Chương 2 : Valentine Nên Tặng Gì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh trở về phòng mình nằm lên chiếc giường rồi thở một hơi dài. Con em gái anh thật là phiền phức, uống bia vào rồi lại nói lung tung, thế nào mai cũng chả nhớ gì. Sau một lúc thì anh mới ngồi lên soạn lại tài liệu rồi tắt đèn đi ngủ.

Sáng hôm sau

- Oa, mẹ ơi hôm qua ai đưa con lên phòng vậy ?

Cô bước vô bếp thấy mẹ đang làm đồ ăn thì hỏi. Mẹ cô quay lại rồi mang đồ ăn ra bàn

- Con đó, tửu lượng đã kém như vậy rồi còn thích uống. Sau này mẹ sẽ không cho uống nữa đâu. Mau đến đây ăn sáng rồi còn đi học.

Cô nhìn lên rồi nhìn qua lại không thấy ai đâu mới hỏi :

- Mẹ, anh với ba đâu rồi ?

- Ba con thì lên công ty sớm rồi, còn anh thì sớm thấy đã đi đâu rồi

- Vâng

Cô cũng ăn xong rồi chạy xe tới trường. Hằng ngày cô đến trường bằng xe đạp, cô không muốn đi học bằng xe hơi vì nhìn rất ra dáng các cô tiểu thư đài cát, cô chỉ muốn bình thường như bao bạn bè khác, chính vì tính cách này mà cô được nhiều bạn bè thích.

Trong lớp học, tiết truy bài

Một bạn nữ kế bên quay sang cầm một món đồ đưa cô

- Đồng Châu, chúc cậu sinh nhật vui vẻ nhé ! Hôm bữa cậu hứa bao mình hôm nay đi party rồi đó, phải giữ lời nha.

Cô cầm lấy món quà rồi đưa mặt thích thú :

- Mình hứa rồi mà, lát chiều học xong tụi mình sẽ đi, ok ?

- ok

-------000-------

Hôm có đến 2 tiết Anh của anh cô. Chắc ổng sẽ bắt cô lên bảng nữa cho coi vì hôm qua có lẽ lúc say đã nói tào lao cái gì đó.

- Các em lấy sách ra mở trang 137

- Cẩm Niên, em đứng lên dịch cho thầy 2 đoạn

Ôi hên quá, hôm nay anh không gọi cô lên, hay hôm qua nói gì đó làm cho anh vui. Hihihi không lên thì tốt rồi. Tiết học cứ trôi qua, mà hôm nay hơi lạ, anh không thèm để ý tới cô tí nào, cứ lơ lơ, hay ổng giận cái gì đấy.

Kết thúc một ngày, bây giờ cô có hẹn với Minh Ngọc- cô bạn cùng bàn đi ăn uống, nhưng cô quên việc xin phép mẹ về trễ rồi. Cô phải kiếm anh để xin giùm mới được

- Ngọc, cậu chờ mình ở đây một lát nhé, tớ đi kiếm thầy Hạo Nhất có việc.

- Ừm cậu đi nhanh nha, mình đợi

Cô vội chạy đến phòng giáo viên kiếm anh, may mà anh vẫn còn đó

- Em có chuyện gì sao ?

- Hôm nay em có hẹn với bạn nhưng quên mất chưa xin với ba mẹ, một lát anh về nói giùm em nhé. Điện thoại em để nhà rồi.

- Em đi với ai ?

- Em đi với Ngọc

Anh ngồi đó nghe câu trả lời từ nãy giờ mặt vẫn một biểu cảm. Hôm nay anh giống như bị ai chơi khăm ấy

- Ừm, đi nhớ về sớm, đi về trước 8h. Anh sẽ đợi ở nhà, trễ là anh sẽ giao bài tập thêm.

Anh nói xong rồi thì thu gom đồ lại bước ra đi về để cô một mình đó. Sao, cái gì chứ, đi về trễ cũng bắt làm thêm bài tập, ôi, cô đúng là không nên làm em gái thầy giáo mà.

