Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 3: SỰ CHIÊM NGƯỠNG

Ngọc Anh ngước mắt, bắt gặp ánh mắt của Thiên Hạo, cô nghiêng đầu nhẹ sang một bên, cằm nhấc lên một chút, và nhẹ nhàng hỏi: "Anh biết tôi?"

Thiên Hạo cười vui vẻ, âm thanh vang vọng qua không gian và anh đặt tay mình lên vai của Ngọc Anh. "Nhưng em đã quên anh rồi à?" Anh hỏi, ánh mắt sáng lên một tia hồn nhiên.

Ngọc Anh nhấp nháy mắt một lúc, nhưng bất chấp sự bất mãn, cô vẫn thở dài và nói với người bảo vệ rằng hai chàng trai này là bạn của cô, và xin hãy để họ vào. Người bảo vệ gật đầu đồng ý, một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi của anh ta trước khi anh ta rút lui để mở cánh cửa cho họ đi vào.

Hai chàng trai, đằng sau là Thiên Hạo, đều toát lên sự phấn khích khi bước tới cổng Aurélie, trái tim họ đều đập rộn ràng, đồng hành cùng sự hi vọng và mong đợi cho một đêm vui vẻ và đáng nhớ. Nhưng Ngọc Anh lại giơ lên hai tấm vé trước mặt Thiên Hạo. Hai tấm vé đó được thiết kế độc đáo, với màu hồng nhẹ nhàng làm tông chủ đạo, và chữ "VÉ VIP" được viết to bằng màu vàng rực rỡ, nổi bật giữa không gian mờ ảo của đêm khuya.

Thiên Hạo nhìn vào những tấm vé ấy, một chút khó hiểu, một chút bất ngờ. Ánh mắt anh nhìn Ngọc Anh, nhưng trước khi anh kịp nói gì, cô ấy đã bước vào Hộp đêm với một lối vào khác, biến mất trong dòng người và ánh sáng lung linh.

Trước khi họ rời đi, Ngọc Anh đã nói: "Nếu anh thực sự hiểu tôi, tôi hy vọng anh sẽ chọn một vị trí  để thưởng thức màn biểu diễn của tôi hôm nay." Câu nói như một dấu hỏi nằm ẩn sau từng âm vang trong đêm đen, đặt ra cho Thiên Hạo, và cả cho chính mình, một loạt câu hỏi về những gì thực sự đã diễn ra và những gì đang chờ đợi phía trước.

Thiên Hạo vẫn nhìn chăm chú vào hai tấm vé VIP trên tay, anh mỉm cười nhưng trong lòng lại nghĩ về người phụ nữ mà anh gặp trước đó. Làm sao một cô gái có thể sở hữu những tấm vé đắt đỏ này, mà thậm chí cả một thiếu gia giàu có cũng không thể dễ dàng có được. Hộp đêm Aurélie, ngay từ cái tên cũng đã khiến Thiên Hạo bất ngờ về sự phong phú và phức tạp hơn những gì anh từng tưởng tượng.

Nhưng không lâu sau, anh nhún vai lên, đưa tay khoác vai người bạn thân của mình, và cả hai bước vào trong, tiếp tục hòa mình vào không gian sôi động của Hộp đêm. Ánh đèn chói chang, âm nhạc rộn ràng và năng động, đều tạo nên một bầu không khí sôi động, kích thích cho tâm trí và tâm hồn.

Khi Hộp đêm ngày càng đông đúc, ánh đèn vàng len lỏi qua không gian, tiếng nhạc cũng dần dần trở nên êm dịu, cùng với sự xuất hiện của MC và các vũ công, mọi người đều cùng hò reo, vỗ tay, tạo nên một bầu không khí đầy phấn khích và vui vẻ. Thiên Hạo và bạn thân của mình, tên Lâm Nhĩ, cũng không ngoại lệ, họ hòa mình vào không gian sôi động này, tận hưởng mỗi khoảnh khắc đầy hứng khởi và hào hứng.

