Chạp 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau. Từ khi Thường An về nước thế lúc nào Minh Anh cũng đi học với Thường An
Minh Anh: sao, Hôm qua anh tỏ tình chưa
Thường An: Hazz.....( thở dài )
Minh Anh: sao vậy ( nhăn mặt )
Thường An: anh tỏ tình rồi nhưng không thành công
Minh Anh: Anh kể đi
Thường An: là vậy nè balabala.......
Minh Anh: chiều anh hỏi lại đi. Em nghĩ chị ấy sẽ đồng ý đó. Tại chị ấy đợi anh 7 năm rồi mà
Thường An: Uk. Cảm ơn em
Chiều hôm đó, trước cổng trường.Thường An đang đợi một người
( Tại vì Ngọc Linh có hẹn với Hoàng Anh nên về trước, Minh Anh có hẹn với bạn gái nên có mỗi Thường An. Hai người đang tạo cơ hội cho Thường An tỏ tình ấy mà ) Chờ mãi mới thấy người cần chờ ra
Thường An:  chào em
Uyển Nhi: Em chào anh. Mà anh chưa về à
Thường An: Anh đang đợi em đó
Uyển Nhi: thật ạ ( đỏ mặt )

Thường An: chuyện hôm qua anh hỏi em, Em nghĩ chưa
Uyển Nhi: chuyện gì ạ
Thường An: em có đồng ý làm bạn gái anh không ? ( đỏ mặt )
Uyển Nhi: em......em....( đỏ mặt )
Thường An:.......
Uyển Nhi: Hay anh cho em thời gian suy nghĩ đi. Bây giờ em rối quá ( đỏ mặt )
Thường An: Uk ( cười )
Uyển Nhi: Bye anh. Em đến giờ đi làm rồi
Thường An: để anh đưa em đi
Uyển Nhi: thôi ạ, Em ngại lắm
Thường An: Không sao đâu. Em lên đi
Uyển Nhi: Vâng ạ
Trên đường đi Uyển Nhi  và Thường An nói chuyện rất vui vẻ. Sau khi đến nhà Việt Anh ( Thường An không biết đó là nhà Việt Anh )
Uyển Nhi: thôi em và làm đây
Thường An: Uk. Em vào làm đi. Tối anh đến đón
Uyển Nhi: Không cần đâu ạ. Nhà em gần ngay đây thôi
Thường An: không sao. Để con gái đi về trời tối nguy hiểm lắm. Trời Cũng sắp mưa rồi kìa. em mau vào đi
Uyển Nhi: không phiền anh chứ ạ
Thường An: không phiền đâu, con bé ngốc ạ ( cười )
Uyển Nhi: Vâng ạ. Em vào làm đây ( đỏ mặt )
Thường An: Uk ( cười )
Trong nhà Việt Anh
Việt Anh: hai người thân thiết quá nhỉ ( khó chịu )
Uyển Nhi: Uk ( cười )
Sau khi nghe được câu đó thì mặt Việt Anh tối sầm lại
Việt Anh: cắt một nửa lương ( nói không thương tiếc )
Uyển Nhi: Ủa tôi có làm gì sai đâu mà cắt nửa lương của tôi " mỗi tháng mình được 10 triệu cách nữa là còn 5 triệu. Không được" ( vừa nghĩ vừa lắc đầu )
Việt Anh: Tôi không quan tâm. Cô đi làm việc đi, lên phòng Tôi dọn dẹp ( Vừa bật tivi lên xem )
Uyển Nhi: Xí. Đồ kẹt xỉ
Việt Anh: cô lẩm bẩm cái gì đó
Uyển Nhi: không có gì ( vừa nói vừa đi lên tầng )
Phòng Việt Anh
Uyển Nhi: Hả. Đây là phòng heo hay phòng người vậy. Như cái chuồng heo ( tự thoại ) dọn hết đống này chắc tới mai luôn. Sách vở thì vứt lung tung, quần áo thì cái xuống đất, cái trên nóc tủ, bầy bừa hết ở trên giường.Thật là.....Hazz ( lắc đầu )
10 phút sau
'Xoảng'
Việt Anh:Cô làm vỡ gì vậy (Đi lên phòng )
Bên Uyển Nhi
Uyển Nhi:To chuyện rồi (Nói nhỏ)
Uyển Nhi:(Giật mình)Tôi ko may làm vỡ 1 tấm ảnh
Việt Anh: Đưa tôi xem
Việt Anh nói xong thì Uyển Nhi lùi sang  1 bên
Việt Anh:Cô biết đây là ai không.Cút ra khỏi nhà tôi ngay.(Tức giận, nói to)
Uyển Nhi lần đầu tiên thấy Việt Anh nói to như vậy và trông anh ta rất tức giận nên cô rất sợ hãi đến nỗi muốn khóc
Uyển Nhi:Chỉ là 1 tấm ảnh thôi mà (Giọng run)
Việt Anh:Đi.Nhanh(Quát)
Uyển Nhi:Được.Tôi đi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net