-------000-------

Cô cùng với bạn bước vào một siêu thị lớn ở trung tâm thành phố, cả hai ăn uống rất no nê. Nói đến đồ ăn thì cô là người có thể bao hết, đồ gì cô cũng ăn được, nhưng ăn mãi mà không mập, nên cô cũng chả lo. Hai người ăn uống xong rồi đi vào khu chơi game, trong đó có rất nhiều trò mới lạ mà cô vẫn chưa thử, nên cô với bạn mới quyết định vào. Hai người chơi xong thì cũng gần 8h tối, nên mới chuẩn bị về. Nhưng chưa kịp ra khỏi nơi đó thì cả hai gặp Thu - người bạn cùng lớp, nên mới ở lại tán gẫu thêm.

Nói nói một hồi Thu mới để hai người đi. Cô thì đạp về nhà mình, Ngọc đi về nhà của Ngọc. Chết chửa, nãy lo tám mà đã 8h30, thế nào về cũng bị mọi người cằn nhằn. Xui nữa là cô bị bể bánh xe phải dắt về nhà, nói chung về đến nhà cũng đã hơn 9h. Cô để xe ở ngoài rồi dần tiến vào trong, nhưng bước được vài ba bước thì mẹ cô lên tiếng

- Con đi chơi giờ mới về, có biết anh con đang ra ngoài kiếm con không.

Cô cũng đâu muốn về trễ đâu tại vì hôm nay cô xui thôi. Cô liền chạy đến chỗ mẹ đang ngồi đưa ra vẻ mặt nũng nụi

- Ba mẹ, lúc nãy đang đi giữa đường thì xe đột nhiên bể bánh, thế là con phải dắt bộ một đoạn dài ơi là dài đó, con không cố ý đâu

- Thôi được rồi, con lên phòng tắm rửa rồi học bài đi. Để mẹ gọi điện kêu anh con về

- Dạ, con lên đây.

Cô đi lên phòng tắm rửa rồi vào bàn học chuẩn bị bài cho ngày mai. Cô vừa học vừa nghĩ sao từ nãy đến giờ mà anh vẫn chưa qua, hay là anh chưa về. Cuối cùng, cô cũng quyết định đi qua phòng anh để xem. Cô mở cửa từ từ ra thì thấy anh đang ngồi trên bàn làm việc làm gì đấy. Cô gõ cửa rồi bước vào, anh cũng quay về phía cửa nhìn, thấy cô anh không nói gì đợi cô nói

- Anh, em xin lỗi vì đã về trễ, xe em bị bể bánh nên em phải dắt bộ về, nên mới lâu

- Em về rồi thì thôi. Nhưng sau này đừng về trễ nữa, em là con gái đi đường về nhà một mình không an toàn

- Vâng, em biết rồi.

Nhìn thấy cô vẫn chưa đi nên anh cũng hỏi thêm :

- Em có chuyện gì nữa sao ?

- À thì chuyện sáng nay, anh giận em chuyện gì sao ? Em thấy anh không để ý em lắm.

Anh đứng dậy bước lại phía cô, hai tay anh nựng hai bên má cô

- Bộ có chuyện gì hay anh giận mới không nói với em sao ? Mà cũng có chuyện....

- Có chuyện gì sao anh ?

- Chuyện tối hôm qua....

- Tối hôm qua ?

- Phải, em có muốn nghe không ?

- Chuyện quan trọng sao ?

- Phải, hôm qua..... hôm qua em nói..... em nói là ...... thôi đợi sau này em lớn rồi anh nói

Cô đang mong chờ câu tiếp theo thì anh lại gây mất hứng

- Thôi mà, kể cho em đi, em đã 18 tuổi rồi, đã lớn rồi mà

- Em còn nhỏ lắm, phải chú ý học hành, không được yêu đương gì đâu đấy nhá

- Hmmm, anh không nói sao ?

- Phải , anh không nói.

- Anh không nói thì em cù léc anh nè, hahaha

Cô lao tới dùng tay chọc vào người anh, anh không chịu được mà cười lớn lên. Hai ông bà ở dưới nhà nghe được thì cười mới lúc nãy nó về còn đang hầm hầm, bây giờ lại vui vẻ đến thế. Hai anh em giỡn nhau đến mệt thì mới bỏ ra, cô thì lăn lộn trên giường, đầu tóc bù xù, anh thì quần áo xốc xếch, đầu cũng không thua cô lắm. Hai người nhìn nhau rồi cười lớn, lâu lắm mới có một trận cười lớn như vậy, anh với cô rất vui.

- Thôi em về phòng học bài tiếp đây

- Ừm, em về đi, học xong thì ngủ sớm, đừng nghịch điện thoại.

