Phiên ngoại 3: Phòng làm việc ngọt ngào của tổng tài và tiểu thư ký

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiên ngoại 3.1 (H)

"A... Diễm... 3h... Chiều nay... A...ha... Còn phải họp nữa..." Trong một căn phòng làm việc rộng rãi to lớn truyền ra tiếng rên rỉ khiến cho người khác mặt đỏ tim đập, còn có thể loáng thoáng ngửi thấy một mùi hương làm cho người khác phải sợ hãi, nhịn không được phải tưởng tượng.

"Anh biết."

"Thế nhưng... A... Hiện tại đã... 2h30 rồi..."

"Không phải còn tới nửa tiếng nữa sao?" Thanh âm dễ nghe của nam nhân truyền đến, trong giọng nói ngập tràn cảm giác bình thản.

"Thế nhưng..."

"Bảo bối, nếu em còn tiếp tục không chuyên tâm nữa... Anh sẽ thao em suốt cả buổi chiều ở trong này đó nha."

Nghe thấy lời Lê Diễm nói Lâm Văn Tịch liền đỏ mặt, không dám nghĩ đến mấy chuyện loạn thất bát tao nữa. Bởi vì cậu biết nam nhân nói được thì sẽ làm được, không phải là trước đây chưa từng được thử qua, anh ấy sẽ thực sự hủy bỏ cuộc họp, ở chỗ này hoan ái với mình cả ngày, hành hạ mình đến mức đau lưng nhức mình. Hơn một tháng nay, Lâm Văn Tịch đã từng suy nghĩ không dưới một lần rằng chuyện mình làm trợ lý cho anh ấy có chính xác hay không, bởi vì phần lớn thời gian nam nhân đều làm tình với cậu trong phòng làm việc này, nếu như vào thời cổ đại, một vị vua như vậy đã có thể kêu là "hoang dâm vô độ" rồi đó... Gần như trong từng góc phòng đều có dấu vết tình ái của bọn họ, cậu hoài nghi đến tột cùng là nam nhân có nghiêm túc làm việc hay không, thì ra tổng tài đều là rảnh rỗi như vậy sao... Nhớ tới lần đầu tiên mình bước vào đây, chỉ với một chiếc sô pha sang trọng đã dọa mình sợ hết hồn, hiện tại mình lại đang làm chuyện như vậy ở trên một vật vô giá thế này đây.

"Bảo bối, em lại thất thần rồi, lẽ nào kỹ thuật của anh đã trở nên kém thế này rồi sao?" Nam nhân nói bằng một giọng rất nguy hiểm. Phòng làm việc của Lê Diễm có kèm theo một phòng nghỉ không nhỏ, bên trong có đầy đủ mọi thứ như sô pha, bàn trà và vân vân, mà chỗ bọn họ đang triền miên hiện tại, chính là ở trên chiếc giường lớn trong phòng nghỉ kia. Lần này Lâm Văn Tịch ý thức được trong mắt nam nhân đã tản ra khí tức nguy hiểm, sợ đến mức vội chủ động xoay thắt lưng vài cái.

"Không... Không có a... Ông xã... Nhanh dùng sức thao em..."

"Nhìn xem hôm nay ông xã có thao chết em hay không." Lê Diễm cắn cắn lên môi dưới mát lạnh của cậu, sau đó gia tăng tốc độ luật động, lập tức làm người dưới thân đến ý loạn tình mê, còn không quên hỏi: "Còn dám thất thần nữa không, hửm?"

"A... Sẽ không... A...ha... Muốn chết... Nhẹ chút..." Lâm Văn Tịch lại được lãnh hội "hùng phong" của nam nhân, cậu chỉ cảm thấy cơ thể mình sắp bị làm chết, đắm chìm vào trong biển dục. Thời điểm cách giờ họp còn 5 phút nữa, rốt cục Lê Diễm cũng rời khỏi thân thể của Lâm Văn Tịch, nhưng anh không ẵm Lâm Văn Tịch đi tẩy rửa sạch sẽ, mà lại lấy ra một cái giang tắc, nhét vào cúc huyệt vừa mới bị thao làm của Lâm Văn Tịch.

"Diễm?"

