Qua Nhật, biến động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đọc lại chap trước đi, có bất ngờ ở cuối đấy :))

---------------------------

__Mày là thằng chó nào? Sao mày dám lại gần vợ tao? Mày tính tán tỉnh em ấy à!!!_ J.E

__Tôi....tôi ko có!_ Poland

__*Quả ko ngoài dự đoán*_ Việt Nam.

Tình hình bây giờ vô cùng căng thẳng, J.E đang chỉa kiếm về phía Poland với cơn ghen tột độ và đang chuẩn bị nhào vào chém cậu ta thành trăm mảnh. Còn Poland ko dám mạnh động, chỉ có thể phòng thủ. Còn Việt Nam chỉ đứng một bên nhìn nhưng tự nhiên lại có cảm giác bản thân đang bị gắn cái mát ngoại tình.

__Thôi đi....._ Ko còn cách nào, Việt Nam chỉ đành vào can ngăn.

__Vie, sao em lại bảo vệ tên đó chứ!_ J.E ko thể ngăn nổi được cơn ghen của mình khi nghe Việt Nam nói vậy, người yêu Y....đang bênh vực kẻ khác kìa!

__.......Ôm?_ Việt Nam cũng chẳng biết nên làm gì, chỉ đành dùng thân mình để xoa dịu chú mèo J.E này.

__.....Có!_ Nhưng dù J.E có dù ghen cỡ nào tây nhiên cũng ko thể từ chối được cái ôm từ người yêu.

__*Blè, đúng là simp đến tận lõi Trái Đất*_ Việt Nam bắt đầu thấy hơi kì thị J.E rồi đấy.

Poland nhìn cảnh tượng trước mắt mà sốc muốn lòi con mắt. Kẻ đang phá banh cái Châu Á, tiếng xấu đồn xa đến tận Châu Âu mà cũng có mặt này á!

__*Điên cả rồi......*_ Poland chưa bao giờ mong muốn Chúa sẽ tướt đi thị giác của mình hơn lúc này.

__Nhưng vì sao tên này lại đi với em?_ Nhưng yêu em ko có nghĩ là Y sẽ bỏ qua vụ này.

__Nazi cho, tự đi mà hỏi.

__Hả!?_ J.E giờ sốc còn hơn Poland khi nãy, Nazi.....vậy mà lại cổ xúy cho Việt Nam ngoại tình á?

__*Mệt thật*_ Đôi lúc em tự hỏi việc mình đồng ý yêu mấy tên này là lựa chọn đúng hay sai.

Em quay đi, tiếp tục chuẩn bị đồ cho chuyến đi qua Nhật. Chủ yếu là mấy món vũ khí phòng thân thôi, chứ trang phục thì qua đó J.E sẽ đưa cho em.

__Ừm.....vậy VN nè, tên đó có phải đi cùng chúng ta ko?_ J.E mon men lại gần em, nhằm muốn hỏi là Poland có đi cùng ko.

__Chắc là có_ Poland có khả năng chiến đấu ko tồi, mang theo làm vệ sĩ cũng chẳng vấn đề gì.

__Xì!_ Chuyến qua Nhật này giống như là tuần trăng mật của J.E với Việt Nam vậy, thế mà tự nhiên có thằng "tà tanh" từ đâu chen vô.

__*Tất cả đều là tại quốc trưởng!*_ Và J.E cũng tức cả Nazi vì đã đưa tên này cho Việt Nam nữa.

__ (٥↼_↼)........._ Còn Việt Nam với Poland thì chỉ biết bất lực nhìn, ko ai định nói cho J.E biết là tất cả suy nghĩ của Y hiện hết lên mặt rồi à?

__Haizzzzzzz_ Việt Nam thở dài, trong lòng nhất thời muốn kiếm một cái quần Hello Kitty đội.

Chuyến bay lần này có dịp đi quanh Châu Á một chút, chủ yếu là để Việt Nam chiêm ngưỡng các thuộc địa của J.E thôi. Ừ thì nói là vài thuộc địa thôi nhưng thật chất là gần hết cái Châu Á rồi.

