bông hoa tuyết ngày đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh nhìn em, giữa mùa đông giá rét
Em nhìn anh , thầm mong hai ta đến bên nhau
Không may, ông trời đã suýt mang em đi khỏi anh.

Vào đêm Noel, ta đến tiệm lưu niệm gần nhà, em mua tặng anh và chính em cái móc khóa hình bông tuyết, bảo nó sẽ là đồ vật liên kết giữa hai ta, anh nghĩ em thật ngốc, ngốc một cách đáng yêu khi nói ra những lời sến súa đó. Tay trong tay, ta dắt nhau đến nhà thờ như bao cặp đôi khác, ước với chúa rằng đôi ta sẽ bên nhau tới già, bên nhau mãi không rời. Ước xong, bỗng từ đâu những tên tội phạm lao đến giữa quảng trường, không biết bọn villain nghĩ gì mà xông vào đánh nơi đông người như thế này, chưa kịp để anh nghĩ cách đối phó, em đã tự mình đối đầu với bọn nó không một chút do dự, em cố gắng bảo toàn sức khỏe và mạng sống cho tất cả mọi người, có cả anh, nhưng lại không có em. Đương nhiên anh buồn chứ, nhìn em bị thương như thế mà, đâu thể cứ thế trơ mắt nhìn được.
Sau khi đấu với lũ villain , em thương nặng ,máu chảy đầy một vùng, tay tím hết cả lên, cơ thế mà em vẫn cười được, anh giận thật sự đất, vì em chả biết yêu thương mình gì cả.
Cũng may, sức khỏe em đã ổn định nhờ việc được đưa tới bệnh viện kịp thời, anh thầm cảm ơn các bác sĩ vì đã cứu em,cảm ơn chúa bởi ngài vẫn để em ở lại với anh, và cảm ơn em bởi đã bên cạnh anh cho tới bây giờ.
#299 từ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net