"Mang theo nó đi họp với anh, không thể để cho nó lộ ra ngoài đó." Lê Diễm cười nói, còn vỗ vỗ lên cặp mông nhỏ của Lâm Văn Tịch vài cái.

Lâm Văn Tịch đỏ mặt, có chút không biết làm sao, anh ấy thế mà lại... Kêu mình mang theo nó đi họp hả?! Bộ dáng như vậy thì đi thế nào cho được... Hơn nữa mấy cái kia còn ở bên trong...

"Diễm, kỳ quá... Có thể không cần..."

"Không được nha." Nam nhân xấu xa chớp mắt vài cái với cậu, sau đó mặc quần áo tử tế nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay một cái, "Phải nhanh chút đi nha, chỉ còn 3 phút nữa là cuộc họp bắt đầu rồi."

Lâm Văn Tịch chỉ có thể đỏ mặt đứng dậy khỏi giường, mỗi lần động đậy đều có thể cảm nhận được cái vật ở phía dưới, bên trong càng có cảm giác tinh dịch muốn chảy ra, thế nhưng lại bị vật kia chặn lại. Nam nhân còn xấu xa không chịu mặc lại quần áo cho mình, Lâm Văn Tịch cảm thấy mỗi lần hạ thân của mình chuyển động đều sẽ có cảm giác là lạ, chật vật mặc quần vào.

"Phải kẹp cho chặt nha, không thể để nó rớt ra ngoài đó."

"Em... Em biết rồi..." Cái vật kia không chỉ chặn tinh dịch bên trong lại, còn kích thích vào mị thịt mẫn cảm mềm mại, khiến cho Lâm Văn Tịch cảm thấy căn bản là mình có muốn đi nửa bước cũng khó, từ sau khi trải qua cao trào gương mặt vẫn còn đỏ bừng đến tận bây giờ.

"Đi đi nha, tiểu thư ký của anh." Nam nhân còn làm bộ như không nhìn thấy bộ dáng hiện tại của cậu, bảo cậu đi họp cùng với mình. Đi vào thang máy xuống lầu, trong phòng họp tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, lúc cửa vừa mới mở ra, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía hai người Lê Diễm, nhất thời Lâm Văn Tịch có loại cảm giác chột dạ quái dị, biết rõ mọi người cũng sẽ không nhìn ra điểm nào khác thường, thế nhưng lại cứ cảm thấy giống như mình bị người khác lột sạch, vô cùng xấu hổ, cậu núp ở phía sau Lê Diễm đồng thời cũng không dám ngẩng đầu lên, rất sợ mọi người sẽ phát hiện ra một mặt dâm đãng của mình.

Cũng có người chú ý tới sắc mặt của Lâm Văn Tịch có chút hồng, thế nhưng do sợ uy nghiêm của Lê Diễm nên cũng không có ai dám nói gì, chỉ có thể cúi đầu xem văn kiện và chuẩn bị tư liệu để mình lên báo cáo. Lê Diễm săn sóc kéo ghế ra cho Lâm Văn Tịch, thế nhưng hiện tại Lâm Văn Tịch lại đang âm thầm kêu rên, căn bản là tuyệt không muốn ngồi xuống, mỗi bước đi cái vật bên dưới sẽ tiến vào một tấc, cọ vào bên trong, Lâm Văn Tịch đã sắp bị cọ đến có cảm giác rồi, nếu hiện tại còn ngồi xuống nữa, sẽ càng đẩy cái vật kia vào sâu hơn mà thôi, cái loại cảm giác này khiến cho cậu sợ hãi một trận, thân thể cũng theo đó mà run lên, nhịn không được "a" một tiếng.

"Làm sao vậy Tiểu Tịch?" Nam nhân biết rõ còn cố hỏi, bất quá cũng may là anh dán vào tai Lâm Văn Tịch nói, mọi người cũng không nghe thấy gì, Lâm Văn Tịch trừng mắt với anh. Nam nhân ngẩng đầu nhìn về phía nhân viên ngồi ở bên dưới, vẫn là một bộ dáng lạnh lùng, một chút cũng nhìn không ra anh vừa mới làm cái chuyện xấu gì. Mọi người đều biết Lâm Văn Tịch là con trai của ca ca Lê Diễm, nhưng lại không biết quan hệ của bọn họ, cho nên mọi người cũng không thấy kỳ lạ khi Lê Diễm đối tốt với cậu ấy.
________________________________________________
Giang tắc

Phiên ngoại 3.2 (H)

"Được rồi, họp đi."

Lê Diễm ở bên cạnh nói nói, Lâm Văn Tịch lại không nghe vào bất kỳ thứ gì cả, chỉ cảm thấy hình như vừa nãy cái vật kia lại đâm vào sâu hơn nữa rồi, còn đụng phải một điểm của mình, phía trước bị ma sát đến sắp cương lên, khiến cho Lâm Văn Tịch vô cùng gấp gáp, cậu khẽ nhích nhích người, muốn để cái vật kia đi ra một chút, hoặc là lệch một chút thôi cũng được, thế nhưng dù sao đó cũng là giang tắc, căn bản là không có dễ dàng dịch chuyển như vậy, hơn nữa nếu như nó thật sự lệch ra, tinh dịch bên trong sẽ lập tức chảy ra ngoài, hức hức... khó chịu quá...

"Tổng tài, đây là bản vẽ kế hoạch tháng này."

"Ừm" Lê Diễm một bên nghe bọn họ báo cáo một bên ngắm nhìn chỗ đó của Lâm Văn Tịch, anh biết khẳng định hiện tại bé con không dễ chịu gì, Lê Diễm ngồi ở bên cạnh Lâm Văn Tịch cảm nhận được em ấy đang bất an vặn vẹo rõ nhất, đường nhìn dời xuống dưới thêm một chút, hình như chỗ đó đã phồng lên rồi, Lê Diễm lặng lẽ nở nụ cười. Lâm Văn Tịch không ngờ rằng lúc này nam nhân sẽ vươn tay ra! Phía trên chính là bàn hội nghị thật cao, bên trên được phủ một lớp khăn trải bàn rũ xuống, không ai có thể nhìn thấy chuyện gì đang diễn ra ở bên dưới, càng nhìn không thấy vị trí này của Lê Diễm và Lâm Văn Tịch, cho nên nam nhân càng thêm làm càn, tuy vậy trên mặt vẫn là bộ dáng lãnh đạm như cũ.

Lâm Văn Tịch cũng không có bình tĩnh được như anh, bên tai trướng đến đỏ bừng, len lén nhìn về phía nam nhân bên cạnh, lại phát hiện căn bản là anh ấy cũng không có nhìn mình, mà vẫn đang chăm chú nhìn về phía nữ nhân đang báo cáo kia, thế nhưng Lâm Văn Tịch lại chân thật cảm nhận được, tay của Lê Diễm đã vói vào trong quần của mình rồi... Lại liếc liếc sang những người khác, may là, hình như cũng không có ai nhìn về phía mình, Lâm Văn Tịch thở dài một hơi, nhưng khi Lê Diễm cầm lấy cái nơi đang cương lên của cậu, thân thể Lâm Văn Tịch lại cứng đờ ra, hơn nữa nhịn không được rên rỉ một tiếng, tuy rằng không lớn, nhưng lại đủ để nghe được rõ ràng trong phòng họp.

"Thư ký Lâm, cậu bị làm sao vậy?" Rốt cục có người nhịn không được phải lên tiếng hỏi.

"À... Tôi bị sốt nhẹ... Thân thể có hơi khó chịu, không sao đâu... Mọi người cứ tiếp tục đi."

Nam nhân thế mà lại chuyển động cái tay kia! Quả thực Lâm Văn Tịch sắp điên mất rồi! Cả người trở nên căng thẳng ngồi thẳng tắp lên, vào lúc này cảm giác ở hậu huyệt lại trở nên càng mãnh liệt hơn, cậu bị dọa sợ đến mức khủng hoảng một trận. Lê Diễm không có nhận ra toàn bộ mọi người đều đang nhìn về bên này sao! Lâm Văn Tịch chỉ có thể cắn chặt môi, không thể để cho mình tiếp tục phát ra âm thanh được nữa. Nhìn thấy hình như bộ dáng của cậu ấy thật sự rất thống khổ, mọi người cũng không đành lòng.

"Thư ký Lâm phải chăm sóc bản thân cho thật tốt a."

"Đúng vậy đúng vậy, vừa nãy vẻ mặt của cậu rất không thích hợp nha."

