Chap 9 - Thái tử phi kì quái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm sau, tới bữa ăn thì Chi Bồng hí hửng đi tới bàn ăn rồi vẻ mặt bỗng hụt hẫng ...

-Gì đây ? Lục Ly tỷ , tôi đã nói những gì mà tỷ không nhớ sao ? Mang thịt cho tôi đi - Chi Bồng

-Nương nương, hôm qua người đụng mặt thái tử ở khu rừng nhỏ, thái tử điện hạ liền ra lệnh đồ ăn trong cung chúng ta không được dính tới một chút thịt thà nào - Lục Ly

-What the ...? ( cố kìm nén) Tất cả cũng tại tỷ , tự dưng hẹn ta ra đấy làm gì để bây giờ ra nông nỗi này ? Không ăn nữa, ta về phòng nghỉ ngơi, đừng có làm phiền - Chi Bồng bực tức bỏ về phòng

-Nương nương, em chỉ vì nương nương thôi mà - Lục Ly khóc lóc

Về phòng nằm mà chẳng ngủ được, bụng thì đói ...

-Bây giờ tôi chỉ cần một gói mỳ tôm thôi cũng hạnh phúc rồi - Chi Bồng đang nằm vắt chân ngắm trần nhà

Đột nhiên từ trên mái nhà, có kẻ bay xuống khiến cô ấy giật mình ngồi ngay dậy ...

-Ai ? ( ngó nhìn) Là cậu sao ? Khỉ con . Cậu là con cái nhà nào vậy chứ ? - Chi Bồng

-Tham kiến nương nương. Tại hạ là con trai của đại tướng quân đương triều Dương Dự , tên ta là Dương Nghiêm . Lần này phụng mệnh Cửu vương , tới đây thăm nương nương - Dương Nghiêm

-Tin được không ? - Chi Bồng

-Đúng rồi ( tháo tay nải đeo trên vai) ... Mời nương nương ăn gà quay - Dương Nghiêm giơ con gà ra mời

Đúng là món khoái khẩu mà, Chi Bồng vội giằng lấy và ăn luôn không chút ý tứ ...

-Quả là không giống một nương nương chút nào - Dương Nghiêm ngạc nhiên

-Ngươi vào đây kiểu gì thế ? - Chi Bồng cầm cái đùi gà giơ giơ

-Đây là tuyệt chiêu độc môn của bản công tử, vượt nóc băng tường ( xoay xoay bay bay 1 vòng) . Được biết tỷ tỷ gặp nạn, cố ý đến giúp tỷ tỷ - Dương Nghiêm

-Quen biết gì mà gọi tỷ tỷ thân thiết vậy chứ ? (đi tới gần) Mới gặp có hai lần mà muốn nhận người thân rồi sao ? - Chi Bồng cầm cái cổ gà bổ bổ trước mặt Dương Nghiêm ( như kiểu bị gà mổ ý)

-Tỷ tỷ , chúng ta đã gặp ba lần rồi . Lần náo loạn ở sòng bạc, đệ cũng tham gia cứu tỷ đó, chắc tỷ không để ý, đệ lần đó không biết rõ người đó là tỷ nhưng mà dám gây sự với Mã gia, tỷ quả là không tầm thường . Đối với đệ thì sau hôm ở sòng bạc và cả hôm qua ở khu rừng nhỏ, tỷ tỷ chính là nữ anh hùng , nữ thần tiên trong lòng đệ . Nếu mà mọi người biết về chuyện đại náo sòng bạc thì chắc chắn sẽ rất khâm phục tỷ - Dương Nghiêm

-Lục Ly . Cho một đĩa bánh quế hoa - Chi Bồng lớn tiếng gọi

Cô ấy cùng Dương Nghiêm ra bàn trà ngồi ...

-Nương nương, chẳng phải người nói là không ăn sao ? - Lục Ly mang bánh vào

-Không phải cho ta, đưa đây ... Cậu thích bánh quế hoa phải không ? Cho cậu đó - Chi Bồng mời

-Đa tạ tỷ tỷ - Dương Nghiêm lấy một chiếc

-Chuyện ở sòng bạc, ta muốn giấu mà ngươi lại muốn loan tin cho cả làng biết sao ? Để xem ta bịt miệng ngươi ra sao ( tự nói ) . Hì hì hì ... ăn thêm cái nữa đi - Chi Bồng nhét bánh vào mồm Dương Nghiêm

Một chiếc, hai chiếc rồi cứ liên tục nhét bánh vào mồm Dương Nghiêm cho tới khi miệng của cậu ta căng phồng, mắc nghẹn ...

-Nương nương, liệu có xảy ra án mạng không ? - Lục Ly

-Đi lấy bình nước tới đây - Chi Bồng

-Vâng - Lục Ly đi khỏi

Chi Bồng mạnh tay đập một phát sau đầu Dương Nghiêm khiến cho cậu ta phun bánh ra ...

-Ta nói ngươi nghe, chuyện ở sòng bạc, ngươi mà dám kể cho bất cứ ai thì cho sẽ tặng ngươi vài đĩa bánh nữa - Chi Bồng dọa

-Nước đây - Lục Ly

Dương Nghiêm vội lấy nước uống ...

-Tỷ tỷ, đệ sai rồi, đệ không bao giờ ăn bánh quế hoa nữa . Đệ không bao giờ dám lẻo mép nữa ( tự tát vào mặt) . Tại hạ xin cáo từ, đi nhé - Dương Nghiêm vội bỏ đi

Cậu nhóc hoảng sợ, lóng ngóng bỏ chạy nên cứ vấp ngã mãi ...

