Chương 1-4: Tôi ở trên mạng mở phòng LIVESTREAM xem bói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Anh trai cảnh sát gương mặt hoang mang không tin được nhìn sang người đàn ông cao lớn bên cạnh.

"Lý đội trưởng, cô ấy gọi điện cho anh à?"

Hóa ra anh ta chính là người kết nối với trần thế của tôi, Lý Thừa Ý.

Ánh mắt Lý Thừa Ý tràn đầy chính nghĩa, gương mặt nghiêm nghị uy nghiêm nhìn tôi có chút nghi ngờ.

Tôi nhìn Lý Thừa Ý rồi vội vàng chắp tay lên đầu ra ám hiệu với hắn: "Bạch Vân, Bạch Vân, Vũ Liên Thiên Tôn."

Lý Thừa Ý giả vờ ho một tiếng : "Khụ ...Khụ... Cô ấy là một người bạn của tôi, thật sự là đạo sĩ đó."

Tôi ngay lập tức lấy ra "Chứng chỉ nhân viên đạo giáo" của mình ra đưa cho vị cảnh sát đó xem.

Anh cảnh sát cho tôi kí tên lên giấy tờ rồi để cho tôi về.

Chả qua là đi cùng với tôi còn có Lý Thừa Ý.

Tôi vốn dĩ chính là quan chủ thứ 333 của Bạch Vân Quán.

Sư phụ tôi, vị quan chủ thứ 332, nói rằng nếu tôi muốn tiếp nhận chức vụ Quan Chủ của Bạch Vân Quán, thì tôi phải xuồng trần rèn luyện.

30 ngày xem bói 10 quẻ, mỗi quẻ tính giá đúng 500 tệ, không hơn không kém.

Tôi ban đầu định ở dưới chân núi bày sạp hàng, sắp hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Nào có ai nghĩ tới, lúc tôi đang ở dưới chân núi bày đồ nghề, liền bị cảnh sát túm lại kéo vào đồn đâu cơ chứ.

May mắn là mỗi đệ tử của Bạch Vân Quán chúng tôi, mỗi khi xuống trần rèn luyện, đều sẽ được Quán chủ sắp xếp cho một người kết nối.

Mà người kết nối của tôi, chính là Lý Thừa Ý đang lái xe đây.

"Xin chào, tôi là Lý Thừa Ý."

"Xin Chào, tôi là Vũ Liên Thiên Tôn."

Khuôn mặt nghiêm nghị khó ở của Lý Thừa Ý bất chợt đầy biểu cảm, cuối cùng lại trở lại như thường.

2.
Tôi đi theo Lý Thừa Ý về nhà của anh ta.
Nhà của anh ta có tất cả 3 phòng, 1 phòng khách, được quét dọn vô cùng sạch sẽ.

Anh ta chỉ vào phòng cho khách : "Trong khoảng thời gian này, tạm thời cô ở đây trước đi, có gì cần giúp đỡ có thể nói với tôi."

"Quanh đây có chỗ nào có thể bày sạp hàng đoán mệnh không?"

Lý Thừa ý nghiêm túc nói với tôi: "Dạo này chính sách phòng dịch vô cùng nghiêm khắc, ở nội công cộng, nếu không cần thiết, thì không được bỏ khẩu trang xuống. Cho nên tạm thời cô không thể bày sạp hàng đoán mệnh được."

Tôi có chút luống cuống nói: "Nhưng mà trong vòng 30 ngày tôi phải xem được 10 quẻ thì mới có thể tiếp nhận vị trí quan chủ."

Lý Thừa Ý suy nghĩ một lúc: "Cô có thể phát trực tiếp để đoán mệnh cho người ta."

"Phát trực tiếp á?"

Tôi tự dưng lại nghĩ ra, có một lần, sự phụ nhìn thấy một cô gái đang khiêu vũ trên điện thoại, mới nhắc tới phát trực tiếp.

Sư tôi nói rằng mặc dù người không xuống trần thế, nhưng vẫn muốn rèn luyện phàm tâm.

Lý Thừa Ý nhìn tôi có chút nghi ngờ, lấy điện thoại ra chỉ vào một biểu tượng trên đó: "Đây là app phát sóng trực tiếp. Cô có thể dùng app này để kết nối với người khác rồi đoán mệnh cho họ."

Anh ta làm mẫu cho tôi một lần nữa, tôi đã nhanh chóng học được các thao tác cơ bản.

Nhưng vấn đề ở đây là, điện thoại của tôi chính là chiếc điện thoại cùi bắp bị sự phụ thải ra, chỉ có thể nghe gọi, những cái khác không thể làm được."

Lý Thừa Ý nhìn cái điện thoại ghẻ của tôi, sau đó kéo ngắn tủ lấy ra một chiếc điện thoại di động đưa cho tôi.

"Đây là điện thoại dự phòng của tôi, cô cứ cầm lấy dùng tạm trước đi."

Lý Thừa Ý giúp tôi đăng kí tài khoản, hỏi tôi muốn đặt tên là gì.