Hai người bạn vui vẻ hòa mình vào không khí sôi động của Hộp đêm, khi họ đã thưởng thức đủ ly rượu, Lâm Nhĩ nằm gục trên bàn và dặn lòng biết ơn cô gái đã giúp họ có được tấm vé VIP, giờ họ được chiêm ngưỡng màn trình diễn của những quý cô xinh đẹp trên sân khấu, cô đã tạo điều kiện cho họ ngắm nhìn những đường cong quyến rũ của họ từ gần nhất.

Khi MC giới thiệu Vedette của buổi tối là Quý cô Colette, Thiên Hạo, trong men say, cùng Lâm Nhĩ, bất ngờ khi nghe tới tên này. Đó không phải là người phụ nữ họ gặp trước đó ở ngoài cổng chứ? Khi ánh đèn tắt và sự chú ý chuyển sang sân khấu, Ngọc Anh xuất hiện trong một bộ váy đen.

Khi Ngọc Anh bước ra khỏi bóng tối, ánh đèn mờ ảo trên sân khấu dần làm sáng bừng lên bộ váy đen huyền bí mà cô mặc. Đôi găng tay cùng màu kết hợp với chiếc mặt nạ Mardi Gras trên khuôn mặt của cô, tạo nên một vẻ đẹp bí ẩn và cuốn hút. Mỗi bước chân của Ngọc Anh trên sân khấu đều phản ánh sự tự tin và uyển chuyển, nhưng đồng thời cũng mang đến một cảm giác lạnh lùng và xa xỉ, giống như một nàng thơ bước ra từ một câu chuyện cổ tích lãng mạn. Ánh sáng mờ ảo chiếu lên khuôn mặt cô, làm nổi bật đôi mắt sáng lấp lánh, tạo nên một vẻ đẹp đầy sức quyến rũ và bí ẩn.

Trong lúc Lâm Nhĩ hoàn toàn mất kiểm soát và không thể tập trung được, anh ôm đầu và dựa vào vai Thiên Hạo, lầm bầm như một người say. Chỉ có Thiên Hạo giữ được bình tĩnh, anh đưa tay vỗ nhẹ vào vai Lâm Nhĩ, rồi đẩy anh ta dậy để chứng kiến cảnh tượng của một cô gái xinh đẹp, hòa mình vào không gian như một bức tranh sống động. Dù mặc bộ trang phục gợi cảm, cô ấy vẫn toát lên vẻ đẹp lãng mạn như những nàng thơ trong những tác phẩm kinh điển của William Shakespeare.

Khi Ngọc Anh nhận ra ánh mắt si mê của Thiên Hạo, biểu cảm của anh trở nên rất rõ ràng. Cặp mắt của anh phản ánh sự hứng thú, sự mê hoặc và có phần sâu lắng, như thể anh đang chìm đắm trong một thế giới riêng, chỉ có hai người họ. Nụ cười thầm của Ngọc Anh khiến anh cảm nhận được sự hiểu biết và đồng cảm từ phía cô, khiến trái tim anh như được đánh thức, bừng tỉnh.

Mỗi cử động của Ngọc Anh, từ cách cô cười, cử chỉ nhẹ nhàng đến ánh nhìn tươi cười, đều lan tỏa sức quyến rũ và sự quan tâm chân thành, khiến Thiên Hạo không thể không cảm thấy bị cuốn hút. Anh không thể rời mắt khỏi cô, vì bản thân anh cảm nhận được sự ấm áp và yên bình mỗi khi nhìn vào đôi mắt của Ngọc Anh. Dù anh biết rằng có những đàn ông khác đã từng nhìn cô với cùng một ánh mắt, nhưng với Thiên Hạo, mỗi lần nhìn Ngọc Anh, anh lại cảm thấy như một trải nghiệm mới lạ và đặc biệt.