-Nương nương, vừa rồi nô tỳ không ngăn cản nương nương lại thì chắc người có thể tạo nên cực hình trong lịch sử ấy chứ - Lục Ly

-Ai bảo cậu ta bà tám làm gì - Chi Bồng

Tại phủ của Cửu vương, anh ấy đang ngồi tự chơi cờ . Dương Nghiêm bước vào và đứng ôm cây cột, bộ dạng bầm dập thê thảm ...

-Thế nào ? - Cửu vương

-Đệ không bao giờ ăn bánh quế hoa nữa . Quan hệ giữa tỷ ấy và Tề Thịnh, không có cơ hội thăm dò được đâu . Có điều, đệ suýt thì bỏ mạng ở đấy luôn - Dương Nghiêm nấc

-( khẽ cười) Thế thì bản vương sẽ không phái đệ đi thăm dò thái tử phi nữa - Cửu vương

-Đừng đừng. Cửu ca, đệ đùa thôi . Đệ thích tính cách như thế của thái tử phi, hoạt bát biết bao . Đệ cảm thấy tỷ ấy giống như mùa xuân thứ hai của mình. Không giống như lời người khác nói là oán nữ không được ân sủng - Dương Nghiêm

-Nói như vậy là thái tử phi đã tìm lại hình bóng thuở bé - Cửu vương mỉm cười

-Ay da... cho đệ mượn nhà vệ sinh một lát - Dương Nghiêm chạy đi luôn

Ở trong cung mấy tháng trời, quả thật là muốn phát điên, ngắm cá vàng bơi tới hoa cả mắt, tổ kiến có bao nhiêu con cũng rõ cả rồi, mấy cái cây cảnh ngoài vườn cũng đã bị vặt trụi lá ... Chi Bồng liền nảy ra ý định sẽ làm ra game phiên bản đời thực , cô ấy cho dựng 1 khung gỗ hình chữ nhật và cho treo đủ loại trái cây , treo cao thấp khác nhau . Người của cung thái tử thấy lạ nên đã về bẩm báo ...

-Thái tử điện hạ - Cường công công tới quỳ xuống

-Nói đi - Tề Thịnh đang đọc sách

-Bên cung thái tử phi nương nương tụ tập rất đông người . Nương nương đang ... - Cường công công cười

-Đang gì ? - Tề Thịnh ngước lên nhìn

-Nô tài cũng không biết nương nương đang làm gì . Người có muốn đi xem thử không ? - Cường công công

Tề Thịnh đặt quyển sách xuống rồi tới xem thử, đứng ở lùm cây phía xa mà quan sát thì thấy cái khung gỗ trái cây kì lạ của Chi Bồng , cô ấy dùng thanh kiếm rồi chém loạn xạ lên ...

-Cô ta đang luyện võ công sao ? - Tề Thịnh

Chém trái cây kiểu này vừa tốn kém lại cũng chán nên Chi Bồng không chơi nữa ...

-Để em treo trái cây mới lên nhé - Lục Ly

-Thôi bỏ đi, chẳng vui gì cả . Phải rồi, có một việc mà mình cũng muốn thử nhưng lại không dám . Ở thời này thì ai biết mình là ai chứ ( cười tinh quái) . Lục Ly tỷ, ta cần tỷ giúp - Chi Bồng

-Nương nương cần gì ạ ? - Lục Ly

-Không có gì khó, cứ đứng im là được - Chi Bồng cười

Dance cover là điều mà cô ấy muốn thử , Chi Bồng đã hát và nhảy bài Trouble Maker của HuynA và biến Lục Ly thành người phụ họa ... ( mời xem video)

Nhìn cảnh tượng thái tử phi nhảy nhót, lăn lê bò nhoài , nói thứ ngôn ngữ chẳng giống ai ... Tề Thịnh cảm thấy rất kì lạ

Rồi chiều hôm đó,Tề Thịnh quyết định tới thăm thái tử phi ...

-Chẳng hay hôm nay thái tử tới đây có việc gì ? - Chi Bồng cùng ngồi uống trà

-Tết nữ nhi cuối năm, ta sẽ cùng nàng về phủ Thượng thư - Tề Thịnh

-Về nhà của thái tử phi sao ? - Chi Bồng ngạc nhiên

-Đúng . Đến lúc đó cả nhà nàng đều sẽ ra đón tiếp chúng ta ... - Tề Thịnh

-Ta không về có được không ? - Chi Bồng

-Tại sao ? - Tề Thịnh

-Vì ta ...( bỗng dừng lại) ... Bồng Bồng đã là người của Tề gia rồi, không cần phải phiền phức trở về nhà mẹ đẻ đâu . Cũng không cần thiết - Chi Bồng từ chối

-Nàng chống đối về nhà ngoại như thế , là vì sợ cái gì ? - Tề Thịnh

-Sợ sao ? Ta sợ cái gì ? Không thích, thế thôi - Chi Bồng

Tề Thịnh ném sang một quyển sách, cô ấy cầm lên và giở trang đầu ra xem thì thấy bức họa một người phụ nữ ...

-Nàng có biết người này là ai không ? - Tề Thịnh

-Vẽ gì mà xấu thế ? Ai mà biết được - Chi Bồng

-Đây là mẫu thân Phạm thị của nàng - Tề Thịnh

-Mẹ sao ? ( cười ngại) Ta cảm thấy nhức đầu quá - Chi Bồng giả bộ

-Thái tử điện hạ. Từ sau khi rơi xuống nước, nương nương thường xuyên bị đau đầu - Lục Ly tới xoa hai thái dương

-Đừng giả vờ nữa . Ta cho nàng ba ngày, tốt nhất là nên cho ta một lời giải thích thỏa đáng - Tề Thịnh bỏ đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net