Chap 6 +7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Tôi tỉnh dậy và thấy mình đang ở trong hang, một mình. Một cơn mưa nhẹ nhàng vẫn nhỏ giọt xuống mặt tôi từ phía trên của hang. Bây giờ tôi chỉ có một mình, và tất cả những gì tôi có thể nghe thấy là tiếng mưa.*

* Bên ngoài trời đang dần sáng. Tôi đang lạnh cóng vì mưa và đơn độc trong một hang động tối tăm không còn nơi nào để đi.*

*Sau đó, tôi nghe thấy tiếng gọi tôi ở bên ngoài cửa hang và tôi biết chính xác đó là ai.*

*Khi cuối cùng tôi quyết định đi ra xem. Đúng như suy đoán đó là Seith.*

*Giọng anh ta khàn khàn và đôi mắt anh ta chứa đầy sự phẫn nộ khi anh ta nhìn chằm chằm vào tôi. Anh ấy giận tôi và sẵn sàng tiến tới bắt tôi.*

*Môi anh ta bắt đầu cong lên thành một nụ cười nham hiểm khi tiến lại gần tôi.*

-"Ái chà, nhìn xem."

-"Tôi đã tìm em suốt."

*Tôi nhìn thấy một con dao dính máu trong tay anh ta khi anh từ từ đi lại chỗ tôi.*

*Tuy có chút sợ hãi nhưng giờ đây tôi còn làm gì được nữa.. chân bị thương không thể chạy.. bị cả người mình tin tưởng nhất bỏ rơi.. tôi vô vọng nhìn Seith*

-"Gi*t tôi đi.... Anh đã dày vò cuộc sống tôi đủ rồi đấy.. làm ơn buông tha cho tôi đi"

*Lời nói của tôi dường như làm anh ấy choáng váng trong giây lát và anh ta hạ con dao xuống.*

-"Tôi rất ngạc nhiên khi thấy cưng muốn chết như vậy."

*Giọng anh lại đầy giận dữ khi anh cười*

-"Nhưng không, tôi muốn em đau khổ. Tôi muốn em đau khổ mỗi ngày trong cuộc sống của em. Đó là những gì em xứng đáng vì em đã phản bội tình cảm của tôi."

*Tôi ngước nhìn anh ta ánh mắt không còn chút gì vọng gì, nước mắt tuôn rơi*

-"Tại sao.. tại sao anh lại làm điều này với tôi"

-"Tại sao không?"

*Giọng Seith gay gắt, nhưng tôi có thể nghe thấy giọng điệu chế nhạo trong lời nói của anh ấy.*

-"Em là của tôi. Và tôi sẽ không bao giờ để em có chút tự do nào lần nữa."

*Biểu cảm của anh ấy lại trở nên nham hiểm khi anh ấy cười toe toét.*

-"Và nếu bất cứ ai cố cản đường tôi, tôi sẽ giết họ. Tôi không ngại làm điều đó một lần nữa.Kể cả đó có là thằng bạn thân của em"

*Nghe anh nhắc tên Jamie, nỗi đau trong tôi nhói lên, tôi nhìn về phía con dao nhặt và đâm nó vào bụng*

*Một biểu cảm bị sốc xuất hiện trên khuôn mặt anh ta khi tôi tự đâm mình.*

-"Này sao em lại làm như vậy?"

*Vẻ mặt nham hiểm nhanh chóng chuyển sang giận dữ.*

-"Em thật sự cho rằng tôi sẽ để em chết dễ dàng như vậy sao?"

*Anh ta ôm lấy và gọi tôi*

-"NÀY.. ZERYA TỈNH LẠI ĐI.. ZERYA"

*Tôi nghe tiếng gọi mơ hồ và rồi ngất đi*

*Khi tỉnh dậy lần nữa. Tôi thấy mình nằm trong căn phòng ngủ lạ lẫm, cảm thấy đau vì vết thương ở chân và bụng*

-"Đây.. đây là đâu.. mình chưa chết sao"

*Seith mở cửa,đi vào phòng và nói*

-"Cuối cùng em cũng tỉnh rồi"

*Anh ta cười nói*

-"Em có nghĩ rằng em sẽ thoát khỏi tôi dễ dàng như vậy?"

*Tôi nhìn xuống và thấy mình chỉ mặc mỗi chiếc áo, cổ bị xích lại*

-"Anh.. anh đồ khốn anh làm gì tôi thế.. quần của tôi đâu"

*Anh ta cười khúc khích.*

-"Em nghĩ sao? Cuộc sống của em giờ đã trở thành thứ mà tôi sở hữu. Em sẽ phải làm những gì tôi bảo, em sẽ ăn và mặc những thứ tôi chọn cho em và giờ em phải sống theo quy tắc của tôi.Bây giờ em là tài sản của tôi và một con người như em không xứng đáng có quyền lên tiếng."