"Vũ Liên Thiên Tôn"

Tay Lý Thừa Ý hơi dừng lại một chút, cuối cùng vẫn phải gõ mấy cái chữ này.

3.
Lý Thừa Ý giúp tôi dọn dẹp qua phòng sách một chút rồi quay trợ lại đồn cảnh sát.

Tôi ngồi trước bàn đọc sách, sau đó bắt đầu bật máy phát trực tiếp.

Ô thế quái nào số người xem lại là 0 vậy?

Tôi mau chóng gọi điện cho sư phụ mình.

"Sư phụ, con phát sóng trực tiếp, người xem không có lấy nổi một người, người mau vào để tăng lượt xem cho con đi."

Tắt điện thoại xong, đúng là có một người vào livestream của tôi.

[Bần đạo một đầu đầy tóc đã tham gia livestream]
[Bần đạo một đầu đầy tóc tặng một tấm da hổ]

Da hổ chỉ là quà miễn phí của phát trực tiếp, sau khi tặng da hổ xong thì phòng phát trực tiếp của tôi lại biểu thị 0 người xem.

Đợi10 phút nữa, phòng phát trực tiếp cuối cùng cũng có người thứ 2 vào xem.

[Tuyết Sói đã tham gia vào phòng phát trực tiếp]

[Tuyết Sói tặng một bản đồ kho báu]

Bản đồ kho báu thì đắt đỏ, đáng giá hơn rất nhiều so với da hổ, có giá trị tận 1000 tệ.
Lý Thừa Ý vừa nói, nếu như 1 quẻ thu 500 tệ thì cần phải nhận ngay cái quà 1000 tệ này mới được.

Tôi đang muốn gọi lại cho Tuyết Sói để xem cho người ta một quẻ, nhưng mà người ta tặng quà xong lại chạy mất dạng rồi.

Không biết có phải là do có quà tặng bản đồ kho báu làm tăng chút nhân khí cho phòng phát trự tiếp của tôi hay không mà ngay sau đó đã có cả chục người vào xem phòng trực tiếp của tôi.

4.
"Lại có phòng phát trực tiếp đoán mệnh cơ à?"

"Trời ơi, chủ phòng nhìn xinh gái quá, tiên khí tràn màn hình rồi."

"Ha~ chủ phòng gọi là Vũ Liên Thiên Tôn á? Ha ha ha! Cười chết mất thui."

"Một bản đồ kho báu đổi lại một quẻ bói? Ái chà có chút quý. Lợi hại đó."

"Chủ phòng à, mau nhảy một điệu xem nào, biết đâu ta đây có thể suy nghĩ tặng cô một bản đồ kho báu đó."

Tôi nhìn những bình luận đang chạy đầy màn hình điện thoại, đáp lại một câu: "Nếu như tôi mà nhảy, trời sẽ mưa đó. Mà tôi thì thích trời nắng."

"Tôi lại thích nhìn thấy vẻ khoe khoang một cách thản nhiên của chủ phòng ghê."

Khoe khoang? Một tiếng gọi gió, một tiếng làm mưa, chúng tôi là người của Bạch Vân Quán cơ mà.

[Không Thi Đỗ Không Đổi Tên đã tặng một bản đồ kho báu]

Không Thi Đỗ Không Đổi Tên: "Tôi thực sự rất lo lắng, bất an trong lòng. Chủ phòng có thể xem giúp một quẻ xem năm nay tôi có thể thi đỗ nghiên cứu sinh không?"

Tôi: "Tất nhiên là được, nhưng mà tôi muốn gọi video call để nói chuyện với bạn. Nếu như bạn không muốn lộ mặt ở trên sóng, thì có thể đeo khẩu trang, sau đó chụp một tấm ảnh rõ nét rồi gửi qua tin nhắn riêng cho tôi."

"Được, tôi đeo khẩu trang. Ảnh đã gửi riêng cho cô rồi."

Sau 1 phút, Không Thi Đỗ Không Đổi Tên nhắn riêng cho tôi :"Được."

Tôi nhấn vào avatar của cô ấy, sau đó nhấn nút "Mời vào cuộc trò chuyện video".

Chỉ vài giây, cuộc gọi đã được kết nối.
Một cô gái đeo khẩu trang với gọng kính đen xuất hiện trên màn hình.

Cô ấy đang ngồi ở bàn học trong phòng, vẻ mặt hòa nhã có chút ý cười, nhìn tôi rồi chào một câu.

"Xin chào, Chủ phòng. Ảnh cô đã nhận rồi chứ?"

Tôi nhìn vào tầm ảnh mà Không Thi Đỗ Không Đổi Tên đã gửi riêng cho mình, khẽ nhíu mày.

"Cô gần đây gặp phải chuyện xui xẻo đúng không?"

Không Thi Đỗ Không Đổi Tên sắc mặt có chút thất vọng, kiên định lắc đầu nói: "Không có."

Ngày khi cô ấy vừa phủ định, bình luận bắt đầu náo nhiệt hẳn lên.

