thương thay kiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ta biết nàng thương cha rất nhiều
mà yêu kim trọng cũng bấy nhiêu.
nàng trao duyên cho người em nhỏ,
để nàng làm phận điếm liêu xiêu.

nhưng nàng ơi, sao nàng ác thế?
có hay kim trọng vẫn nhớ nàng,
mà nàng ra đi chẳng từ biệt
để duyên trao trọng mãi lỡ làng?

ai bán nàng vào chốn lầu xanh
để phận gái ngoan rách không lành,
để nàng say nỗi đau thân xác,
cũng chẳng đau bằng nhớ tình xanh.

thật ra, nàng ngốc lắm, nàng ơi,
rằng trao duyên mà lỡ chơi vơi.
nàng há để chàng kim thương tiếc
cớ sao không duyên kiếp muôn đời?

nàng thương cha cũng hãy thương nàng,
thương cho phận con gái son vàng.
cầm kỳ thi hoạ nàng tài sắc,
cớ sao xã tắc chẳng thương nàng?

/viết hồi ôn thi ngữ văn/
/thơ từ bay bổng vậy chứ lòng hận kiều không dứt/
/vì tủ đè, nghĩ mà đau/

jules janesson, september 2019.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net