Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Trời đã vào thu , là lúc hội học sinh  lại cắp chiếc cặp đến trường , trông mặt đứa nào nào đứa nấy buồn thiu , nhưng riêng Diệu   Anh , lớp trưởng lại tỏ ra vui sướng  .  Vừa vào nhận  lớp, đột nhiên Cô Thu vào    lên tiếng : 

-Diệu  Anh , xuống phòng hội đồng cô có chút việc  muốn nhờ em 

- Vâng thưa cô , tiếng Diệu Anh vang lên

Diệu Anh xuống phòng ,   , ngồi trên chiếc ghế bên phải dãy giữa , cn cô ngồi chiếc ghế đối diện với Hải Anh 

- Em ngồi đợi một chút nữa nhé . Tiếnng cô nhẹ nhàng truyền  đến tai Diệu  Anh

- Vâng 

Diệu Anh thắc mắc hỏi cô : " thưa cô , có chuyện gì mà cô gọi em xuống đây vậy ạ ?

- Từ từ , bạn ấy sắp đến rồi . 

Diệu Anh dù đang thắc mắc nhưng vẫn muốn chờ xem người đó là ai   

Bỗng một tiếng nói của nam sinh nào đó vang lên : 

- Em xin lỗi cô , em đến muộn , mong cô thông cảm 

- Không sao đâu , em ngồi xuống đi , 

- Vâng . Giọng nam sinh đó vang lên lần nữa 

- Diệu Anh , em làm quen với bạn nhé ! 

Vâng , thưa cô 


Hai người bắt đầu làm quen với nhau ...  

 - Chào , mk là Diệu Anh , lớp trưởng  lớp 11a chuyên toán 

- Mk là Hải Đăng   , rất vui được làm quen 

Cuộc trò chuyện của 2 người chưa được bao lâu thì đã bị chen ngang 

- Diệu Anh , em đưa Hải Đăng  lên lớp làm quen với mọi người đi . Cô phải lên kia họp 


- Vâng , thưa cô , Diệu Anh nói

Diệu Anh đưa Hải Đăng  lên làm quen lớp , trên đường lên , hai người không nói với nhau một lới  Bỗng ...........

- À , Diệu  ........ Anh ....

- Chuyện gì vậy ? . Diệu Anh  hỏi 

- À  ... , không , nhưng trông bạn rất giống người bạn thưở nhỏ của mk , nhưng ,... chắc là mình nhìn nhầm thôi , vì làm sao cậu ấy ở đây được  chứ , thật là buồn cười 

- Câu có thể kể cho tôi không ? Diệu Anh hỏi .

-Nhưng ... 

- Tôi không nói cho ai  đâu , thề bằng cả danh dự đấy ,   nói .

- Thề bằng cả ......danh dự sao 

- Câu nói này là của người đó mà  

Hồi tưởng .........

-mình thề bằng cả danh dự đấy ...  , mình thề bằng cả danh dự đấy ...  , mình ........

- Ê , Hải Đăng  , Hải Đăng .., cậu bị làm sao vậy ?

Đang nghĩ lại chuyện đó thì tiếng nói đó làm cậu giật  mình 

- À , mình đang suy nghĩ vài chuyện thôi , không có gì đâu 

-  Cậu  có cần xuống phòng y tết không , để tôi dìu ?

- Không cần đâu , mình không sao

- Vậy thì thôi , đi tiếp thôi 

- Ừ  

- À , Diệu Anh ...  cho mình hỏi một chuyện được không ?

- Cậu cứ hỏi . Diệu Anh nói . 

- Ngày xưa , cậu có quen một cậu bé  nào không ?

- Không , ngày xưa , nghe bố mẹ tôi kể lại thì tôi không có ai chơi , chỉ đến năm bắt đầu vào lớp một thì lúc đó mới có bạn , mà có chuyện gì không ?

- À , không , mình hỏi cho biết thôi mà 

Sau khi đã nói chuyện xong , thì đến dọc hành lang cả hai đều không mở miệng  nói với nhau câu nào . Đến nơi , trước khi vào lớp , Diệu Anh  nói nhỏ với bạn 

- Cậu ở đây đợi tôi một chút 

- Ừ . Diệu  Anh nói . 

Diệu  Anh mở của bước vào , cô không thể tin vào mắt mình , hôm nay sao mọi người lại im lặng thế , không một tiếng động . Lát sau , cô mới bước lên bục giảng thông báo với cả lớp 

- Các cậu , hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới 

Cả lớp ồ lên một tiếng dài , nhiều người dưới lớp bàn tán không biết bạn mới như thế nào nhỉ , có đẹp trai không .. lực học không biết như thế nào ... là nam hay nữ nhỉ , thật nhiều câu hỏi khiến thật muốn phát bực với cái lớp này mà 

Diệu Anh nhẹ nhàng ho nhẹ một cái tỏ ý muốn lớp trật tự . Ai nấy đều im thin thít . Ở lớp ai cũng quý cô cả vì cô   học giỏi lại luôn luôn quan tâm bạn bè , nên được nhiều người quý mến 

- Cậu vào đi , Hải  Đăng 

- Hải  Đăng liền bước vào , bước lên phía bục giảng giới thiệu cho lũ quỷ lớp 11a chuyên toán biết 

- Chào mọi người , tôi tên là Hải  Đăng , mới vào đây , xin mọi người giúp đỡ

Cả lớp lại được một phen ngạc nhiên , đa phần là mấy nữ sinh , trước mặt họ là một nam sinh cao ráo , tướng mạo đẹp trai , 

- Mấy nữ sinh túm lại hỏi : 

- Cậu tên là Hải  Đăng à , ôi , tên cậu đẹp thật đó ...... cậu đẹp trai thật .......... cậu từ đâu đến vậy .... cho tớ xin số điện thoại .........

Thấy cái lớp của mình như một phiên chợ vỡ , cô mới hét lớn lên 

- MỌI NGƯỜI TRẬT TỰ , CÓ VỀ CHỖ KHÔNG ?

 Cả bọn nghe thấy thế , đứa nào đứa nấy nhanh chân chạy về chỗ của mình , đến lúc cả lốp đã im lặng , Diệu  Anh mới lên tiêng 

- Giờ , Hải Đăng  , cậu ngồi đâu để tôi xếp chỗ 

Lại một lần nữa phiên chợ lại náo loạn bởi mấy bà hay buôn dưa lên , bán dưa chuột xây nên 

- Hải Đăng , ngồi chỗ tớ này .... Không , Hải Đăng   ở đây này 

- THÔI , Diệu  Anh hét lên . Hải Đăng  , giờ cậu ngồi đâu 

Nhìn quanh lớp một lát , cậu liền chỉ hướng tay về chiếc bạn nằm cạnh góc cửa số bên trái lớp, nói : " Tôi ngồi chỗ đó được không ?" Theo hướng tay , cô nhìn về chiếc bàn 

Diệu  Anh hét toán lên : " Không được , chỗ đó nhất quyết không được , ở đấy có người ngồi rồi " 

- Ai vậy , một cách hồn nhiên vô tư , Hải Đăng  hỏi 

- cậu không cần biết , cậu ngồi chỗ nào cx đc nhưng riêng chỗ đó 

Nhìn là biết chỗ đó là của Diệu  Anh rồi  nhưng cậu vẫn một mực muốn thử cô 

Tôi không cần biết , rõ ràng vữa nãy cậu bảo " cậu ngồi đâu để tôi xếp chỗ còn gì " . Cô liền chịu thua cậu ta , tỏ ý gật gật đầu 

- Cô biết tỏng cậu ta muốn trêu cô nhưng vẫn cố ra vẻ muốn xin lỗi , nhưng  trong bụng cô thực sự muốn đá cho cậu ta vài cái cho đáng đời , ai biểu dám trêu cả bổn cô nương ta đây 

Nhiều người trong lớp luyến tiếc , nhưng biết làm sao bây giờ , cậu ta ngồi chỗ đó mất rồi . Tiết đầu tiên là tiết toán , là môn chủ đạo của lớp ,  nên ai cũng hào hứng , ngay cả Hải Đăng  . 

