Chương 2 (làm lại chương 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý : truyện sẽ có một số chi tiết ngược , một số chi tiết không bám sát vào cốt truyện chính hoặc có những thứ,chi tiết do tôi tự bịa . Nên mọi người hãy đọc lưu ý trước khi đọc bộ truyện này nhé!
Cảm ơn các cô đã đọc hết lưu ý này!

____________

Ở một căn phòng nhỏ trong một toà chung cư nọ , có một cậu thiếu niên với mái tóc xanh đen xù đang ngồi trước màn hình của chiếc Ti-vi đời cũ , phải ! Cậu chính là Hanagaki Takemichi . Cậu làm việc tại một cửa hàng bán đĩa CD , cậu rất yếu đuối đến cả con nít cũng ức hiếp cậu . Khi đang ngồi xem tin tức trên Ti-vi thì lại gặp được một bản tin khác .

-Vào tối hôm qua , tại địa điểm xxx (ở đâu không biết nên ghi như vậy.-.) có một vụ ẩu đả giữa các băng nhóm bất lương làm khá nhiều người bị thương và trong đó có 1 người bị thương nặng và 1 người chết , theo kiểm tra của cảnh sát thì người bị thương nặng là nam , tên là Tachibana Naoto còn người chết là nữ , tên là Tachibana Hinata (không biết có đúng hết Không nếu không đúng thì là do tôi bịa nhé.-.!)...-

Khi vừa nghe xong tin tức đó , cậu như người mất hồn , Tachibana Hinata chẳng phải là cô gái cậu đơn phương sao? Sao lại như thế được? Do không tin vào sự thật . Cô gái đang đơn phương của cậu đã chết trong tai nạn đó . Chưa để tin tức nói sang bảng tin khác  , cậu liền tức tốc đứng dậy phi thẳng tới trước cửa của một căn nhà .

Ting...ting.....ting..
Tiếng chuông cửa vang lên từng hồi nhưng đáp lại cậu chỉ là một sự im lặng đến đáng sợ , không có ai ra mở cửa cho cậu cả , người con gái luôn vui vẻ,luôn mỉm cười mỗi khi thấy cậu đến đâu rồi? Sao lại im ắng đến vậy?

Cạch..
Tiếng mở cửa vang lên , cậu với sắc mặt mừng rỡ vì nghĩ rằng cậu vẫn sẽ được gặp người con gái mang tên Hinata , nhưng tất cả cũng chỉ là suy nghĩ của cậu mà thôi . Ập vào cậu không phải là người con gái với dài mang màu hồng đào,dưới mắt là một nốt ruồi mà chỉ là một bà lão trạc tuổi bác hàng xóm nhà cậu , bà ta là quản gia của nhà Tachibana_Hijosi Nayashi (Naga : "tên tôi tự nghĩ") .

-Cậu là...-Bà quản gia đứng trước mặt cậu tay loay hoay mở tay.
-À cháu là Hanagaki đây ạ , bà có nhận ra cháu không bà Hijosi-Cậu khá bối rối hỏi người bà quản gia để xem bà có nhận ra cậu không .

-ồ thì ra cháu là Hanagaki thằng nhóc mít ướt hay khóc nhè lúc nhỏ mà cô chủ...-Nói đến đây , giọng bà trở nên nghẹn ngào pha lẫn với chút cảm xúc buồn khi nhớ lại chuyện đó .
-à cửa mở rồi nè cháu vào đi!-A cửa mở rồi , cậu mong sẽ được nhìn thấy hình bóng đã từng cứu rỗi cậu khỏi sự cô độc , khiến cậu chìm vào thứ yêu được gọi là 'nhất thời' , cậu ơi! Cậu ngu ngốc quá rồi đấy , thứ tình 'nhất thời' do cô gieo trồng trong tim cậu sẽ vẫn chỉ là nhất thời mà thôi , lửa lớn như nào rồi cũng tắt,tình đẹp như nào rồi cũng tàn,cũng sẽ dập tắt như ngọn lửa cháy lớn rồi lại tắt , đánh mất người mình yêu đau lắm,cậu không muốn như thế đâu , cậu yêu cô nàng dịu dàng có phần mạnh mẽ ấy lắm . Mất cô cậu sẽ như thế nào đây? Chìm đắm vào sự cô độc? Bị sự yếu đuối của bản thân vùi lắp? Không còn ai cứu rỗi? Thứ tình 'nhất thời' đáng sợ lắm , khiến ta yêu người,khiến ta có thứ gọi là 'Hy vọng' rồi khiến ta đau khổ,khiến ta mất đi thứ 'Hy vọng' chưa từng được xuất hiện . Sợ mất đi cô , sợ  cô đơn chiếm hữu , sợ không còn được gặp cô . Cậu sợ lắm , sợ lắm...

-Bà Hijosi! Cháu vừa xem được một cái tin tức tai nạn và.. C-có phải Hinata là cô gái tử vong trong đó đúng không ạ...?-lấy hết dũng khí cậu nói ra , trong đầu cậu bây giờ suy nghĩ nó đang rất hỗn loạn , chỉ mong bà quản gia nhà Tachibana nói câu "không phải là sự thật" . Chỉ mong như vậy thôi , chỉ mong một câu đơn giản đấy thôi . Nhưng trái ngược với sự cầu mong của cậu , câu nói cậu nhận được là :
-T-tất...cả..hức.đ-....hức...đ-đều là sự thật-Bà quản gia cứng cỏi ngày nào đâu rồi? Bà khóc rồi , khóc vì cô chủ nhỏ của bà .