__Japan Empire_ Việt Nam.

__Vâng?_ Nghe em yêu bổng dưng gọi cả họ lẫn tên như vậy, J.E liền cảm thấy có chút cảm giác bất an.

__Chiếm được Philippines?_ Việt Nam.

__Tất nhiên là chiếm được rồi! Anh đang chuẩn bị tẩn luôn Indonesia đấy_ Gì chứ nói về chiến tích của mình là Y hăng lắm, J.E luôn chờ mọi cơ hội để khoe với Việt Nam về tài năng của mình đó!

__Này Vie, có phải anh rất giỏi ko? Dù tên Philippines có đang là thuộc địa của Mĩ thì anh vẫn chiếm được ngon lành đấy!

J.E dựa đầu vào đùi mà ôm lấy eo em, đôi mắt long lanh tỏ rõ Y rất mong muốn được khen a~

Em nhìn ánh mắt đó mà nghiêng đầu, khi hai người ở riêng với nhau thì Việt Nam thường vén tấm vải lên. Vậy nên mọi biểu cảm của Việt Nam J.E đều thấy được hết

__Tốt lắm, chúng ta đi thăm mấy tên thuộc địa của anh chút nhé_ Việt Nam hiếm hoi nở một nụ cười hài lòng. Em đúng là ko thích người yêu có những thuộc địa yếu kém, nhưng mà số nhiều thì em rất đồng ý nha.

__Anh biết em sẽ hài lòng mà, em thích đứa nào liền tặng cho em làm quà!

J.E cuối cùng cũng hiểu vì sao Nazi lại tặng thuộc địa cho Việt Nam rồi, cảm giác nó vui vui mà cũng có kẻ để giám sát, bảo đảm cho sức khỏe của em nữa. Chúng sẽ phải bảo vệ em, dù cho phải hy sinh tính mạng. Nói trắng ra giống như cho Việt Nam thêm một mạng vậy!

__Một món quà thật ý nghĩa, cảm ơn nhé mèo yêu ^^_ Việt Nam rất vui vì mình sẽ được chọn quà. Vì trong số những thuộc địa mà hiện tại J.E đang nắm giữ, có một kẻ mà em rất muốn sở hữu đấy~

__*Thủ lĩnh với phu nhân đáng sợ quá ༎ຶ‿༎ຶ*
__*Bộ hết quà để tặng rồi hay gì mà hai tên đó (J.E và Nazi) toàn tặng thuộc địa vậy! Con người, countryhuman đó chứ có phải đồ chơi đâu mà thích thì tặng làm quà như thế!*

Anh phi công và Poland ngồi phía trên nghe hết cuộc trò chuyện dưới kia thì cơ thể cứ run lên cầm cập vì sợ.


__*Cuối cùng cũng xong!*_ Máy bay đáp xuống an toàn, anh phi công vui mừng vì cuối cùng mình cũng ko phải nghe cuộc trò chuyện của hai con quỷ kia nữa rồi.

__Dọa?_ Việt Nam khó hiểu quay sang J.E, ý muốn hỏi Y: "Có phải chúng ta dọa cậu ta rồi ko?"

__Bình thường mà, có dọa đâu? Anh còn chẳng thèm nói chuyện với tên đó_ J.E cũng ko hiểu cái vẹo gì sất.

__........._Chỉ có Poland là bình thường nên mới hiểu vì sao anh phi công đó sợ như vậy, và cậu cũng đang sợ đây.

__Vậy em cứ đi tham quan đi, anh phải đi bàn việc đây!_ Và dù ko muốn thì J.E cũng chỉ đành tạm biệt Việt Nam để đi bàn việc. Trước khi đi còn dặn em đủ điều, bộ xem em là trẻ con chắc?