Diệu Anh nghe nói Hải Đăng là học sinh chuyên Anh , nên khi thấy cậu ta  vui như  Tết thế kia thì thật là lạ . Hình như cậu ta không chỉ giỏi mỗi môn hay sao ý , nhưng thôi , kệ , dù sao mình cx là học sinh chuyên Toán , nên sẽ hơn cậu ta là cái chắc rồi . Diệu Anh nghĩ . 

Tiết Toán đến .........

- Nghiêm .  Diệu Anh hô to 

- Lớp trưởng  báo cáo sĩ số  cho cô . Cô Vi , giáo viên dạy Toán nói . 

- Thưa cô , sĩ số đủ , có một bạn mới vào lớp ta , nên lần này sĩ số lớp là 37 . 

- Cả lớp ngồi xuống đi . Hôm nay là đầu năm học , cũng là năm  hoc thứ 2 , nên các em phải chú ý 

- Vâng , thưa cô .Cả lớp đồng thanh hô 

  Tốt hôm nay chúng ta bắt đầu vào bài mới . 

Trong giờ học ........

-  Bạn mới tên là Hải Đăng đúng không, cô nghe nói em là học sinh chuyên anh , tuy không biết em vào đây bằng cách nào , nhưng khi đã vào đây rồi thì cô cá chắc rằng em phải là người giỏi  mới vào đây được  

 - Em có thể lên làm bài toán này cho cô được không ?

- Vâng , thưa cô . 

Tiếng Hải Đăng vang lên . 

Cả lớp lại được một phen nữa ồ lên , tưởng đâu bài toán này chỉ có lớp trưởng Diệu Anh mới làm được , không ngờ Hải Đăng lại làm ngon lành 

Giờ ra chơi .........

Này , Hải Đăng , sao cậu lại làm  tôi mất mặt trước mọi người 

Hải Đăng trả lời câu hỏi của Diệu Anh với bộ dạng muốn trêu đểu cô : " Tôi có làm gì đâu "

- Cậu ... cậu 

Chưa nói hết câu thì 3 hồi trống vang lên Tùng!... Tùng !... Tùng !..

Ai nấy đều nhanh chóng quay lại chỗ ngồi của mình , vì tiết tiếp theo là tiết Anh , môn của thầy " ác quỷ " Vinh . 

- Trong giờ học .......

- Hải Đăng , em có thể lên làm bài này cho tôi được không 

- Vâng , thưa thầy 

Bỗng cậu ngã huỵch một cái , Hải Đăng ngã dúi xuống sàn nhà khi vừa bước ra khỏi bàn  , một bên tay của cậu bị gãy , phải bó bột 

Tiết 3 , tiết 4 trôi qua , Diệu Anh quay về nhà , tự trách mình vì trong giờ học , cô đã cố tình đẩy cậu ngã , cô thực sự không cố ý . 

Ở nhà Hải Đăng ......

Chuông điện thoại reo lên .....

- A lô , ai vậy 

-  Một giọng nói lạ vang lên : " Hình như tôi nhầm máy " 

Hải Đăng chỉ có một mình , do bố mẹ cậu luôn đi công tác nên ít khi cậu được gặp bố  mẹ , có khi cả một năm chứ chẳng đùa .

Một tiếng điên thoại nữa vang lên . Hải Đăng bực mình cầm điện thoại lên .

- A LÔ , nếu lần này nhầm máy nữa thì tôi cúp máy đấy

- Một giọng nói quen thuộc vang lên . Hải Đăng , mình tìm được người đó cho cậu rồi 

Hết chap 1 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC