao đóng vai cặp đôi yêu nhau đang nắm tay đi qua một thị trấn bỏ hoang.

Shouto bỏ cuộc và cứ thế để khoảnh khắc trôi qua trong bình yên.


3.

Katsuki đang ngồi học trên bàn Shouto với những trang vở ghi chép trải đầy trước mặt. Cậu khoác áo đồng phục UA của Shouto, hai đầu gối gập trước ngực. Trông cậu nhỏ đi một vòng, co ro như một đứa trẻ. Chân tay nhợt nhạt và mái tóc mềm mại, ẩm ướt vì vừa tắm xong.

Shouto lại thấy ngứa ngáy trong lòng khi ngắm nhìn bạn đời của anh làm việc. Ham muốn kêu gào và anh thì bất lực trước nó, bởi vậy anh rời giường, tiến về phía Katsuki.

"Cậu nên nghỉ ngơi, cậu đã học nhiều lắm rồi."

"Hừm." Tóc vàng chỉ chú ý nửa vời đến anh. Một chiếc bút mực xanh thò ra từ miệng cậu, cậu đang gặm đuôi bút, nhìn chằm chằm vào đoạn văn bản trong sách.

Shouto thở dài thành tiếng, vươn tay ra đóng quyển sách lại. Đôi mắt đỏ lập tức trừng lên nhìn anh, đầy giận dữ.

"Đéo gì vậy?"

"Đến đây và nằm cùng tớ đi Katsuki, để tớ ôm cậu. Cậu trông mệt mỏi quá chừng."

Mặt mũi Katsuki đỏ bừng. "Để tao yên." Cậu nói thế, nhưng hành động của cậu lại trái ngược. Cậu choàng tay quanh eo Shouto, ấn mặt vào ngực anh. Cậu muốn anh, rõ rành rành, cậu vẫn luôn muốn.

"Cậu học hành chăm chỉ quá." Shouto bảo cậu, một tay đặt trên đỉnh đầu tóc vàng.

"Tao cần vượt qua kì thi." Cậu thì thầm. "Nó quan trọng vãi lồng, cấp bằng tốt nghiệp đấy. Mày cũng phải ôn luyện đi."

"Tớ sẽ học sau khi ăn cậu, để cậu ăn tối và ngủ với tớ một giấc." Có một khoảng lặng ngắn ngủi. Katsuki bật thốt ra một âm thanh cáu kỉnh trong họng nhưng sau cùng Shouto vẫn nghe thấy cậu nói. "Được."


4.

Còn quá sớm và Shouto không muốn tỉnh giấc, hay rời khỏi chiếc giường ấm áp cùng Katsuki. Anh muốn được nằm yên ở đây, bao phủ bởi tấm chăn dày và bạn đời của anh. Anh đã nói điều này với chàng trai Omega rất nhiều lần, nhưng cậu không chịu. "Chúng ta phải con-mẹ-nó đến lớp." Cậu nói. Bạn đời của anh sao mà hung dữ đến thế nhưng Shouto yêu điều đó, kể cả khi đôi lúc nó khiến anh hơi mệt mỏi, nó vẫn đáng giá.

Anh gần như không nhận ra cánh cửa bên cạnh mở ra rồi đóng vào, nhưng đột nhiên Denki xuất hiện ngoài phòng ngủ của Kirishima, đầu tóc rối bời, cơ thể sực nức mùi hương Alpha và có vẻ mệt mỏi. Cậu ta nhìn về phía họ, hai mắt chớp chớp, vẫn chưa hoàn toàn tiếp thu được tình huống hiện tại.

"Nè, hai cậu đang-"

"Bú cu." Katsuki gầm lên, tay cậu siết chặt tay Shouto và kéo anh về phía thang máy.

"Cậu ổn chứ?" Shouto nói nhỏ. Anh lơ đãng ngọ nguậy mấy ngón tay đã trắng bệch. Tay anh tê liệt vì bị siết quá chặt, nhưng anh sẽ giải quyết nó sau bởi anh không muốn buông tay Katsuki.

"Tại sao tao lại không ổn cơ chứ?" Katsuki quay lại nhìn anh.

Shouto nhún vai. "Cậu ta nhìn thấy chúng ta, nên-"

"Thì sao?" Katsuki đáp. "Tao còn đầy chuyện phải lo, ai rảnh quan tâm đến thằng phát điện hâm dở ấy chĩa mũi vào chuyện của chúng ta."

Chuyện của chúng ta. Cậu nói. Hết sức tự hào và bướng bỉnh. Suy nghĩ "của chúng ta", "của họ" lấp đầy đầu óc Shouto với niềm hạnh phúc.

"Đừng có nhe răng ra cười như thế nữa, mù mắt tao." Bạn đời của anh cáu kỉnh, tay xoắn chặt, những ngón tay đan cài vào tay Shouto, chặt chẽ không kẽ hở. Shouto có thể nhìn thấy rặng đỏ trên má cậu, rạng rỡ, mềm mại, và tất cả là của anh.


⁕⁕⁕⁕⁕


Quẩy: Hai đứa nó bị nghiện nhau các mẹ ạ, bị say nhau cmnr :)))) Bình thường nghiện là dở, nhưng trường hợp nghiện ngập này thì mẹ già là tui đây tán thành nha, 100 điểm nha <3 Tiện thể, nếu đọc ABO trung thì chắc các bạn biết thỉnh thoảng vài truyện xuất hiện khái niệm Alpha cấp SSS (???) kiểu vậy, Shouto trong trường hợp này cũng tương tự như thế. Fic không đề cập quá nhiều đến người cũ của Katsuki đâu (điều mà mình rất thích), chủ yếu chỉ tập trung vào quá trình chữa lành và yêu nhau sau khi xác lập quan hệ thui, cái gì đã qua hãy cho nó trôi qua, tuổi trẻ ai cũng từng mắc sai lầm, phải không các bạn? Còn hai chương nữa, nhanh thì hai hôm sau là dịch xong, trừ khi mình bận đột xuất thì cuối tuần là hoàn nha <3 Bật mí, chương cuối mới có H đầy đủ :))))) 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net