2 • Quận 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hợp cách."

Chủ nhiệm club thở dài, vẻ mặt thỏa mãn ôm tách cà phê cạn đáy.

Mỗi câu lạc bộ có một khảo nghiệm nhất định. Best food là điển hình nơi ăn hàng tập trung, nó khảo... tay nghề. Bình cà phê của cậu thông qua, Kaneki cười nhẹ tênh, ngón cái vô thức vuốt lòng bàn tay. Không có vết xước, không có vết chai mỏng, nó trắng ngần mà thon dài, thật khó tin nó từng bị kìm đập nát.

"Cách em pha khác với mọi người, nhưng quả thật hấp dẫn." Hương đắng nhẹ sâu lắng, anh chàng tóc nâu cười si mê.

"Cảm xúc mới là gia vị chính cho một món ngon, tiền chủ nhiệm nói với anh thế."

Vài thành viên club đứng cạnh anh ta, mắt lập lòe rình bình cà phê.

Hide đi cùng Kaneki, cậu thắc mắc nhìn người bạn thân "Sao pha ngon vậy? Tớ nhớ cậu khá ít uống món này."

Kaneki cười "Một quản lý cửa hàng tốt bụng đã dạy tớ." Không chỉ cà phê, ông dạy cậu cách sinh tồn trong thế giới Ghoul, một người như vậy... mà thôi.

Kaneki bỏ dỡ suy nghĩ "Tụi em đi trước nhé?"

Fujita Kazuo phất tay "Đi đi, mai nhớ tới điểm danh đấy bạn Kaneki!"

Nhận giấy báo gia nhập, Fujita chống cằm nhìn hai cậu trai vui vẻ rời khỏi. Một đàn chị đỏng đảnh tiến đến, ngửi thấy mùi cà phê, chị ta nhíu mày "Là loại hạt rẻ tiền nghiền ra, phẩm vị của anh kém rồi anh Fujita."

Fujita cười ưu nhã "Tôi đâu uống thứ nông cạn này."

Masami Tamiko hừ lạnh, tên chủ nhiệm lại động kinh.

Anh ta dựng lên ôm mặt như thiếu nữ tròn đôi mươi "Tôi uống cảm xúc trong đó, sự cô độc và niềm hạnh phúc sắp làm lòng tôi tan chảy giồiii ~ "

Từ vẻ dịu dàng chọn từng hạt cà phê, Fujita có thể khẳng định, cậu đàn em này là một người từng trải. Chỉ người như thế mới có được đôi bàn tay trầm ổn.

Mà tay ra sao, tâm sẽ vậy.

• : ladao.dịch : •


Rời khỏi club, bọn họ đến nhà hàng bên đường. Hide mời, Kaneki không khách sáo.

Trước vẻ mặt tháng này tèo đời của tên tóc vàng, Kaneki sảng khoái ợ một hơi.

Trời sắp tối, hai người tạm biệt ở lối rẽ. Hide nghĩ từ đây đến nhà Kaneki khá xa, cậu lo lắng gọi lại người bạn sau khi xuất viện cứ là lạ chỗ nào.

"Kaneki, quanh đây có khu chung cư, hay chuyển tới cho gần trường?"

Người tóc đen dừng chân, ngẩng đầu nhìn hoàng hôn bao phủ Tokyo rực rỡ.

"Tớ còn nhiều bài ôn tập, chuyện này cứ để sau."

"Thế bái bai ~ mai gặp nhé."

"À bạn Kaneki nên về nhà cho sớm. Dạo này Tokyo nguy hiểm bạn la cà coi chừng bị sói ăn đấy hahaha!"

Nhìn bóng Hide mất hút, tầm mắt Kaneki trở nên mơ hồ. Cậu kéo tay áo lau đi.

"Hide, cảm ơn."

Trên con đường lớn đông đúc, người qua kẻ lại xô bồ, tiếng quảng cáo, tiếng nói chuyện, tiếng bước chân. Mọi tạp âm dập dờn lờ nhờ bên tai.

"Quận 24 ...Tokyo..."

