Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế nhưng, tôi không biết mọi thứ sẽ trở nên như thế này.

Nữ chính không có hứng thú với ba người đàn ông. Thay vào đó, cô ấy thích tôi và chỉ muốn tôi.

Thậm chí chưa một lần nào trong đời, tôi tưởng tượng rằng điều gì giống thế này sẽ xảy ra.

Tôi là cô gái đã đánh cắp trái tim của nữ chính bằng sự quyến rũ của mình. Tôi đã thành công đạt được điều mà ngay cả người hùng với những tài năng xuất sắc về mọi mặt cũng không thể đạt được.

Cổ họng tôi thắt lại. Tôi thậm chí còn cảm thấy phiền vì tiếng lá xào xạc.

Tôi nên làm gì bây giờ?

Cảm giác như ánh mắt của ba người đàn ông đang chiếu thẳng vào tôi cho đến khi tôi đông cứng lại như đá. Căn phòng yên tĩnh đến mức tôi có thể nghe thấy tiếng nước chảy nhỏ giọt.

Bằng cách nào đó, vì tôi, Claudia đã bỏ qua lời đề nghị của ba người đàn ông một cách thô lỗ.

"C, Claudia? Cậu..., cậu tuyên bố không kết hôn có phải hơi liều lĩnh không vậy... ? "

"Tại sao?"

Mạng sống của tôi đang gặp nguy hiểm lớn mất rồi.

"Irene, miệng của cậu bây giờ có hình tam giác này - nhìn giống con sóc ghê."

Claudia bật cười như một cô gái ngớ ngẩn khi nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của tôi. Tôi xoa má và nhẹ vuốt nó.

Có vẻ như Claudia không nhận ra là chúng tôi không một mình trong căn phòng lớn này.

Này, ngay cả khi cậu mờ mịt và chậm tiêu! Thì cũng phải nhìn vào xung quanh đi chứ!

Lời nói của cậu về việc sẽ sống với tớ cả đời đang khiến tớ phải chịu những sai lầm mà thậm chí tớ còn chẳng mắc phải!

"Nhân tiện, tớ vừa tìm thấy một chiếc áo choàng gất nà dễ thương cho mùa này ở tiệm may Carandy . Nó sẽ rất hợp với Irene đấy. Tớ thực sự muốn tặng quà cho cậu."

Tất nhiên, tôi phải nhận nó rồi nhỉ? Bởi vì 'Irene' là một cô gái tốt bụng mà. Claudia thậm chí còn thể hiện một biểu cảm khác tới 180° so với khi cô ấy đáp lại đám đàn ông.

Đôi má hồng của cô ấy càng ửng đỏ và nụ cười ngày càng tươi. Cô ấy trông thật xinh đẹp, giống như một bông hoa anh đào đang nở.

Tôi nắm tay Claudia với ánh mắt lảng tránh và khuôn mặt belike như một cái bánh mì hấp.

Sau đó, tôi bắt gặp ba cặp mắt dường như đã sẵn sàng để đưa tôi về chốn vĩnh hằng bằng các kiểu thể loại.

CMNR

Tôi giật mình và trốn sau lưng Claudia.

Điều duy nhất tôi biết ơn lúc này là vóc dáng nhỏ bé của mình.

"Nàng định sống với 'cái thứ đó' đến hết đời à?

Đó là Thái tử, tên đầy đủ là Lucas D'Arrian Roxytant.

Anh ta cong môi khi nhắc đến tôi. Đôi mắt đỏ rực dán chặt vào tôi như một con rắn, và anh ta bắt đầu đi về phía tôi.

Tôi xin nhắc lại. Lucas đang đi về phía tôi!

"Ta mong là đã nghe nhầm, Claudia. Bởi vì nếu không, tôi lo rằng mình sẽ không thể kiềm chế được việc vặn cổ vị hôn thê bé nhỏ và yếu đuổi của nàng đấy. "

Ôi, hollyshit? Tôi bị đe dọa bởi Lucas?

Thường thì khi thể hiện tính chiếm hữu điên cuồng của mình, anh ta sẽ la hét và gào thét mọi thứ trong đầu; bây giờ, có lẽ anh ấy đang hét lên trong im lặng.

Tôi tái mặt và ngay lập tức bất giác ôm lấy cổ mình.

Cùng lúc đó, Lucas giơ tay về phía tôi với cái nhìn đầy chết chóc.

Anh ta trông giống như một con thú đang sẵn sàng vồ lấy con mồi. Trong một khoảnh khắc, tôi cảm thấy cổ mình bị cắn thật mạnh và đầu gối đều nhũn xuống.

Nhưng Claudia đã đánh vào tay Lucas ngay lập tức.

Mọi người chết lặng.

"Xin hãy bỏ tay của ngài ra đi ạ, Bệ hạ."

"............Gì cơ?"

"Tôi sẽ không ở yên ngay cả khi ngài là Thái tử đâu ạ."

"...............:"

Lucas im lặng nhìn xuống và thả bàn tay đỏ rực của mình ra.

Anh ta có vẻ rất ngạc nhiên vì đã bất động luôn sau đó.

Dù cho cô ấy là con gái của nhà Chamberlain thì cách cư xử thiếu lịch sự này của Claudia - không sợ hãi mà hất cả tay của một thành viên hoàng gia - đã khiến mọi người trở nên náo nhiệt.

'Cái đ**... ..'

Tôi lầm bầm trong khi vùi mặt vào lưng Claudia.

"Mặc dù ta thật sự chẳng biết ai đang ở cạnh nàng..."

Công tước Benjamin Lamberg, nghiêng đầu một cách uể oải, nắm lấy cơ hội của mình.

"Nhưng con gái nhà Amber... Khẩu vị của nàng cũng khác thường quá nhờ".

Giá như anh ấy nổi giận đùng đùng như Lucas thì tôi đã không sợ vcl như bây giờ.

Ánh mắt của Benjamin gây cảm giác khó chịu như là một con thú đang rình rập con mồi.

Anh ta từ từ chế giễu tôi, như thể nói rằng "Ta sẽ để ngươi đi, nhưng rồi ta sẽ kết liễu ngươi sớm thôi."

"Oh, thật xấu hổ khi phải nói ra điều này, nhưng gia đình cô ta là loại suýt nữa thành nô lệ của ta để trả nợ đấy."

Tôi hiểu rất rõ những lời anh ta nói, đến nỗi tim tôi như ngừng đập.

Thực ra tôi chỉ mới biết là khi công việc kinh doanh của nhà Amber thất bại và số nợ ngày càng lớn, không hiểu sao bằng cách nào đó gia đình tôi lại bán được đồ ăn cắp.

Không chỉ ngân hàng, thậm chí tất cả bạn bè đều từ chối cho gia đình tôi vay tiền. Cuối cùng, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đến thành phố Charlisle hỗn loạn.

Gia đình tôi đã vay một số tiền từ tổ chức tài chính của Benjamin với lãi suất lớn không tưởng và một trong số những người tham gia bảo lãnh là tôi.

Đó là lý do tại sao gia đình tôi cố gắng bán tôi cho một lão già giàu có trước khi chúng tôi phá sản.

Nhưng làm vợ lẽ có lẽ còn tốt hơn là làm nô lệ.

Nói cách khác, anh ta đang gián tiếp cảnh báo tôi, "Ngươi sẽ phải làm nô lệ của ta ngay bây giờ nếu ngươi không trả hết nợ."

Anh ta là chủ nhân của thế giới ngầm. Thành thật mà nói, anh ta chẳng phải là loại giang hồ cho vay nặng lãi thôi sao?

Tất nhiên tôi không làm bất cứ điều gì bất hợp pháp ngoài việc bán những món đồ ăn cắp.

"Không phải là bí mật của Ngài là làm chủ nhân của thế giới ngầm sao? Làm thế nào mà Ngài có thể tự tin đến thế? "

Tôi thật ổn khi là người duy nhất biết mọi thứ.

Nhìn vào phản ứng của tôi, tôi nghĩ anh ta đã nhận ra rằng tôi biết nhiều thông tin hơn một tiểu thư mờ mịt.

"Con nhóc này biết được bao nhiêu nhỉ ..."

Thật đáng sợ. Sức mạnh vô hạn của một thủ lĩnh độc ác.

Benjamin cúi xuống và thì thầm điều gì đó với tôi.

"Ngươi nên biết ơn Claudia đi. Không, trong trường hợp này, ngươi phải ghét cô ta chứ? "

Claudia đột ngột cắt ngang.

"Thưa Ngài, Ngài đang đe doạ Irene của tôi sao?"

"Nàng nôn nóng quá đấy. Đây có phải là thứ mà người ta hay gọi là 'sức mạnh tình yêu' không? "

Trong khi Claudia hỏi gay gắt, Benjamin trả lời lấp lửng.

Dù vậy, Claudia vẫn đề phòng. Công tước Benjamin giơ cả hai tay lên tỏ vẻ đầu hàng.

Rồi thì,

"...... .."

Hiệp sĩ của Đế chế, Constantine.

Anh ta không đe dọa tôi như Thái tử hay Công tước đã làm.

Anh ta chỉ đơn giản là nhìn chằm chằm vào tôi bằng cặp mắt xanh đen, sâu hoắm. Anh ta dán chặt vào điểm yếu của tôi.

Cảm giác như xung quanh tôi đã giảm xuống 10 độ.

"Ta nghe nói sử dụng thần lực đúng cách có thể giết người được."

Và Constantine có khả năng đó, anh ta là người giỏi nhất sau vị Tổng lãnh sứ. Anh ta thực sự có thể giết tôi chỉ bằng một cái búng tay.

Giờ đây, nếu ánh mắt có thể giết người, tôi có thể đã bị cắt xẻo 800 lần và toàn bộ cơ thể tôi, từ đầu đến chân, đều bị ném xuống sông.

Không phải ẩn dụ đâu, đó có thể là tôi trong tương lai gần và nó có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Tôi run như cầy sấy, nắm chặt áo choàng của Claudia.

Cô ấy nhìn tôi ngạc nhiên, rồi xoa đầu và trấn an tôi.

"Không có gì phải sợ, Irene."

Với đôi mắt ngấn lệ, Claudia cau mày.

"Tôi thực sự không hiểu, tại sao ba người lại bị ám ảnh tôi như vậy? Tại sao tất cả các người lại muốn cướng ép tôi thành của mình? "

Cô thốt ra qua hàm răng nghiến chặt.

"Không phải ba người các ngươi, càng không phải ai! Tôi không thuộc về bất cứ ai! "

Claudia nói ra những gì cô ấy phải chịu đựng vì ba người đàn ông này và cô ấy phát ngán họ ra sao.

"Bộ mấy người nghĩ chỉ cần nói một câu 'Ta yêu em' là đủ à? Cưỡng ép, đáng sợ và các Ngài không hề tôn trọng ý kiến của tôi! Tất cả các người đều là những kẻ man rợ! "

Ừ, có lý, tớ hiểu. Bất cứ ai cũng sẽ xác cl chạy 8 hướng khi bị cuốn lấy bởi những người đàn ông khùng điên và đầy ám ảnh như này.

Nhưng, cậu là nữ chính....?

Và câu chuyện này là về dàn Harem. :)))

Nói cách khác, cuốn truyện viết về những người đàn ông xuất chúng đều phải lòng và tranh giành với nhau một cô gái.

Xung đột trong tiểu thuyết harem thường xảy ra khi nữ chính bỏ qua tất cả nam chính và không chọn bất kỳ ai.

Vì vậy, cách tốt nhất để ngăn chặn xung đột ngay từ đầu là thiết lập tuyến đường sớm hơn và giúp nữ chính chọn một con đường.

Tôi chắc chắn rằng không có kế hoạch nào hoàn hảo hơn.

Ngay cả khi Claudia không hứng thú với người khác giới và đi xa ngàn cây số đến mức này, tôi tin rằng nếu tôi tẩy não cô ấy về sự quyến rũ của các vị nam chính, thì ít nhất cô ấy sẽ chọn một trong số họ ở tương lai.

Bởi vì! Nơi đây! Không đâu ngoài! Một cuốn tiểu thuyết lãng mạn!

Phần kết của một cuốn tiểu thuyết lãng mạn chẳng phải là mối quan hệ hạnh phúc giữa một người đàn ông và một người phụ nữ sao?

Nó không phải là sự ra đời của một cặp anh hùng và nữ anh hùng sao?

"Irene là người duy nhất có được tôi. Mãi mãi, cả đời."

Nhưng tại sao cậu lại chọn tớ....

Claudia nắm chặt tay tôi và rời khỏi căn phòng, không quay đầu nhìn lại.

Và tôi cảm thấy mình giống như một cô gái cưỡi ngựa đâm thẳng vào đám cưới rồi bắt cóc cô dâu. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net