-t-thật ư?-Câu nói như sét đánh ngang tai , cậu ngã khuỵu xuống . Haha.. Chúa thật là biết trêu đùa , Chúa ơi? Người đừng đùa nữa , Người có biết cậu yêu cô lắm không? Mà giờ Người lại đem cô đi , cậu đã làm gì sai chứ? Nếu có sai thì cứ trừng phạt cậu đi! Đừng đem những người cậu yêu chứ , lại còn làm cậu đánh mất cô , Người đem cô đi rồi thì cậu phair làm như nào khi lại bị chính cái bóng tối ấy ăn mòn linh hồn , sao Người lại nhẫn tâm đến thế? Người đã cướp đi người cậu đơn phương , cậu đau lắm.... , Người hãy trừng phạt cậu đi,cậu có thể chịu hết mọi sự trừng phạt Người dành cho cậu , chỉ cần đừng đem cô đi .
-đúng..vậy-Cố nén nước mắt lại , bà trả lời cậu.

-Cháu có thể đến tang lễ của cô ấy được không ạ?-mọi thứ như chết lặng , người con gái đã cứu rỗi em đã mất rồi ư? Em sẽ không bao giờ tin đâu , mọi sự thật đã quá rõ ràng rồi mà? Em vẫn muốn giữ lấy cái suy nghĩ này , cái suy nghĩ luôn cho cái chết của cô ấy đều là sự nhầm lẫn . Ôi em
-được nếu cháu muốn...-Bà lạnh lùng trả lời cậu , lạnh lùng? Ai là người ngoài cuộc nhìn vào cũng nghĩ bà không có tình người,nhưng mấy ai biết được sâu bên trong là đau buồn?

___________

Nước mắt rơi rồi , nước mắt của em rơi rồi . Em khóc thật rồi , em khóc vì điều gì? Em khóc vì đau buồn? Em khóc vì người con gái em đơn phương? Hay là vì em khóc do chưa nói được hai từ "yêu em" với cô?
"Tất cả"... đó là câu trả lời của em , em thật ích kỷ làm sao . Chỉ muốn cô là của riêng , chỉ muốn cô luôn ở cạnh em .

Cô như một vị thần , một vị thần cứu rỗi cậu , kéo cậu khỏi chốn địa ngục . Em yêu cô từ lúc đó,lúc đó em còn ngây thơ lắm , không hiểu cái cảm giác khi luôn ở bên cô bất cứ ý định chết chóc nào bên em đều biến mất chỉ thay vào đó là sự yên bình hạnh phúc ấm áp chưa bao giờ có , bên cô trái tim em luôn đập liên hồi . Lúc ấy , cô xem cậu là gì? Là bạn bè à? Còn em xem cô như thần , vị thần sẽ luôn dang tay đón chào em , vị thần luôn cứu rỗi em , vị thần khiến em chìm trong sự yêu đơn phương mãi không vơi , vị thần mang tên Hinata là tín ngưỡng của em , là mặt trời của em , là người khiến em yêu điên cuồng . Nếu cô muốn giết ai thì chắc em cũng không màng đến huy hiểm mà giết kẻ khiến vị thần,tín ngưỡng của em không vừa lòng , kể cả khi vị thần ấy yêu cầu em tự tử,em vẫn sẽ làm không một chút suy nghĩ,do dự,sợ hãi nào mà làm theo .

Trước mặt em bây giờ là cô , nhưng đấy chỉ là khung tranh r treo trên chiếc hộp gỗ được khắc xinh đẹp. Bên ngoài hộp cũng xinh bên trong cũng xinh vì bên trong là người con gái em thích mà , ai mà nói cô xấu xí thì chắc giữ được cái mạng là may lắm luôn rồi . Em chỉ là kẻ giả tạo luôn cười giả dối,luôn khóc giả dối để được bên cô , bây giờ em rơi nước mắt rồi , em rơi lệ thật rồi, em rơi lệ vì cô rồi! , những giọt nước mắt cứ chảy,chảy mãi trên khuôn mặt xinh đẹp . Em biết , em biết nước mắt không giải quyết được chuyện gì cả , không thể giúp cô sống lại , không thể giúp nói ra hết mọi sự luôn chôn kín không một sơ hở trong lòng , nước mắt chả thể giúp gì cả . Nhưng cớ sao không dừng lại được? Cớ sao lòng lại nhẹ đi một phần nào khi những giọt lệ như pha lê trên khuôn mặt thiên thần của em?

Đơn phương nó đau lm!
Nó có th làm tn thương , không phi là tn thương bên ngoài đâu , mà là tn thương sâu bên trong tâm trí , sâu bên trong trái tim . Nếu bn có yêu ai đơn phương thì c nói ra hết đi , s nh lòng hơn đấy

Nếu ai có tính đồng gii thì cũng nói ra đi , các bn nên nh . Tình yêu s không phân bit gii tính...

____________________________

Hết...

___________________________

Truyn này ch đăng trong Wattpad!

____________________________

12/1/2022

____________________________

Tác gi : Huynhnhu072

____________________________

S lượng t : 1666 t

___________________________

Chúc các cô mt ngày vui v nhé

Chúc cô nào đang đơn phương sm th l được vi người cô đơn phương nhé !

Mt ngày an lành !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net