"Tôi biết rồi. Không có gì đâu."

"Đúng vậy, Tiểu Tịch, phải chú ý thân thể đó." Lê Diễm cũng mở miệng cười, tay còn cố ý nhéo nhéo vào chỗ đó của bé con. Lâm Văn Tịch tức đến mức muốn cầm gối ném vào anh ấy. Mà nữ nhân thấy Lê Diễm nói chuyện với Lâm Văn Tịch ôn nhu như vậy sớm đã bị mê hoặc đến choáng choáng váng váng.

"Tiếp tục báo cáo." Lúc Lê Diễm nói chuyện với mọi người lại biến về ngữ khí lạnh như băng, mọi người không dám làm càn tiếp nữa, đều thu hồi ánh mắt lại. Lâm Văn Tịch thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhưng nam nhân cũng không có lấy tay ra, mà lại từ từ bộ lộng tính khí của cậu, sờ qua một chút, sau đó di chuyển xuống dưới tìm kiếm, Lâm Văn Tịch không nghĩ tới nam nhân còn có thể sờ nơi đó của mình công khai như thế, nhất thời sợ đến mức không kịp trở tay.

"Anh..." Lâm Văn Tịch muốn nói chuyện, thế nhưng lại phát hiện Lê Diễm vẫn là một bộ dáng chăm chú nghe báo cáo như cũ, thỉnh thoảng còn thảo luận vài câu với bọn họ, căn bản cũng không giống với một người đang dâm loạn người khác, Lâm Văn Tịch chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt lời sắp nói trở ngược lại vào bụng. Bởi vì nếu như để người khác phát hiện ra loại chuyện này... Sẽ rất mất mặt a... Tay của Lê Diễm chậm rãi sờ lên hoa huyệt của Lâm Văn Tịch, phát hiện ra chỗ đó đã bắt đầu ươn ướt, khóe miệng không tự chủ được cười cười, đâm ngón tay vào.

Lâm Văn Tịch liều mạng muốn khép hai chân của mình lại, nhưng căn bản là không có biện pháp, ngón tay của nam nhân đã cắm vào trong, còn bắt đầu ra vào với một biên độ nhỏ nữa. Vốn dĩ trước khi vào phòng họp đã bị thao vài lần rồi, hiện tại thân thể cậu rất nhạy cảm, làm gì mà chống lại nổi sự khiêu khích như vậy, rất nhanh phía dưới liền chảy đầy dâm thủy, hậu huyệt cũng kẹp chặt lại, để cái vật kia không ngừng kích thích lên điểm nhạy cảm của mình, thoải mái đến mức hai mắt Lâm Văn Tịch đã bị phủ đầy hơi nước, môi khẽ mở ra, thiếu chút nữa đã quên mất hiện tại đang là giờ họp. Lê Diễm cũng rất nắm chặt chừng mực, mỗi khi ngón tay của mình làm đến sắp nhịn không được, Lê Diễm liền rút ra một ít, để em ấy hòa hoãn lại một chút, đợi một lát thì tiếp tục, anh còn ác ý đi xuống đụng vào cúc huyệt của cậu, giang tắc lúc đầu nằm ở bên ngoài không biết từ khi nào thì đã trượt vào trong, Lê Diễm đoán chắc là hiện tại bé con đang rất thoải mái đây.

Bất quá khi nhìn đến bộ dáng em ấy cắn môi lại khiến cho Lê Diễm cảm thấy có chút khó chịu, bất quá tưởng tượng đến cảnh em ấy rên rỉ ra tiếng, thanh âm như vậy của Lâm Văn Tịch chỉ có mình có thể nghe được thôi, anh mới không muốn để cho người khác nghe thấy đâu.

Lê Diễm tăng thành hai ngón tay cắm vào, bên trong đã rất ướt, căn bản là không có gì trở ngại cả, Lê Diễm một bên trừu cắm một bên tà ác dùng ngón tay kẹp lấy tiểu hoa thần ở bên trong của cậu, thiếu chút nữa đã khiến cho Lâm Văn Tịch cao trào ở trước mắt bao người.

"Có phải rất có cảm giác hay không?" Lê Diễm ghé vào tai Lâm Văn Tịch nhỏ giọng nói, người không biết còn cho rằng bọn họ đang thảo luận về cái kế hoạch ban nãy nữa.

