Chương 545: Không Phải Lộ Trình Một Chiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lựa chọn hàng đầu của Alice, điểm thu hút trong hang động...... Ánh Quang Siêu Đáng Yêu. Bên trong hang khiến tôi có cảm giác như đang bước qua một biển sao.

Những ánh đèn nhiều màu sắc rải rác trên vách hang không quá rực rỡ mà giống như ánh sáng dịu dàng của đom đóm, chiếu sáng hang động rất đẹp.

[......Thật tuyệt vời, anh không thể tìm được từ nào để diễn tả nó.]

[Em gặp khó khăn trong việc cân bằng màu sắc ở đây.]

Chậm rãi bước qua hang động, tay tôi nắm chặt lấy bàn tay của Alice, bàn tay nhỏ đến mức vừa vặn trong lòng bàn tay tôi. Hang động yên tĩnh và đẹp đẽ một cách đáng ngạc nhiên, và tôi có thể cảm nhận được rằng nơi này có không khí khá tuyệt vời xung quanh nó.

Một không gian đặc biệt khiến tôi cảm thấy như thể thế giới này chỉ có hai chúng tôi...... và nó cũng khiến tôi cảm thấy niềm đam mê được truyền tải một cách tự nhiên từ đôi tay được kết nối của chúng tôi.

Tôi nên nói điều này thế nào đây...... Cảm giác có chút kì lạ. Thành thật mà nói, khi lần đầu tiên gặp Alice, tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng chúng tôi sẽ có mối quan hệ như thế này.

Nhỏ là một con ngốc vui tính, một người luôn làm phiền tôi...... Nhưng tôi tự hỏi tại sao? Càng tìm hiểu về nhỏ, tôi càng thấy mình ngày càng thích nhỏ hơn.

Tôi không chỉ là người mà nhỏ đang bảo vệ, tôi còn muốn bảo vệ nhỏ. Tôi muốn chúng tôi cùng cười. Giống như những người đồng phạm, giống như những người bạn thân nhất...... tuy nhiên, chúng tôi đã trở thành những người yêu nhau có tình cảm nhất định với nhau.

Mối quan hệ của tôi với Alice rất thoải mái. Tôi đoán là sẽ thoải mái đến mức tôi có thể bình tĩnh bộc lộ suy nghĩ thật của mình với nhỏ chăng? Tôi tin chắc rằng nhỏ sẽ chấp nhận tôi và đó là lý do tại sao mối quan hệ của chúng tôi rất tự nhiên.

[......Alice nè.]

[Gì á?]

[Chà, anh không biết nên nói điều này như thế nào...... Cách đây không lâu, mặc dù anh nghĩ rằng việc bị dịch chuyển đến dị giới và ở cùng với một người như thế này chỉ là mơ thôi...... Cảm giác thật kỳ lạ. Khi anh thực sự làm điều này, cứ như thể đây là điều không thể tránh khỏi, và niềm hạnh phúc mà anh đang cảm thấy hoàn toàn phù hợp với trái tim anh.]

[......Em đoán là mình hiểu cảm giác của anh. Em cũng cảm thấy khoảnh khắc này là điều mà lúc đó em không thể tưởng tượng được.]

Có vẻ như Alice có thể đồng cảm với những gì tôi đang cảm thấy vì nhỏ cũng đến thế giới này từ một thế giới khác.

Những ngày tháng của tôi hạnh phúc và viên mãn đến mức tôi không thể không tự hỏi cuộc đời mình sẽ ra sao nếu tôi không đến thế giới này 6 tháng trước.

[Những gì tương lai thực sự xảy ra vẫn chưa được biết. Khi anh cố gắng giúp đỡ người khác, thay vào đó anh lại nhận được sự giúp đỡ. Khi anh cố gắng hỗ trợ người khác, thay vào đó anh lại nhận được sự hỗ trợ......]

[Cuộc sống là vậy đó. Mọi chuyện không diễn ra như chúng ta mong đợi. Có rất nhiều điều bất ngờ, và chúng chứa đầy những điều bất ngờ, cả tốt lẫn xấu.]

[......Unnn. Ờmmm, chà, anh nên nói thế nào đây...... Anh không biết làm thế nào để kết hợp những từ này lại với nhau nhưng...... Cảm ơn, Alice. Anh thực sự vui mừng vì đã gặp em. Nhờ có em mà giờ anh thực sự hạnh phúc.]

