Sự Đáng Yêu Của Anh Em Nhà Kawata P.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để tôi kể cho bạn biết điều này ................. TÔI U MÊ QUÁ ĐỘ HAI ĐỨA EM HỌ TÔI!!!!!!

Online cầu cách cai nghiện!

___________________________________

Chuyện là vầy, thôi các cô xúm lại đây tôi kể cho nghe

Tôi - 犬 - là chị gái và cũng là họ hàng xa lắc xa lơ của hai anh em nhà Kawata. Chẳng may đây là một câu chuyện từ lúc nhỏ cơ, chuyện là như lày

Tôi lúc ấy chỉ mới 15 nồi bánh chưng thôi các cô, một lần đi học về vô tình nghe mẹ đang gọi điện nói chuyện với dì. Lúc ấy tôi cũng chỉ nhún vai cho qua, lết thân tàn tạ vì cả ngày học hành lên lầu

Chỉ được 15 phút thôi tôi đã nghe giọng mẹ vọng từ dưới nhà réo

- CON NHỎ KIA!! XUỐNG NGAY MẸ BẢO!!!

Cái giọng oanh vàng của mẹ đã réo, tôi đành phải đi xuống nhà. Vừa bước xuống đã thấy gương mặt hí hửng của mẹ, gãi cái đầu rối của mình tôi hỏi

- Mẹ kêu con có chuyện gì sao?

Mẹ vừa chuẩn bị đồ ăn vừa nói vọng ra ngoài với tôi

- Mày lo đi soạn đồ đi, hè này tao đưa mày qua nhà dì!

- Sao????? Con có kế hoạch cho hè này rồi! Không được đâu mẹ!!!!

*Phập*

Tôi nuốt nước miếng, một giọt mồ hôi chảy xuống mặt. Mẹ tôi không chút lưu tình, cầm luôn con dao làm bếp phóng về phía tôi. Trên mặt còn nở một nụ cười mỉm

- Con ..... Con đi! - Nói rồi tôi vọt luôn lên lầu soạn đồ. Chỉ cần ở đó thêm một chút nữa thôi, là mẹ đã đồ sát tôi rồi

- Hazzz - Tôi thở dài một hơi, soạn đồ để mai đi cùng với mẹ. Gọi điện thông báo cho lũ bạn hủy kế hoạch

Tối đó tôi ngồi ngẫm nghĩ lại cuộc đời. Số tôi thật nhọ mà, hè năm ngoái đã bị mẹ kéo đi về quê chơi cùng mấy đứa con của bạn mẹ. Tôi đã bị đám nhóc ấy hành cho hồn siêu phách tán, nói thật tôi đã đell gì ưa trẻ con từ lần đó rồi. Nay lại bị mẹ dắt đi trông con nít, mà tận 3 tháng hè! Shitttttttt

Mà lần này nghe đâu tụi nó chỉ mới có 3 tuổi. Oh lì shit! Tụi lần trước chỉ mới có 5 tuổi đã vậy rồi thì số phận ngày mai của tôi coi như bỏ

- Thôi đằng nào cũng chết ..... Thuận theo ý trời vậy!

Tôi vớ lấy điện thoại kế bên, ghi vào ghi chú điện thoại

"Ngày mai đi đặt cái quan tài cho to"

Ghi xong tôi quăng điện thoại ra một góc rồi tắt đèn đi ngủ

Hôm sau

Mẹ tôi hí hửng đứng ở ga đợi dì tới đón, thật ra tôi đã không gặp dì từ lúc dì mang thai rồi. Nghe bảo dì còn đưa con dì theo nữa, tôi cũng có chút tò mò. Lúc dì mang thai, tôi lúc ấy còn ngập đầu trong thi cử nên chưa được thấy mặt em họ của mình

- A! Em ở đây!

Giọng một người phụ nữ vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi, mẹ lôi tôi đi về phía người phụ nữ kia. Nhìn thấy dì tôi lịch sự cuối chào

- Con chào dì ạ!

- A! 犬 - chan hôm nay lớn quá rồi nè, ra dáng thiếu nữ ghê không! - Nói rồi dì ôm lấy tôi

- Mẹ!

Bỗng tôi nghe có tiếng trẻ con, nhìn xuống mới phát hiện ra 2 "cục bông" đứng núp sau váy dì

- Nahoya, Souya chào dì và chị đi con

Dì đẩy 2 "cục bông" ra phía trước, 2 đứa nhóc nhìn y chang nhau chỉ tổ khác cái màu tóc. Mà nghe nói 2 đứa con nhà dì là song sinh, mà sao chúng nó khác thế

Chiều cao 2 đứa thì ngang nhau đấy nhưng biểu cảm thì một đứa cười tươi rối, đứa còn lại thì mặt quạo làm như tôi làm gì để rồi cái mặt nó như hờn cả thế giới ấy

Hai đứa nhóc nắm tay nhau, cùng cuối xuống chào tôi và mẹ với chất giọng trẻ con trong trẻo

- Tụi con chào dì và chị ạ!