"Diễm, từ bỏ..." Cậu thực sự sợ mình sẽ cao trào ở đây...

"Càng nhiều người, hình như em lại càng hưng phấn mẫn cảm hơn."

"Đừng... Đừng nói nữa..." Lâm Văn Tịch nhỏ giọng ngăn cản anh, sắc mặt ửng hồng, hai tiểu huyệt bên dưới đã ướt thành một mảnh, thậm chí mặt trước còn thấm ra không ít nước dính lên quần. Bởi vì khẩn trương nên đã kẹp chặt lấy hai ngón tay của Lê Diễm, cậu vẫn luôn cúi đầu do sợ người khác sẽ thấy được bộ dáng hiện tại của cậu.

Lê Diễm vừa dựa sát vào vừa không buông tha cho việc trêu chọc tiểu huyệt nhạy cảm của cậu, ngón tay cứ không ngừng kẹp chặt rồi trừu sáp, càng ngày Lâm Văn Tịch càng chịu không nổi, không có cách nào nhìn rõ cảnh sắc trước mắt, toàn bộ lực chú ý đều chuyển xuống phía dưới, cảm giác được ngón tay càng tiến càng sâu, kích thích hoa hạch ở bên trong của mình, phía trước đã phân bố ra không ít dịch thể, hai ngón tay của nam nhân cắm ở phía trước, hai ngón tay còn lại thì đẩy mạnh giang tắc vào bên trong, không ngừng đánh lên điểm nhạy cảm của mình, kích thích như vậy càng ngày càng khiến cho Lâm Văn Tịch chịu không nổi, ở bên ngoài còn phải cố bày ra bộ dáng rất trấn định, chợt Lê Diễm đâm mạnh ngón tay vào một cái, Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy hoa huyệt của mình siết chặt lại một trận, cứ như vậy liền cao trào.

Lê Diễm rút ngón tay cắm ở trong tiểu huyệt của Lâm Văn Tịch ra, vẫn là ướt ướt dính dính, sau khi cao trào qua đi Lâm Văn Tịch thở dốc liên tục, chỉnh sửa quần cho cậu lại xong, Lê Diễm ngẩng đầu lên nói với mọi người đang trao đổi ở bên dưới, "Buổi họp hôm nay đến đây là kết thúc, thân thể của Tiểu Tịch khó chịu, còn lại cứ giao cho ông Mã, sau này nộp lại quyết định kế hoạch cho tôi là được rồi."

Lê Diễm nói xong, liền kéo Lâm Văn Tịch đi ra ngoài. Mới vừa vào thang máy, Lê Diễm liền đợi không kịp mà đè lên Lâm Văn Tịch kéo quần của cậu xuống, đỉnh cái vật đã dâng trào từ lâu của mình đi vào.

Phiên ngoại 3.3 (H)

"A a ..." Thang máy bên này là thang máy riêng chạy thẳng lên tầng lầu của Lê Diễm, căn bản là những người khác không thể nào đi vào được, cho nên không cần sợ bị ai đó nhìn thấy, Lê Diễm cũng không chút kiêng kỵ trực tiếp đè lên Lâm Văn Tịch bắt đầu làm.

Hai tay vô lực vịn ở phía trước, cái vật bị nhét vào bên trong hậu huyệt còn chưa được lấy ra, mà phía trước đã bị đâm vào mãnh liệt như vậy, hoa huyệt vừa mới cao trào không bao lâu lại phải chịu kích thích, phía trước cũng trực tiếp bắn ra.

"Bảo bối, em làm dơ thang máy rồi kìa." Nam nhân cười tà mị, dùng ngón tay quét qua dịch thể màu trắng mà Lâm Văn Tịch vừa mới bắn lên thang máy. Lâm Văn Tịch xấu hổ đến không thể xấu hổ hơn được nữa, nhìn vào thứ mình vừa mới bắn ra, cảm thấy phi thường thẹn thùng, mình thế mà lại bắn ra ở cái chỗ này.

"Xin... Xin lỗi..." 

Lê Diễm bị hành động đáng yêu của em ấy kích thích, hưng phấn dùng sức chuyển động thắt lưng, "Bảo bối, em thế mà lại xin lỗi vì cái chuyện này, ha ha."