Lướt qua gã trung niên đang gọi điện thoại, ánh mắt Kaneki sâu như lòng biển, tĩnh lặng không gợn sóng.

Gã đó dừng lại, mũi động đậy.

"Thơm... quá"

Đến ga tàu điện ngầm, Kaneki hộc tốc leo lên... chiếc bus gần đấy, cậu gấp bỏ luôn việc xem tuyến đường.

Phía sau, gã trung niên đã cúp máy, bực dọc chậm chân.

Đồ hiếm... Hừ.

Qua ba trạm, Kaneki xuống đổi chuyến, hướng trái ngược nơi vừa nãy.

Cậu ngã vật vào băng ghế thở dài, mở tấm bản đồ nhìn tên các địa danh lạ lẫm. Hết thảy đã lệch ra quỹ đạo kiếp trước.

Bến cuối là Quận 20, với Kaneki nó có một tên khác, quận an bình.

Tần suất Quỷ ăn thịt vồ 'mồi' ở đấy thấp nhất trong các quận.

Kaneki nhẩm lại bản đồ quá khứ và bản đồ hiện tại, đại học Tokyo hẳn nằm ngay trên Quận 24.

Quận giết chóc hỗn loạn tụ tập một đống Quỷ đáng gờm A rated trở lên.

Cũng là quận trực thuộc của Thanh tra chống Ghoul Hạng Đặc Biệt, Arima Kishou, Tử Thần CCG.

Là hắn thì yên tâm, Kaneki nhướng mày, Tử Thần không bỏ qua kẻ nào dám rục rịch trên địa bàn mình.

Tivi gắn trần của xe bus kêu rè rè, chuyển sang một đài trực tiếp.

[ ... mọi người hãy lập tức báo nguy với CCG khi gặp loại tình huống này! ] Kaneki lẳng lặng nghe. Xe bus dần ồn ào, bọn họ bàn tán giống loài bí hiểm vừa được nhắc đến.

Ghoul, hay Quỷ ăn thịt. Là một chủng sinh vật chuyên ăn thịt người. Chúng lúc bình thường có dáng vẻ và trí khôn y như con người, ngoại trừ khác biệt trong cơ chế ăn uống, cấu tạo cơ thể và tư duy suy nghĩ. Ghoul bị CCG ( Cục Phòng Chống Quỷ ăn thịt ) xem như đại họa của nhân loại và truy đuổi.

Nếu bị bắt chúng có hai kết quả, chết hoặc cầm tù ở Cochlea, Trại Trừng Giới Ghoul.

( Xin nói thêm, đói quá chúng phát khùng. )

Năm đó Kaneki thuộc đối tượng hàng đầu mà CCG truy lùng ráo riết. Độc Nhãn bán Ghoul - Rết, SS rated, do Tử Thần nhận nhiệm vụ kích sát.

Arima Kishou có lực chiến đấu và sức mạnh vượt qua khả năng con người, Kaneki hiểu rõ điều đấy. Nhưng lý do cậu vẫn cố mạng xông lên...

Xuống xe buýt, gió đêm lạnh buốt thổi qua, Kaneki bần thần trước Anteiku, quán cafe còn đang mở cửa. Ánh mắt người tóc đen trìu mến, cậu biết bên trong có hương cà phê nồng nàng, có những vị khách là người là Ghoul.

Kaneki nguyện trả mạng để bảo vệ Anteiku, vì nó là chốn dung thân cuối cùng.

Quản lý, Touka, Hinami...

Giờ cậu và bọn họ chắn một rào biên giới, mà thôi thế cũng tốt. So với đến gần, Kaneki chọn đứng nhìn từ xa.

Xin lỗi... Kaneki thầm thì.

Cậu không bao giờ tiến vào thế giới ấy, lời hứa Hide khảm trong tâm. Học xong đại học, tìm công việc, tìm ai đó lập gia đình, từ từ trải qua cả đời và kết thúc với thân phận một con người bình thường.

Dời mắt, Kaneki quay lưng đi, bước chân từ trầm trọng đến nhẹ nhàng, cậu phảng phất thấy cảnh yết hầu mình tránh thoát cú vồ vận mệnh. Không cần ăn xác chết, không cần nuốt 'đồng loại', không cần đeo mặt nạ. Từ giờ Kaneki Ken sẽ sống mãi mãi dưới ánh mặt trời.

Cái giá tự do.

... lấy mệnh một kiếp đổi.

•ld•


Anteiku, cô gái tóc xanh ngờ vực nhìn phía ngoài.

Quản lý đang lau những chiếc tách, đó là một người đàn ông đứng tuổi, ông ngước đầu hỏi "Sao thế Touka?"

"Tự dưng có tên khùng đờ ra trước cửa thôi ạ." Mặt tên ấy trông buồn như sắp khóc, Touka vô cớ thấy lòng mình mấp máy.

Lằn liên kết đổ vỡ, hóa hư không.

•ld•NoCopyRe-up•


Mười hai giờ nửa đêm, với tay tắt chiếc đèn bàn. Kaneki vò đầu làm mái tóc loạn cào cào. Việc trở về cuộc sống thường nhật khó quá! Mấy bài thi thì lạ quơ lạ quắc, công thức với ký hiệu toán số như đấm cho mấy cú, Kaneki ôm mặt ủ dột.

"Hạng một thi tuyển..."

Cậu ngả lưng ra ghế, mắt vô thần.

Thôi chuyện mai để mai tính, đi ngủ, vừa khai giảng chắc không có kiểm tra đâu.

Trong mơ, Kaneki bị cái trứng ngỗng to đùng truy sát, theo sau là ông thầy mặt trắng nhợt như quỷ, sau nữa là con ma The Ring cầm cây thước đo độ.

Bị chộp lấy, cậu khổ sở đứng nghe quở trách. Dù từng trực diện tử vong Kaneki còn chưa hãi tới vậy.

Ông thầy bỗng mở miệng.

[ 1000 trừ 7 bao nhiêu ? ]

Kaneki ngẩng lên, con ngươi co rụt. Khuôn mặt ông ta bỗng chốc méo mó thành chiếc mặt nạ khúc côn cầu.

Yamori cười lạnh gáy, gọng kìm sáng loáng trong tay gã. Trần nhà quân cờ, sàn caro đen trắng. Gã Quỷ ăn thịt diện bộ vest nhạt sơmi đen đứng trước Kaneki, người bị còng xích trên ghế, với một thùng sắt lấm lem máu chất đầy ngón tay ngón chân đặt cạnh.

Máu mới máu cũ, khó phân biệt.

[ Tao hỏi, 1000 trừ 7 bao nhiêu hả ? ]

Yamori mất kiên nhẫn.

Kaneki im lặng ráo hoảnh, ngay khi cái kìm vươn ra, nhắm về ngón út vừa mọc...

Màu đỏ rực xâm chiếm tròng xám trái, khóe mắt hằn từng rạn gân nổi dữ tợn, vẻ mặt người tóc đen lắng đọng, ngước nhìn kẻ tàn ác.

"Mày là ai chứ?"

Xiềng xích vỡ nứt, gã Ghoul S rated bỗng phá cười.

[ MÀY, mày là đồ chơi tuyệt nhất! Tao sẽ bẻ gãy mày và nghiền xương ra! ]

[ Vào bụng tao đi ! ! -- ]

Kaneki cứng đờ, chợt nhận ra sức mạnh Ghoul .biến.mất. Yamori lao đến như một con tê giác, luồng khí bạo ngược thổi ập vào mặt cậu, hất lên mái tóc...

Màu đen.

Đó là Kaneki Ken, một con người tầm thường tội nghiệp, không có lực bảo vệ mình hay những ai bên cạnh. Yếu dớt như kiến.

Là cậu ban sơ.

Là người Hide muốn quay về.

.
.
.
.

• : .e.n.d. : •

3 • Phần Tử Nguy Hiểm

- - -

.[ Ha. mày nghĩ mày là ai chứ ? ].

- - -

Hãy nhắc nếu thấy lỗi
Edit. Ladao

☀ld☀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ghoul #tokyo