"Tới rồi, tới rồi, Chiêu trò lừa gạt tới rồi. Mau mau trực tiếp bỏ qua đoạn lừa gạt mà tới thẳng đoạn bao nhiêu tiền mới có thể đổi vận đi."

"Thương cho em gái này ghê, 1000 tệ đó."

"Vũ Liên Thiên Tôn không nói võ đức*."

*Võ Đức là tôn đạo trọng đức, tin tưởng vào nhân quả, thông tỏ thiện ác, thưởng thiện phạt ác.

Tôi nhìn bình luận chạy dài trên màn hình, tôi giải thích qua với Không Thi Đỗ Không Đổi Tên: "Xin hãy yên tâm. Ngoài tiền quẻ ra không thu thêm bất cứ phí gì."

Không Thi Đỗ Không Đổi Tên có chút hứng thú gật đầu: "Vậy cô nói kết quả cho ta đi, lát nữa ta còn có việc bận."

"Sống mũi của cô lệch sang bên trái, chứng tỏ cô và cha mình không có duyên, mẹ cô đã li hôn với cha cô rồi sau đó lại tái hôn."

Không Thi Đỗ Không Đổi Tên tinh thần có chút nghiêm túc hơn:" Đúng vậy. Từ khi tôi còn nhỏ, cha mẹ tôi đã li hôn rồi. Sau đó khi tôi lên đại học thì mẹ tôi mới kết hôn với cha dượng."

"Tôi lại nói tiếp: " Cung Phụ Mẫu của cô là thuộc vào sao Hồng Loan, cô và cha dượng của cô cũng có mẫu thuấn rất sâu sắc."

*Cái cung phụ mẫu này theo tui tìm hiểu thì là Cung Phụ Mẫu cung nói về cha mẹ của đương số. Cung Phụ mẫu mà có các sao như Tham Lang, Hồng Loan, Thiên Hỷ, Thiên Riêu thì cha mẹ có tình nhân, rồi thì đi bước nữa. Nói chung nó dài mà lan man lắm.

Cô ấy có chút tức giận nhìn tôi đáp : "Tôi và ba tôi quan hệ rất tất. xin cô đừng có nói năng lung tung. Trước đây lúc tôi thi lên đại học,ba ruột của tôi không chu cấp tiền, chính bố dượng đã nuôi tôi học hết đại học. Hiện tại tôi muốn thi lên nghiên cứu sinh, bố dượng cũng là người đầu tiên đứng ra ủng hộ tôi.

Hơn nữa, cha tôi vô cùng tôn trọng tôi. Bình thường nếu chỉ có tôi và ba ở nhà thì ông ấy chưa từng bao giờ đi vào phòng ngủ của tôi. Cho dù là ở phòng khách cũng ăn mặc chỉnh tề. Tôi rất biết ơn khi mà gặp được cha dượng của mình."

Tôi nhìn lên trên bên trán trái của cô ấy, cung phụ cung (cung về bố ) toàn là khí không sạch sẽ, nhẹ nhàng nói: " Bố dượng cô chắc chắn có vấn đề."

Cô ấy đang muốn lý luận với tôi, tôi lại nhìn thấy căn phòng bên tay phải cũng tràn đầy khí không sạch sẽ, mở miệng dò hỏi: "Bên tay phải của cô là phòng tắm đúng không?"

"Đúng vậy. cha mẹ đã nhường phòng đó cho tôi, nên là phòng tôi có riêng một phòng tắm."

"Cô đi vào trong phòng tắm, sau đó bật camera lên cho tôi xem qua."

Không Thi Đỗ Không Đổi Tên cầm lấy điện thoại di động trong lòng tràn đầy nghi ngờ, đi về phía phòng tắm.

"Đừng có bật đèn, kéo cả rèm cửa sổ xuống nữa."

Không Thi Đỗ Không Đổi Tên nghe thấy yêu cầu của tôi, liền làm theo, tôi lại bảo cô ấy lấy camera lướt qua một vòng phòng tắm.

Trong bóng tối, đèn camera chiếu qua gương làm xuát hiện một chấm đỏ.

"Không hay rồi. Cô mau chóng khóa ngay cửa phòng lại. Cô chỉ có 10 giây mà thôi."

Trong Phòng phát trực tiếp cũng có người nhìn thấy chấm màu đỏ đó hiện lên. Bình luận như đạn mạc tràn qua màn hình.

"Là camera đó."

"Trời ơi, là camera ẩn đúng không?"

"Đây chắc là lên kịch bản trước đi."

"Tôi lại chỉ mong đây là kịch bản có trước thôi."

Không Thi Đỗ Không Đổi Tên nhìn thấy bình luận của mọi người cũng ngay lập tức hiểu ra vấn đề.

Lúc này, ngay phía ngoài cửa vang lên những tiếng bước chân dồn dập...

Toàn thân cô ấy run lên, trong mắt chỉ toàn là sự kinh hoàng, nhìn chằm chằm về phía cửa.

"Cửa phòng tôi mấy hôm trước bỗng nhiên hỏng mất rồi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC