Chương 51: Kỳ thi tháng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ngoài, mặc khác hôm nay Cố Thiệu có một hội nghị cấp cao, vì vậy suy nghĩ này đành phải từ bỏ.

Đối với câu trả lời của Cố Tích, hiển nhiên những giám khảo ở hiện trường ngoài ngạc nhiên ra thì còn lại đều hết sức hài lòng.

“Được rồi, không có câu hỏi nào nữa, cảm ơn.”

“Chúng em cảm ơn các thầy cô giám khảo ạ.” Ba người lại cúi chào ban giám khảo, rồi rời khỏi hội trường.

Về phần chấm điểm cho đề tài và màn biện luận lần này của bọn họ sẽ không công bố luôn mà cần phải chờ tới ba ngày sau mới có thể thống nhất công bố ra ngoài.

---

Ba người rời đi. Khi vừa bước ra khỏi nơi cuộc thi diễn ra thì trong điện thoại của Cố Tích nhận được một tin nhắn.

Sau khi nhìn tin nhắn, hai mắt Cố Tích chợt sáng lên, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và vui mừng.

‘Biện luận rất tốt.’

Tin nhắn này do Cố Thiệu gửi.

Vì vậy lúc nãy Cố Thiệu đã tới thật sao?

Trong lòng Cố Tích kích động. Đổng Mính Mính còn có Thịnh Tu Ngôn bên cạnh không biết cô đang vui vẻ ‘a’ cái gì, còn tưởng rằng vì biện luận đã thành công nên vui mừng.

---

Đề tài của nhóm Cố Tích đúng là rất thành công.

Không chỉ lấy được điểm cao, thậm chí còn được truyền thông đưa tin cùng với hai đề tài khác.

Nhưng vào đúng lúc này lại có người nhảy ra đưa ra nghi ngờ đối với đề tài dự thi của nhóm Cố Tích.

Người đầu tiên đưa ra nghi ngờ tên là Lưu Đức Hưng. Người này là một trong số chuyên gia quan trọng được mời tới cuộc thi Thanh Sang hàng năm, chỉ có năm nay là không tham gia. Có điều, cũng vì ông ta là người có quyền uy nhất từ trước đến nay trong phương diện này nên lời nói của ông ta rất có sức nặng.

Lưu Đức Hưng vừa thông suốt: Thiết kế này là ảo tưởng, ý tưởng không thực tế, hoàn toàn không hề có chút hợp lý và tính khả thi nào.

Đơn giản mà nói, theo ông ta thấy thì ý tưởng của nhóm Cố Tích hoàn toàn không thể thực hiện.

Lần đánh giá này đã gây ra sự quan tâm và tranh luận rất lớn, cũng vì vậy mà ban tổ chức cuộc thi quyết định tiến hành cho điểm lại lần nữa đối với đề tài của nhóm Cố Tích.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net