Đau khổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm, có 2 người, 1 trai và 1 gái đang đi đến trường. 1 người con trai tóc xanh lá cùng với màu mắt, tóc được buộc gọn 2 bên và luôn nở nụ cười toả sáng....đó là Fei Rune. Cậu đi cùng với 1 cô gái sở hữu 1 mái tóc dài đến chân được buộc gọn gàng, đôi mắt xanh màu ngọc bích, trên đầu cô luôn có những kẹp tóc hồng cùng với 1 nụ cười bé nhỏ nở trên môi.....đó là Manto người mà Fei coi là kẻ phiền phức
- Manto: Fei....cậu có muốn ăn gì không?
- Fei: mình ăn rồi. Cảm ơn, cậu cứ ăn trước đi
- Manto: uk
- Fei:[ tại sao mình lại vướng vào cô nhóc này?]
- Kinako: Ohayo
- Fei: Oha....
- Manto: Ohayo, Kinako- chan
- Fei: Oha....
- Manto: Kinako ăn gì chưa? Ăn cùng với mình không?
- Kinako: mình ăn rồi
- Fei: Oha...
- Manto: thôi ăn với mình đi. Buồn lắm
- Kinako: Fei, cậu định nói gì à?
- Fei: không có gì[ ức thật đấy]

- Manto: đi mà Kinako
- Kinako: được rồi
- Fei: đi trước đây
- Manto: chờ đã
- Fei: nói gì thì nói, đi đây
- Kinako: Fei vẫn đáng yêu như thế. Qua 1 năm vẫn chưa thay đổi
- Fei: Ơ....ờ.....* đỏ mặt*
- Kinako: kwaii
- Fei: mình là con trai mà
- Manto: đáng ghét thì có
- Fei: Manto....đi đây
- Manto: ấy...chờ đã
Fei chạy đi còn Manto đuổi theo. Manto níu kéo Fei lại và nói chuyện
- Manto: thích Kinako đúng chứ?
Lời nói này đã đâm vào tim đen của cậu. Đúng, cậu thích Kinako nhưng không dám thổ lộ
- Fei: thì sao?
Đột nhiên Manto cốc đầu cậu 1 cái rồi quay đi
- Manto: tỏ....tình đi
- Fei: mình không đủ can đảm để nói
- Manto: tỏ....tình đi....đồ ngốc....
- Fei: Manto, sao vậy? Sao lại khóc? Nhóc
- Manto: tỏ tình đi, Fei. Chắc Kinako hạnh phúc lắm....híc...
- Fei: sao lại khóc?
- Manto: không có
Fei tiến đến Manto về phía mình và ôm cô vào lòng an ủi cô. Cô cảm thấy rất ấm áp....nhưng mà cậu thích người khác, chứ không phải là cô. Nên cô đã ẩn Fei ra và chạy đến trường
==========Manto=========
Vậy là thứ tình yêu tôi cất dấu bao nhiêu năm mà chả thể nói ra. Tôi luôn chỉ là 1 kẻ ở phía sau, tôi chỉ là 1 cái bóng. Chả bao giờ có thể nói cho cậu ấy biết rằng
- Fei à, mình thích cậu
Nhưng, mọi thứ không như tôi nghĩ. Sau khi du hành thời gian, cậu ấy đã thích Kinako và đội bóng của chúng tôi bị tan rã. Ai cũng có 1 trường riêng nhưng tôi lại muốn đi theo Fei. Tôi đã cố gắng miệt mài để vào được trường Raimon. Tôi luôn bị nói là kẻ phiền phức nhưng không sao. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cậu ấy là tôi vui rồi. Nhưng tại sao, tim tôi đau vậy? Tôi muốn cậu ấy hạnh phúc mà. Tôi đã thua cuộc. Fei không yêu tôi, cậu ấy chỉ coi tôi là bạn. Ai cũng biết tôi thích Fei nhưng Fei quá khờ. Cậu ấy không biết ai thích mình nhưng lại biết người khác thích ai qua tầm nhìn. Qua chuyện này, tôi rất buồn, tôi chính thức bỏ cuộc. Chúc cậu hạnh phúc, Fei. Tôi sẽ bảo vệ và giúp đỡ cho cậu
" Tôi bỏ cuộc, chúc 2 cậu hạnh phúc"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net