*Anh ấy mỉm cười và bắt đầu đi về phía tôi.*

-"Là lỗi của em mà đúng chứ, em cứ cố chạy trốn khỏi tôi thôi. Và giờ em sẽ phải trả giá bằng cả phần đời còn lại của mình."

"Hah," *anh cười khúc khích tiến gần vòng tay qua eo và chạm vào đùi tôi*

-"Tôi nghĩ em sẽ đẹp hơn nếu không mặc gì đấy Zerya ~"

*Tôi cố đẩy anh ta ra*

-"Đừng.. có chạm vào tôi"

*Anh ta liếm và hôn cổ tôi*

-"Đến nước này mà em còn chống cự tôi sao Zerya" *hôn cổ*

-" Em là của tôi và cơ thể của em cũng vậy"

"Hah," *anh nhếch mép.*

*Seith bắt đầu áp sát cơ thể mình vào cơ thể tôi, đảm bảo chạm vào mọi bộ phận trên cơ thể tôi.*

- "Có lẽ đêm này chúng ta sẽ không ngủ rồi"

*Tôi có thể cảm thấy hơi thở nóng của anh ấy bên tai và vòng tay anh ấy ôm lấy tôi.*

-"Điều này cũng không tệ lắm đúng chứ?"

*Anh ta hôn cổ tôi và tay mò xuống nắm lấy "cậu bé" của tôi*

-"Ah~ ha.. đ.. đừng chạm vào nó mà"

*Nhìn tôi cười*

-"Em nhạy cảm quá nhỉ Zerya"

-"Ah..a.. ah~ đừng mà"

*Cố đẩy tay anh ta ra*

-"Hôn tôi đi nào Zerya"

-"Ah~ ha không.. "

*Cắn vào tai*

-"Nếu em không tuân theo đừng trách tôi bẻ gãy chân em đấy"

*Run rẩy và hôn anh ta*

-"Mm~.. haa.. ngoan lắm Zerya. Để tôi thưởng cho em nhé"

*Seith từ từ cho ngón tay vào hoa cúc của tôi*

-"Ah...h..hức~ *đẩy ra* không thích đâu.. cảm giác.. l.. lạ quá"

*Seith cười gian và hôn lên trán tôi*

-"Shh.. thả lỏng nào, tôi đang giúp em nới lỏng thôi, cứ từ từ hưởng thức"

*Đẩy anh ta*

-"Ah.. hức~.. không.. thích mà.. dừng.. dừng lại ..đi"

*Anh ta vén áo tôi,hôn và mút ngực tôi trong khi ngón tay đang nới lỏng hoa cúc*

-"Ha.. ha hức~" *thở hổn hển*

*Bỗng anh ta bất ngờ cho hai ngón tay vào sâu bên trong*

-"Ah~" *bắn*

-"Hửm, chà có lẽ đây là điểm em thích đúng chứ *tiếp tục đẩy ngón tay vào*
Em cũng bắn rồi này"

*Tôi rên rỉ cầu xin*

-"Làm ơn.. đừng mà ..hức... dừng lại đi mà.."

*Anh ta cười hôn má và nhìn tôi*

-"Chà.. có lẽ được rồi nhỉ"

lộ cây gậy thịt to lớn ấy*
(Tầm 36cm nhé🌚. Xin lỗi em bot😞)

*Tôi sau khi nhìn xuống và thấy sợ hãi lùi lại*

-"Khoan.. cái đó.. không vào được đâu mà"

*Quay đầu bò đi nhưng bị Seith nắm dây xích ở cổ kéo lại*

-"Này, đừng bỏ chạy như vậy chứ. Yên tâm tôi sẽ nhẹ nhàng với em mà"
( chắc t tin🗿 )

-"Không.. không muốn đâu mà.. tôi xin anh đấy"

-"Shh...thả lỏng nào Zerya"

*Nói rồi anh ta cho cây thịt ấy vào trong  từ từ*

*Tôi khóc lóc, rên rỉ*

-"Ah.. hức.. ah~ đừng.. mà.. đau.. đau chết mất"

-"Zerya à thả lỏng ra, còn chưa vào được phân nửa nữa mà"

-"Không.. ah ..hức.. không vào.. được đâu mà.. rách mất.."

*Cúi xuống hôn tôi"

-"Mm~"

*Phập* (vào rồi đó con🌚)

*Rùng mình*

-"Ah.. hức .. không.. r..rút ra đi.. h..hức.. cảm giác lạ quá"

*khóc nức nở*

*Anh ta cúi xuống ôm đầu tôi vào lòng*

-"Được rồi.. được rồi.. tôi không di chuyển vội đâu.. em cứ từ từ mà thả lỏng" *hôn lên trán và xoa đầu*

*10 phút trôi qua, Seith nghĩ : chắc được rồi nhỉ. Anh ta bắt đầu di chuyển*

*Thúc*

-*Ah..h.. ha~"

-"Chết tiệt, sao em lại khít như vậy chứ hả"

*Thúc mạnh*

-"Ah... hức~...đừng mà..."