[.................]

Khi tôi nói với nhỏ cảm giác của mình, cảm thấy hơi xấu hổ dưới ánh sáng dịu nhẹ, lấp lánh nhiều màu sắc khác nhau, Alice tháo chiếc mặt nạ đang đeo và mỉm cười.

[Nếu anh định nói như vậy thì em mới là người nên cảm ơn...... Em nghĩ về nó theo cách này. Hạnh phúc không chỉ đến một chiều.]

[Unnn?]

[Nếu anh làm cho người khác hạnh phúc, hạnh phúc đó chắc chắn sẽ quay trở lại với anh. Nếu Kaito-san nghĩ rằng lúc này anh đang hạnh phúc...... Điều này cũng có nghĩa là anh đã làm cho người khác hạnh phúc. Người ta thường nói rằng hạnh phúc không phải là thứ ta có thể tự mình tìm thấy...... Thực ra đúng như những lời đó đã nói.]

[......Anh hiểu rồi.]

[Đúng vậy, nếu Kaito-san hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc. Khi anh cười thì em cũng cười. Em đoán đây chính là ý nghĩa...... có mối quan hệ gắn bó với ai đó.]

Khi tôi nói với nhỏ điều đó, Alice siết chặt tay tôi và nhìn thẳng vào mắt tôi, nở một nụ cười dịu dàng.

Vẻ mặt tràn đầy trìu mến có chút khác biệt so với tâm trạng thường ngày. Tuy nhiên, tôi có thể hiểu mà không chút nghi ngờ rằng đây thực sự là một mặt của Alice.

[Kaito-san...... Giống như việc anh đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời em, em cũng sẽ mang lại nhiều như vậy...... Không, em sẽ mang lại cho anh nhiều hạnh phúc hơn nữa. Em sẽ không bao giờ khiến anh hối hận vì đã chọn em.]

[......Cảm ơn nhé. Tuy nhiên, có điều này anh sẽ phải bác bỏ. Anh sẽ không bao giờ hối hận khi ở bên Alice. Và...... anh là người sẽ khiến Alice hạnh phúc hơn. Anh sẽ không thua trong vấn đề đó.]

[Mnnhhh, giờ anh đã nói rồi. Vậy thì chúng ta chơi một trò chơi nhé? Em sẽ không thua.]

[Vâng.]

Nói vậy, cả hai chúng tôi đều mỉm cười. Cảm giác rõ ràng rằng chúng tôi đang nắm tay nhau đi cùng một hướng, như thể trái tim của chúng tôi được kết nối sâu sắc, bầu không khí thoải mái không thể giải thích được.

Tôi đoán đây chính là bầu không khí tốt đẹp mà họ đã nói đến ở thế giới của tôi.

Không phải chúng tôi nhận thức được điều đó, nhưng như thể chúng tôi bị hút vào nhau, khoảng cách giữa Alice và tôi ngày càng gần hơn. Và như thể đó là một điều hết sức tự nhiên...

Dưới ánh sáng muôn màu của hang động làm tăng thêm khoảnh khắc nở hoa, tôi cảm nhận được hơi ấm từ đôi môi người yêu.

Trong 1 giây...... 2 giây...... Không theo dõi thời gian nữa, âm thanh xung quanh tôi biến mất, và ánh sáng cũng biến mất khi tôi nhắm mắt lại. Khi mất đi thị giác, tôi có thể cảm nhận được môi Alice chạm vào môi tôi một cách mãnh liệt và rõ ràng.

Chẳng cần suy nghĩ gì, lòng tôi cứ như tan chảy trong niềm hạnh phúc ấm áp vô bờ bến.

Thưa cha mẹ thân yêu———Khi có một người bạn đời chấp nhận mình và mình chấp nhận con người thật của họ...... Con nghĩ đó là hạnh phúc thực sự. Hiểu rồi, đúng như Alice đã nói. Con đoán niềm hạnh phúc mà cả hai dệt nên trên con đường này———không phải lộ trình một chiều.


<Tác Note>

Serious-senpai: [Tôi hiểu rồi...... Đáng yêu hử...... Vậy ra tên của nó không phải là nói dối nhỉ...... Đau quá...... Tim tui đau quá man.]


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net