Hồi ức.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giữa chúng ta có quá nhiều kỉ niệm, câu chuyện lãng mạn của chúng ta đã kết thúc, tình yêu giờ chỉ còn trong hồi ức.

Kiera ôm nỗi buồn lang thang trên phố, ngắm nhìn những cặp đôi yêu nhau.
"Các cặp đôi có vẻ hạnh phúc nhỉ Joseph? Vì chính chúng ta cũng đã từng yêu nhau sâu đậm như thế. Tôi thậm chí còn không biết anh hiện đang ở đâu ngay lúc này."
Cứ như vậy, từng ngày trôi qua, Kiera đối mặt với nỗi nhớ bằng rượu. Cô ấy thực sự yêu Joseph, cô không thể hiểu tại sao Joseph lại chia tay với mình.

Vào một buổi tối khoảng 11 giờ đêm, Kiera say khướt, con đường thân quen dường như không có điểm dừng. Cô cứ thế bước đi, không biết đã đi bao lâu mà vẫn chưa về đến nhà.
"Beep..beep..!!..Này, cẩn thận !"
Tiếng còi xe và tiếng la hét của ai đó vang vọng bên tai Kiera, cô đưa mắt nhìn một chiếc xe tải đang lao tới trước mặt cô, hốt hoảng nhận ra mình đang đi giữa đường cao tốc.
"Bumh !"

Một âm thanh va chạm lớn xuất hiện khi chiếc xe tải đâm vào Kiera. Một sự va chạm bất ngờ khiến cô văng xa vài mét.

Kiera đau đớn co rút người lại trên mặt đường cứng cáp, những chiếc xe xung quanh cũng dừng lại, một vài người vội vã lấy điện thoại ra và gọi cấp cứu. Cảnh sát sau đó cũng nhanh chóng đến hiện trường tai nạn.
Giữa giây phút sinh tử, Kiera nhắm chặt mắt, dường như đã sẵn sàng buông bỏ mọi thứ phía sau để mà đến một nơi xa. Bầu trời kéo mây đến, nhỏ nhẹ những hạt mưa, hòa tan vào máu đỏ trên những vết thương của cô.

Cô bắt đầu nhớ lại những ngày tháng hạnh phúc của mình và Joseph, những khoảnh khắc đẹp đẽ giờ chỉ còn là kỉ niệm. Joseph chính là thanh xuân của Kiera, là tình yêu của cô.
Tim cô như thắt lại, lòng đau nhói khi nghĩ về những cái ngày mà Joseph và cô ấy dành thời gian khi còn yêu nhau, họ đi mua sắm, ôm nhau ngủ khi đông về đêm lạnh, cùng nhau xem phim, thưởng thức trà chiều và ngắm cảnh mưa rơi nhẹ nhàng ngoài cửa sổ. Dường như hai con người này làm gì cũng có nhau, như thể thế giới này chỉ dành cho riêng cho họ.

Vào phút cuối tuyệt vọng khi sự minh mẫn dần biến mất, Kiera cố mở mắt để có thể ngắm nhìn mọi thứ thêm lần  nữa. Với tầm nhìn mờ ảo, cô nhận ra thế giới này không tệ như cô nghĩ, bởi vì..Joseph chính là cả thế giới của cô, là một tia hy vọng lẻ loi soi chiếu cuộc đời của cô bấy giờ. 

Một bóng hình quen thuộc ngồi trước cô, nước mắt giàn giụa khắp gương mặt ấy, đau đớn gọi tên cô.

Phải rồi, trước mặt Kiera là người đàn ông đã từng là của cô ấy, Joseph.
Kiera mở to mắt khi nhìn thấy Joseph, người đang đẫm lệ vì cô. Nước mắt cô cũng tuôn ra, không phải vì cơn đau của thể xác đang hành hạ mà là vì được nhìn thấy người mà cô yêu thêm một lần nữa. Kiera cố gắng vươn tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má Joseph, từng giọt lệ của anh ấy rơi xuống bàn tay của cô.
"Em sẽ...không...chết..-"
Giữa hàng chục người vây quanh, trước mắt cô chỉ nhìn thấy Joseph. Một ánh sáng lóe lên từ anh ấy khi một nụ hôn nhẹ chạm vào làn tóc cô. 

Kiera lập tức tỉnh dậy và nhận ra mình đang ở bệnh viện.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net