1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là 1 chap ngẫu hứng mình muốn viết về chuyện đã xảy ra trong cuộc đời của mình.



Tôi từng nghe người ta nói rằng ai cũng cất giữ trong trái tim mình 1 hình bóng của người nào đó. Đó sẽ là người chúng ta không thể yêu, không thể chạm tới và cũng ngỡ như đã quên từ lâu nhưng chỉ cần nghe tới tên thôi thì con tim ta vẫn thổn thức và xen lẫn là 1 chút đau nhói. Và ngay thời điểm hiện tại tôi đã biết rằng ai sẽ là hình bóng tồn tại trong lòng mình mãi mãi về sau này. Cậu ấy tên là Quỳnh Như. Thật ra thì tôi biết cậu ấy không quá lâu nhưng thời gian đó để lại cho tôi rất nhiều kí ức: vui vẻ có, hạnh phúc có và đau buồn cũng có.

Tôi và cậu ấy học chung trường với nhau từ cấp 1 nhưng lúc đó thì các bạn cũng biết rồi. Thường thì chúng ta chỉ thân thiết và quen biết với các bạn cùng lớp hoặc lớp sát bên thôi. Huống hồ gì tôi học lớp A còn cậu ấy học lớp C mà trong số các lớp thì lớp C chính là lớp chẳng có gì nổi bật hết nên lúc đó tôi đương nhiên chưa biết cậu ấy là ai cả. Nhưng tôi nghĩ có lẽ cậu ấy biết tôi vì hồi đó tôi làm lớp trưởng từ lớp 1 luôn í. Tôi cũng tham gia hoạt động Đội và làm Liên đội trưởng nên hồi đấy tôi cũng kiểu là con cưng thầy cô và hơi bị nổi tiếng đó nha.

Đến cấp 2 thì chúng tôi đã học chung lớp với nhau (vì nhà chúng tôi kiểu trong 1 khu vực í). Lớp tôi là lớp chọn của khối luôn đó nghen. Đến lúc này tôi vẫn được làm lớp trưởng đó nghen vì tụi bạn lớp cũ của tôi vào đây nhiều lắm nên chúng nó bầu tôi luôn. Tôi thì không quá nhớ rõ nhưng tụi bạn kể lại là hồi đó tôi chảnh lắm. Kiểu là tôi chỉ thân thiết và hay chơi với đám bạn cấp 1 hoặc là mấy đứa mà tôi thấy thích thú thôi. Bây giờ các bạn nghĩ thử xem, vừa mới gọi là chân ướt chân ráo lên cấp 2 thì kiểu còn bỡ ngỡ, ngại ngùng các thứ mà tôi còn là cái kiểu mà đợi người khác bắt chuyện trước thôi í nên tôi mới như vậy thôi. Còn cậu ấy lúc đó đúng kiểu chẳng có gì nổi bật luôn. Cứ sống lu mờ trong lớp nên thú thật tôi nghĩ mình có lẽ chỉ biết tên và cậu ấy ngồi chỗ nào là giỏi lắm rồi đó. À mà nói về vụ làm lớp trưởng thì không biết các bạn thế nào chứ cô chủ nhiệm lớp 6 7 của tôi hồi đó đúng là cái dạng mà ban cán sự lớp luôn luôn đúng á. Phải nói sao ta, hồi lớp 6 tôi cũng hay lợi dụng chức lớp trưởng làm 1 số chuyện xong tụi bạn nó thấy ghét quá, tụi nó thưa với cô đòi thay lớp trưởng. Trời ơi, cô chửi tụi nó té tát rồi hỏi là có nhắm lên thay tôi làm được không mà đòi đổi. Thế là tụi nó im luôn chả bao giờ nghe thưa cô nữa nhưng tôi biết trong lòng thì có lẽ vẫn còn đó. 

Lên lớp 7 thì mối quan hệ giữa tôi và cậu ấy có thể gọi là có 1 bước tiến mới. Trường tôi thường hay tổ chức văn nghệ vào dịp 20/11 để kỉ niệm gì gì đó. Năm đó, trường bắt mỗi lớp phải có 1 tiết mục nhảy cha-cha-cha nhưng không phải lựa ra vài đứa đâu nha mà phải là cả lớp luôn đó (có cả cô chủ nhiệm luôn). Vì cô chủ nhiệm của tôi có thành tích khủng lắm các bạn (lớp cô chủ nhiệm từ xưa tới giờ thi thố toàn là giải nhất, giải nhì thôi) nên chúng tôi gần như là tập mọi lúc mọi nơi luôn á. Học thể dục xong là tập, hôm nào học 3 4 tiết cũng ra tập, đến cái mức mà xin xỏ mấy thầy cô dễ dễ cho nghỉ tiết ra tập luôn. Mà nhảy không thì đơn điệu quá nên cô bắt mỗi đứa về làm 2 cái cục mà giống mấy người đi cỗ vũ để cầm nhảy. Tôi vụng về lắm nên chỉ đi mua đồ xong cầm qua nhà nhỏ bạn nhờ nó làm dùm. Bữa qua nhà nhỏ đó còn có thêm 3 4 đứa nữa và trong đó cũng có cậu í. Lúc đó cũng ít nói chuyện lắm vì đâu có thân đâu, chỉ có quan hệ là bạn cùng lớp thôi. Ngồi không nhìn tụi nó làm 1 chập chán quá nên tôi quyết định ra quán trà sữa gần đó mua trà sữa uống 1 mình. Mà dễ gì uống 1 mình được, mua vô 1 cái là tụi nó xin xỏ liền. Không hiểu sao lúc đó tôi muốn chọc tụi nó hay gì á mà chỉ cho 1 mình cậu ấy uống thôi (trong đám tôi thân với mấy đứa kia hơn cậu ấy). Có thể nói ly trà sữa đó chính là thứ bắt đầu cho tình bạn của chúng tôi- 1 tình bạn rất đơn thuần. À mà tôi và cậu ấy đều là con gái nha.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nguoc
Ẩn QC