- Vâng em biết rồi ạ !

Cô bước về phòng mình tiếp tục học bài. Anh thì trong phòng đang cười thầm, anh cứ vừa soạn đề vừa cười, chẳng hiểu sao anh lại cười nữa, có lẽ lâu rồi anh mới được đứa em gái này chọc vui vẻ. Anh thầm ước nó cứ tiếp tục như vậy, anh không mong nó lớn lên, anh sợ nó lớn rồi nó sẽ không còn như trước nữa, anh muốn cô luôn trẻ con để chọc anh vui.

Một ngày nữa lại trôi qua

Hôm nay cũng có tiết anh, nhưng hôm nay không giống hôm qua, anh cứ gọi cô lên bảng liên miên, tội cho đứa em gái này, hôm qua mới chọc ổng vui, hôm nay ổng làm vậy là sao không biết nữa.

Gần tới cuối giờ, thầy cầm ra một cái tờ giấy gì đó rồi nói :

- Đây là tờ giấy học phụ đạo, thầy sẽ đọc tên những bạn mà sau này mỗi sáng thứ 7 lên trường học thêm. Những ai không đi thầy sẽ báo lên nhà trường để cho thầy hiệu trưởng giải quyết

Nói đến anh cô thì khỏi nói, anh lúc nào vui sẽ rất ấm áp, đôn hậu, khi đã chọc giận rồi thì lạnh lùng đến nỗi không  ai muốn đụng vào. Cô đôi lúc còn sợ nữa nói chi người ngoài.

Tuy là người nhà với nhau, nhưng anh cô vẫn không bỏ qua vụ học phụ đạo này. Cô cũng bị bắt đi học đến cuối năm, còn ở nhà thì bị anh kèm đến tối.

- A, em đang có cảm tình với anh mà anh làm như vậy thì em sẽ ghét anh mất

- Châu, cậu nói gì vậy, nãy giờ mình cứ nghe cậu lẩm bẩm gì đó

Cô đang nghĩ về anh thì bị người bạn kế bên kêu lên đến giật mình.

- A , thì mình nghĩ vu vơ thôi , hihi

-------00000-------

Thời gian cứ trôi qua, mới đây mà đã 1 tuần. Tối nào anh cũng dành ra cho cô một giờ học tiếng Anh, cô bây giờ cũng chăm hơn, kì thi đại học cũng sắp tới, cô không muốn bỏ lỡ tương lai phía trước vì sơ suất môn Anh, cô sẽ cố gắng. Đúng là mới một tuần cố gắng mà điểm số môn Anh cô cao lên hẳn, đó giờ cô chỉ ở mức dưới trung bình, mà nay đã lên được 6 điểm là tốt rồi, cô chỉ cố tập trung hơn thì sẽ tiếp thu được nhanh.

Tối hôm đó, sau khi học xong, hai anh em cô đi ra ngoài dạo sau vườn.

- Mai là valentine rồi, anh có đi chung với bạn gái không ?

Anh quay sang nhìn cô, cô bé này cũng dám hỏi anh sao ? Chuyện này cô cũng biết là anh vẫn chưa có bạn gái mà còn hỏi.

- Không, em biết rồi còn hỏi sao ?

- Vậy mai hai anh em mình hẹn hò không ? Em không có bạn trai, anh không có bạn gái. Hai anh em mình đi xuống phố chơi được không ?

Cô hỏi anh nhưng lo lắng lắm, lỡ như anh từ chối thì cô ngại lắm.

- Được chứ, hai anh em mình chưa bao giờ hẹn hò hết. Mai hai chúng mình đi nhé.

- Dạ

Cô đang lo là anh sẽ không đồng ý, nhưng nào ngờ anh lại đồng ý nhanh đến vậy.

Sau khi đi dạo xong thì hai người trở lại phòng của họ. Đã hơn 12h mà cô vẫn không ngủ được, cô đang suy nghĩ không biết mai nên mua gì tặng anh, nên tỏ tình như thế nào, không biết anh có thích cô không, họ có hẹn hò với nhau được không, một loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu cô làm cô rối bời. Nhưng với tính cách của cô thì, nếu cô càng rối thì lại càng dễ ngủ, chưa được bao lâu thì cô dần dần nhắm mắt lại ngủ

- Để mai tính vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#18 #ngontinh