__......Cút_ Mệt mỏi vì sự quan tâm quá mức kỹ càng của J.E, Việt Nam chỉ đành lên tiếng đuổi Y đi.

Thế mà Y chẳng buồn hay tức giận, thậm chí còn ngoan ngoãn rời đi, điều đó làm Poland và mấy người lính đứng gần đó lad cả mắt.

Việt Nam chẳng nói gì, liền cầm xích kéo Poland đi tham quan. Đây là lần đầu Việt Nam đến trụ sở chính ở Nhật, vậy nên em phải đi kiểm tra chất lượng một chút. Và tất nhiên, cậu chàng Poland phải đi cùng em rồi.



Cỡ 1 tiếng sau

__Hừmm_ Việt Nam xoa cằm suy nghĩ, có lẽ em đang lo quá xa, trụ sở dưới quyền kiểm soát của J.E ngoài việc cần cải thiện về khoảng ăn uống ra thì chẳng có vấn đề gì.

Poland ngồi bên cạnh im lặng nhìn em, cậu cảm nhận được rất rõ người này đang tỏa ra một thứ sức hút kì lạ, nó đáng sợ nhưng lại thu hút ánh nhìn của người khác một cách kì dị.

__Ừm.....có thể cho tôi hỏi ngài tên gì không?_ Poland

__Để?_ Việt Nam nghe cậu hỏi, liền nhướng người sang mà hỏi ngược lại cậu.

__Tôi nghĩ như vậy nó sẽ dễ xưng hô hơn chút......_ Poland ngại ngùng gãi má, cậu ta có vẻ khá ngại khi tiếp xúc gần với Việt Nam thì phải.

__*Cũng đúng, dù gì cũng là nô lệ, biết tên chủ để xưng hô là điều đương nhiên nhỉ?*_ Và lý do khá ngớ ngẩn đó của Poland lại bất ngờ thuyết phục được một kẻ khó tính như Việt Nam!

__Vậy thì.....cứ gọi ta là Việt Kiều đi_ Thính giác của Việt Nam ko tốt, em sẽ ko thể nhận ra là giọng của ai nếu những giọng nói đó có phần giống nhau. Vậy nên thường em sẽ phân biệt bằng cách họ gọi em.

Nhưng giọng của Poland lại vô cùng kì lạ, nó khiến Việt Nam lộn với giọng của rất rất nhiều người, nên nếu để gọi cùng biệt danh (là VN) thì Việt Nam chắc chắn sẽ ko phân biệt được.

__Nghe hơi giống con gái ha?_Poland có chút bất ngờ với cái tên đó, đó chắc chắn là một cách gọi chính thức chứ ko phải biệt danh, cơ mà cậu lại có cảm giác nó hơi giống tên con gái.

__......Chắc vậy_ Việt Nam thường ko để ý mấy cái này, nhưng ngẫm lại thì đúng là có hơi giống thật.

Dù Poland rất bất lịch sự khi tuông ra mấy cái lời đó, và chúng nghe cực kì là dễ đấm thì Việt Nam cũng chẳng quan tâm hay làm gì cậu. Nô lệ của em muốn làm gì cũng được, em cưng chiều, và chiều ý nô lệ của mình, giống như cách con người chiều thú cưng của họ vậy.

Em nhìn ra các dãy hành lang, sau lại bất chợt đứng dậy kéo Poland đi. Dù Poland chẳng biết em lại lôi cậu ta đi đâu, muốn hỏi lắm nhưng chỉ có thể đi theo mà chẳng dám lên tiếng, vì Việt Nam đang tỏa sát khí kìa!

__*Mẹ nó, tên đó làm cái đéo gì ở đây! Chết tiệt, trong nguyên tác làm quái gì có!*

Cơ thể em đang run lên từng đợt, mọi thứ đã bắt đầu vượt ngoài tầm kiểm soát của em rồi. Poland đi phía sau mở to mắt nhìn em.

__*Mình ko nhầm đấy chứ? Việt Kiều.....đang sợ hãi sao?!*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net