************************************************

Trong khoảnh khắc đó, khi ánh đèn mờ dần và âm nhạc tan biến, một cảm xúc đặc biệt lấn át Thiên Hạo. Anh cảm nhận được một điều gì đó ấm áp, một loại hứng khởi lạ lùng, khi Ngọc Anh sải bước trên sân khấu. Ánh sáng ánh lên chiếc mặt nạ Mardi Gras càng làm cho gương mặt cô trở nên bí ẩn và hấp dẫn hơn.

Trái tim Thiên Hạo đập mạnh, như muốn thoát khỏi vòng xoáy của thời gian, kéo anh vào một thế giới mới, nơi chỉ có cô gái ấy tồn tại. Mỗi động tác của Ngọc Anh khiến trái tim anh như bị một lực hấp dẫn vô hình cuốn đi, và anh không thể rời mắt khỏi cô, như muốn chiếm lấy mọi khoảnh khắc của cô trong tâm trí.

Khi Ngọc Anh đi ngang qua chỗ của anh, Thiên Hạo không kìm được nụ cười, mà đó là một biểu hiện của sự cảm kích sâu sắc, như một sự thốt ra từ đáy lòng. Anh cảm thấy như đang trải qua một trạng thái mơ mộng, nơi mọi điều trở nên tươi đẹp và lãng mạn hơn bao giờ hết.

Thiên Hạo không rời mắt khỏi Ngọc Anh, nhưng trong lúc này anh không nhận ra rằng cô gái ấy chính là người anh từng gặp trước đó ở nhà hàng thịt nướng, dường như anh chỉ biết đến cô ấy qua cái tên "Quý cô Colette". Khi Ngọc Anh đi qua gần họ, Thiên Hạo mỉm cười và lặng lẽ cúi đầu như một sự biểu lộ lòng biết ơn, cảm ơn vì hai tấm vé và vì một buổi diễn đầy lãng mạn và tuyệt vời như thế.

Dù buổi biểu diễn đã khép lại, nhưng cảm xúc trong lòng Thiên Hạo vẫn dâng trào như những sóng vỗ dịu dàng. Anh ngồi lặng lẽ, nhìn theo bóng lưng của Ngọc Anh như một ước mơ xa vời. Anh chạm nhẹ vào khuôn mặt, mỉm cười nhưng trong lòng anh lại đầy hoài nghi. 

Lắc đầu nhẹ, anh tự nhủ rằng không thể có cảm tình với một người gặp lần đầu tiên, nhưng khi anh nhìn sang Lâm Nhĩ, người bạn thân cùng với anh, anh biết rằng mọi thứ vẫn còn bình yên.

Khi bữa tiệc dần đạt đến điểm cao trào, chủ Hộp đêm lên tiếng tuyên bố chỉ tiếp nhận khách VIP từ lúc này. Trong bầu không khí đang lắng xuống, khi Thiên Hạo ngả lưng vào ghế, một bóng hình mảnh mai bước đến và ngồi xuống bên cạnh anh và Lâm Nhĩ, trọng lượng trên chiếc ghế làm cho Thiên Hạo nhận ra sự hiện diện mới. Hương thơm nồng nàn từ nước hoa pha trộn với không khí huyền bí tạo nên một không gian đầy mê hoặc, và anh cảm nhận được đây phải là một quý cô.

Thiên Hạo nghiêng đầu, tôn trọng từ chối lời mời của cô gái :"Xin lỗi, tôi không uống cùng ai lúc này cả"

Dứt lời, cô gái kia bật cười sau đó che miệng và đáp:"Ngay cả tôi sao?"

Thiên Hạo mở rộng ánh mắt qua khe nhỏ giữa các ngón tay, và bất giác, anh nhận ra ngay là Colette, người vừa mang lại ánh sáng rực rỡ trên sân khấu.


************************************************

HẾT CHAP 3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#anh #thiên
Ẩn QC