Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một căn biệt thư sa hoa lộng lẫy , với màu vàng toát lên vẻ sang trọng , quyền quý của gia chủ .

VToàn : ba kêu con về làm gì

Ba Toàn : um con cũng đến tuổi kết hôn rồi mà nhỉ ? Ba có hẹn người tới xem mắt cho con rồi

VToàn : BA sao ba không hỏi ý con

Mẹ Toàn : này đừng lớn tiếng với ba con chứ kìa người ta tới rồi kìa , có cả Trọng nữa đấy

ĐTrọng : ê Toàn *khều*

VToàn : gì !

ĐTrọng : dm ba tao bắt kết hôn

VToàn : má , tao cũng vậy

Ba Trọng : à không biết hai cậu kia tới chưa nhỉ

Người bí ẩn : chúng tôi tới rồi

Trọng & Toàn : VÃI

Ba NHải : à xin chào ông bà sui

Ba Dũng : chào luôn nhá

TDũng : *ái chà gặp lại em rồi*

ĐTrọng : *dm dm dm , bình tĩnh bình tĩnh*

VToàn : ba đừng nói là......

Ba Toàn : đúng rồi Hải sẽ là hôn phu của con

Ba Trọng : còn Dũng sẽ là hôn phu của con đấy Trọng

ĐTrọng : CON KHÔNG ĐỒNG Ý

VToàn : con cũng vậy

Ba Toàn : hai đứa IM NGAY

NHải : ấy bác đừng quát vậy chứ

VToàn : giả tạo *cười khinh*

chát.....

Ba Toàn : mày im ngay *tát Toàn*

VToàn : hờ vì một kẻ khác mà đây là lần đầu tiên ba tát tôi đấy *chạy đi*

ĐTrọng : này Toàn *định chạy*

Ba Trọng : mày mà dám đi tao từ mày

ĐTrọng : ba vì một đứa xem mắt mà từ luôn cả con mình được ba thích gì thì ba cứ làm *chạy*

Ba Toàn : tôi xin lỗi hẹn mọi người hôm khác

TDũng : dạ vâng

Hôm sau , Toàn và Trọng về nhà nhưng chẳng phải để làm gì mà đưa giấy cho ba mẹ kí tên

ĐTrọng : kí đi , từ giờ tôi không còn là người trong nhà này nữa

Ba Trọng : mà....mày dám

Mẹ Trọng : con à suy nghĩ lại đi

ĐTrọng : im đi mấy người luôn lo cho tôi là thật hay giả vậy MÀ ĐI BẮT TÔI KẾT HÔN VỚI NGƯỜI TỪNG HẠI TÔI

Ba Trọng : ba....ba

ĐTrọng : tôi không nói nhiều kí đi

Ba Trọng *tay run run mà kí*

ĐTrọng : *cầm giấy lên* hẹn không gặp lại

Ra cổng thì thấy Toàn , cả hai đã nghĩ kĩ nguyên đêm rồi mới bước tới đường cùng này . Cái máu trả thù càng ngày càng áp đảo khiến họ chẳng còn chút tình thương nào .

"Trả thù" chữ này đã ghim sâu trong đầu họ rồi

Trọng và Toàn có công ty riêng doanh thu và độ nổi cũng lấn át dữ dội . Giờ hai công ty này gộp lại gây nên trấn động dư luận . Sức ảnh hưởng phải gọi là không ai lại

ĐTrọng : giờ mày quản công ty

VToàn : không mày ấy

ĐTrọng : mày

VToàn : mày

ĐTrọng : dẹp dẹp mỗi đứa quản 50/50

VToàn : ok hứ

Thư kí Lâm : dạ chào hai anh

ĐTrọng : bạn là ai

Thư kí Lâm : vâng em là thư kí Lâm

VToàn : khoan để tao nhớ lại đã *chống tay*

VToàn : méo nhớ

ĐTrọng : ừ y chang đó

Thư kí Lâm : tao tức á

Chuyển qua cảnh 3 tên kia thì vẫn ăn chơi , gái gú , bia rượu .

XTrường : này mày sao vậy Dũng

TDũng : à không sao tao có việc bận tụi bây chơi đi

NHải : ủa ?

Tại công viên Presotea , Dũng hẹn Trọng ra nói chuyện

TDũng : um anh hẹn em ra đây không làm phiền chứ ?

ĐTrọng : không đâu tôi cũng đang rảnh thôi

"Tôi" sao có vẻ em buông rồi nhỉ , cũng đúng thôi anh không xứng với em rồi

TDũng : em tha lỗi cho anh được không

ĐTrọng : ồ....anh nghĩ câu trả lời sẽ là gì ?

TDũng : chắc không được nhỉ ?

ĐTrọng : đúng đó nếu anh muốn hẹn tôi ra chỉ
để nói chuyện này với tôi thì cái chuyện này câu trả lời sẽ luôn luôn là không . Tạm biệt

TDũng : xin lỗi......











//

Xin lỗi do ra trễ , chap này hơi ngắn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net