Chap 11.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" TÔI ĐANG LÊN RỒI ĐÂY!"- cô nói vọng lên, to gấp mấy chục lần âm thanh vừa nãy
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Cộc..."- cô mới có gõ 1 lần mà cửa đã mở ra ngay. Người con gái xinh đẹp vừa mới chạm cả hai chân vào phòng thì...cánh cửa liền đóng sập lại

-"Làm cái gì thế? Ăn cơm đi này!"- cô thắc mắc trước hành động kì lạ của hắn, lảng tránh ánh mắt của hắn, cô đặt khay cơm xuống bàn rồi quay người trở ra

Hắn chẳng nói gì, cứ thế mà kéo cô lại, đẩy cô áp lưng vào cửa. Hai tay chống hai bên chặn không cho cô thoát ra

-" Này này, anh...muốn cái gì...nói thẳng ra!. Tránh xa tôi ra!"- cô hoảng sợ cựa quậy chống đối, nhưng hắn quá khoẻ. Cổ tay cô bị nắm chặt giờ đã đỏ ửng lên. Cô lo lắng tên biến thái này còn làm gì mình tiếp theo nữa

-" Ăn đi"- hắn chợt nói, một câu ko đầu ko đuôi

-" Hả???"- cô nghiêng đầu khó hiểu, bắt đầu cảm thấy sợ hãi "hắn nói ăn...là ăn cái gì cơ?"

-"Ăn cơm đi. Tôi đã ăn rồi"- hắn nói tiếp
Ối! Tưởng gì, thế mà nãy giờ làm cô giật cả mình. Dạo này Hương Lê cô đầu óc mịt mờ quá rồi!
Nhưng mà, cô vẫn không thể ăn được, 1 phần là vì kiêu .-.

-" Cảm ơn, thiếu gia tốt bụng quá! Nhưng mà tôi ko nhận được"

-"Tội lỗi, tội lỗi quá!"- hắn chẹp miệng

-"Anh nói gì cơ?"- cô nghiến răng, tên này sao cứ thích làm cô điên thế. Cô đẩy hắn ra (nãy giờ vẫn ở trong tư thế "sát gần nhau thêm" đó)
"Ục ục"

-" Thật tội lỗi quá! Cô có biết nếu cô ko ăn thì hậu quả sẽ như thế nào ko?"- ngừng một chút, hăm nghiêm mặt nói tiếp-" Là con heo của cô nó sẽ ko chịu nổi vì đói, rồi sao? Nó sẽ ko tha cho cô, mà tống cả đêm đấy. Haizzz, thật là khổ quá mà"- hắn lắc đầu thương hại

Lại thế rồi, giờ cô mới thật là tức giận, chưa có thằng nào dám nói cô như thế, hắn...đúng là chán sống rồi.
Hồi 5 tuổi( đó là lúc gia đình cô chưa tan nát như bây giờ) cô có đi học võ 1 thời gian, tuy là không lâu nhưng cũng đủ để đối phí với tên công tử bột này

Cô xắn tay áo (dù là mặc áo cộc tay), xắn cả ống quần( dù là đang mặc quần bó ngang đầu gối) khởi động khớp tay, khớp chân, cô lao nhanh như một mũi tên hướng hắn mà tấn công..."BỊCH...Aaaa......"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
   Sie sẽ tiếp tục viết nếu đủ 250 lượt đọc 50 lượt vote nha! 😋😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net