*Nắm lấy hông tôi và thúc nhanh*

-"Ah.. ah~không.. hức ah~.. đừng mà..."

*Nắm dây xích ở cổ kéo về sau*

-"Nói xem em là của ai nào" *đâm mạnh*

*Hai tay bấu vào tay anh ta*

-"Bỏ ra.. hức~ tôi.. không thở ..được"

-"Được rồi" *bỏ ra, nắm lấy hai tay kéo về sau thúc sâu*

-" Ah... hức~"

* Zerya nghĩ:Chết tiệt.. mình sắp đánh mất lí trí rồi.. phải làm sao đây..*

-"Này em yêu *thúc sâu* đừng nghĩ tới chuyện khác khi đang làm với anh chứ"
*hôn*

*Đau mình choáng quá.. sao vậy nhỉ. Nhìn xuống bụng: vết thương.. lại bị hở ra rồi*

-"Ah ..ha~... tôi.. vết thương .. chảy máu rồi.."

-"Hửm"

*Seith ngó xuống chạm vào vết thương ở bụng*

-"Ý em là cái này đó sao" *cười, thúc*

-"Ah.. haa~..đừng mà.. đau.. dừn.. dừng lại.."

*Anh ta cắn vào cổ*

-"Ôi không không.. tôi sẽ không dừng lại nếu chưa ra trong em đâu Zerya" *thúc nhanh*

*Đau choáng váng mơ hồ*

-"Ah..hức~ ..d...dừng.." *ngất đi*

*Banvaotrong🌚*

-"Tiếc thật.. *nâng mặt lên* nếu em cố chịu tí nữa là được rồi"

*Cười và hôn*

-"Nhưng dù gì em cũng đã cố gắng, tốt lắm. Tôi yêu em"

*Mơ hồ tỉnh dậy và nghe tiếng có ai đó đang nói chuyện với Seith*

*Là giọng của bác sĩ sao*

-"Tôi đã dặn cậu rằng cậu ta đang bị thương và không thể vận động mạnh rồi kia mà"

-"Biết rồi. Nói nhiều quá đấy mau về đi trước khi em ấy thấy ông"

*Ngồi dậy*

-"Đừng...ĐỪNG ĐI MÀ"

*Seith chạy vào đi lại ngồi cạnh*

-"Em sao thế?? Có chuyện gì sao hay để tôi đem đồ ăn cho em nhé"

*Một lúc sau hắn đem dĩa đồ ăn lên*

-"Nào nói aaa đi nào"

*Nhìn hắn ta chán ghét*

-"Tôi không ăn"

-"Nếu em cứ nhịn như vậy thì sẽ lâu khỏi lắm đó chưa kể sẽ gầy đi nhiều nữa *sờ vào eo tôi* tôi không muốn mất cái eo này mỗi khi đâm mạnh vào trong đâu"

*Tức giận hất dĩa đồ ăn ra*

-"IM CÁI MỒM CỦA ANH LẠI"

-"Chà hiểu rồi *túm lấy tóc tôi* em không muốn ăn cơm mà muốn ăn thứ khác của tôi đúng chứ"

*Nhăn mặt vì đau*

-"Được, tôi chiều em"

*Anh ta giận dữ túm tóc tôi và nói*

-"Mở miệng ra"

*Nắm tóc mạnh hơn*

-"TÔI NÓI EM MỞ MIỆNG RA"

*Ngay khi tôi vừa mở miệng anh ta đút cây thịt của anh ta vào sâu trong miệng tôi*

-"Chết tiệt.. sướng vãi"

*Nước mắt chảy nhìn anh ta*

-"Ồ xin lỗi tôi lỡ làm rách một tí ở miệng của em rồi" *di chuyển ra vào*

-"Ah..ha~.. miệng em cũng tốt đấy"

*Ấn đầu tôi ra vào*

*bắn*

-"Ah.. tuyệt vời.. nhớ là phải nuốt hết đấy nhé!"

*Rút ra và bóp miệng*

-"Nuốt đi. Không thì tôi sẽ làm lại lần nữa đến khi nào em nuốt đấy"

*Nuốt*

-"Ư..ưm.. tanh quá. Đồ khốn"

*Xoa đầu*

-"Tốt lắm ngoan ngoãn ở nhà đi nhé. Đi làm về tôi sẽ chơi với em"

*Sờ vào miệng tôi, né*

-"Nào ngồi yên để tôi xem. Xin lỗi tại em không nghe lời nên tôi phải làm thế, có đau lắm không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#boylove