Biết nam nhân trêu đùa cậu, khóe mắt Lâm Văn Tịch đỏ lên vì tức, "Anh... A...ha... Anh lại khi dễ... Em... A..." 

"Không có a, là tại em quá đáng yêu. Anh nhịn không được." 

"Hmm... Ưm a... Nào có! A..." Chỉ biết là sẽ thế này mà! Rõ ràng là nam nhân ác liệt khi dễ mình còn dám nói là mình dụ dỗ anh ấy và vân vân!

Hai người làm một chút, thang máy liền dừng lại, bởi vì đã đến phòng làm việc của Lê Diễm rồi. Lê Diễm trực tiếp giữ nguyên tư thế này rồi nâng một chân của Lâm Văn Tịch lên, sau đó xoay một vòng, để em ấy quay lại đối mặt với mình, sau đó dùng tay nắm lấy eo của em ấy, một tay nâng cái mông lên, bởi vì sợ em ấy sẽ ngã xuống, hai tay của Lâm Văn Tịch ôm lấy cổ của Lê Diễm theo bản năng, chân cũng thuận thế ôm lấy anh, nhất thời toàn bộ trọng lượng đều đặt lên nơi hai người đang kết hợp với nhau, bởi vì kiểu tư thế này, thế nên cái cây trong cơ thể mình bị đâm vào càng sâu hơn!

"A a a..."

"Thoải mái sao?" Lê Diễm hôn lên khóe mắt của cậu. Lâm Văn Tịch đã nói không ra lời, chỉ có thể lắc đầu theo bản năng. Lê Diễm cũng không tức giận, trực tiếp ẵm cậu đi ra khỏi thang máy.

"A...ha... Đừng như vậy... Để em... A... Đi xuống..."

Trước đây Lê Diễm chưa bao giờ làm theo kiểu này, cho dù biết tầng lầu này không có ai, Lâm Văn Tịch vẫn cảm thấy thẹn thùng, từ thang máy tới phòng làm việc còn có một khoảng cách ngắn, mỗi lần Lâm Văn Tịch giãy dụa một chút cái cây ở bên trong liền đổi kiểu kích thích mình vài cái, còn cộng thêm mỗi lần Lê Diễm bước đi cái vật đang ở bên trong cũng sẽ chuyển động theo nữa. Hiện tại chỉ cảm thấy hình như đã trở nên càng thêm kịch liệt hơn rồi.

Sau khi vào cửa đột nhiên Lê Diễm dừng lại, anh không có lập tức đi vào, mà lại dùng tư thế đang ẵm Lâm Văn Tịch này đặt cậu lên trên tường trực tiếp trừu sáp.

"A... Đừng mà... Muốn chết... A...ha..." 

Phía dưới đã bị cắm đến rất ướt, bởi vì trọng lực nên có không ít dịch thể từ từ chảy xuống từ nơi hai người giao hợp, chảy thành một đường dài, cứ như một đường nước trong suốt uốn lượn, lại không ngừng tản ra vị đạo dâm mỹ.

Hiện tại Lê Diễm trừu cắm mãnh liệt ở chỗ này càng khiến cho chỗ hai người đang đứng hình thành một vũng nước nhỏ, hai tiểu huyệt của Lâm Văn Tịch đều đã ướt thành một mảnh, phía dưới cũng bắt đầu kẹp chặt lại, cái giang tắc ở bên trong cứ không ngừng kích thích lên điểm nhạy cảm của mình, cứ như đang bị nam nhân làm vậy. Lâm Văn Tịch bị hai chỗ đó kích thích đến mức cả người dục tiên dục tử, vô lực vịn vào nam nhân.

"Tiến vào... Ưm a... Chỗ đó a... Thật thoải mái..."

Lê Diễm một bên chìa ra một tay mở cửa, sau khi đi vào không có đè cậu xuống sô pha làm tiếp, cũng không đi vào bên trong phòng nghỉ, mà lại trực tiếp đi tới cái ghế trước bàn làm việc, Lê Diễm ẵm cậu ngồi lên trên, sau đó buông lỏng tay ra, Lâm Văn Tịch ngồi trên chân của anh, phía dưới còn đang bị cắm, hai tay đỡ lấy hai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net