Mẹ tôi ngồi xuống vừa tầm tụi nhóc rồi xoa cái đầu bông xù của hai nhóc ấy. Tôi kế bên cũng có chút vui đấy

Ôi em họ tôi mà cứ ngoan ngoãn và dễ thương như vậy, tôi tôn tụi nhỏ lên làm vua của tôi cũng được! Sau đó dì dẫn tôi và mẹ ra chiếc xe đã chờ sẵn đưa hai mẹ con về nhà dì

Nhà tôi thì ở tận tỉnh Okinawan lận mà nhà dì thì lại ở quận Shibuya, Tokyo nên cũng mất kha khá thời gian để đến được Shibuya ấy. Mẹ và dì ở ghế trước nói chuyện rôm rả, tôi và hai đứa em ngồi ở sau không nói gì nhiều

Tôi tự nhận mình là một đứa nhạt. Nhạt hơn cả muối, tôi chỉ đơn thuần là đưa mắt ra ngoài cửa xe, ngắm nhìn thành phố Tokyo phồn hoa diễm lệ này. Nhưng đó là khi bạn không bị bốn con mắt nhìn chằm chằm mình

Bị nhìn đến rùng mình, tôi quay qua nhìn hai đứa song sinh hỏi

- Hai đứa tên gì? - Là một câu hỏi nhạt nhẽo, xin lỗi tôi đó giờ vậy rồi

- Em tên Nahoya ...

Cậu nhóc với gương mặt hay cười và mái tóc màu đào chỉ vào mình giới thiệu

- Còn đây là Souya, em trai em!

Nói rồi nhóc ấy chỉ vào cậu bé kế bên với khuôn mặt cau có và mái tóc màu xanh đại hải

- Chào Nahoya, Souya ..... Chị tên 犬 cứ gọi là I

Tôi móc trong túi ra bịch kẹo, đưa cho hai nhóc ấy. Trẻ con mà, thấy kẹo là mắt sáng cả ra. Hai đứa cảm ơn tôi tíu tít rồi còn leo vào lòng tôi ngồi nữa

- I - neesan cứ gọi bọn em là Smiley với Angry là được! Biệt danh của chúng em đấy! - Souya có vẻ rụt rè nhưng trông em có vẻ vui khi được tôi cho kẹo

- Ừm ừm, mà ra đường chị sẽ gọi biệt danh của hai đứa ...

Nói đoạn tôi giúp hai ẻm bóc vỏ kẹo

- Còn ở nhà chị vẫn gọi Nahoya và Souya nhé ...

Hai em vui vẻ gật đầu, tôi cũng vui vẻ tận hưởng cái cảm giác mềm mềm từ cơ thể hai ẻm. Phải nói dì tôi thật siêu khi hạ sinh hai nam tử đáng yêu này nha ~ Lại còn thơm và biết vâng lời nữa chứ!

Sau cả quãng đường dài chúng tôi cũng tới được nhà dì. Nhà dì là một căn nhà cỡ trung hai tầng, phía sau là một khu vườn nhỏ để cho hai nhóc song sinh vui chơi. Dì sắp xếp phòng cho mẹ con tôi, nhưng hai nhóc lại cứ bám riết áo tôi, không cho tôi đi

- Nào nào Nahoya, Souya buông chị ra để chị nghỉ một chút nào

Dì ra sức khuyên ngăn hai đứa nhóc cứng đầu. Nhưng có vẻ không thành

- Không!!!! Bọn con muốn I - neesan ngủ cùng cơ!!!!!

À có vẻ lý do nằm ở tôi thì phải

- Không được! Phòng các con chỉ có một cái giường tầng, chị ngủ ở đâu?!

Hai ẻm vẫn cứng đầu nhất quyết không buông, tôi chỉ có thể thở dài. Xoa đầu hai ẻm rồi nói

- Không sao đâu dì, con ngủ cùng hai em ấy cũng được ạ

Dì nhìn tôi một lúc rồi mới đồng ý, tôi dọn đồ qua phòng hai ẻm luôn. Nói thật chứ nhận được cái gật đầu đồng ý của dì thôi mà tim tôi đập thình thịch ấy!

Thử nói xem nếu bạn được ngủ cùng hai "cục bông" siêu cấp kawaii thì bạn có muốn không?

Tâm tôi lúc đó như gào thét, nhưng vì sĩ diện tôi nhịn lại cái cảm giác sung sướng ấy ÙwÚ

Thật ra tôi bị cái bệnh shotacon nặng ấy. Nhất là với mấy bé nam :), cái sự u mê đó đã được nâng lên cao. Với tôi mà nói chỉ cần mấy bé nam nào mà có má bánh bao, da trắng trẻo xinh xinh, rồi ngoan ngoãn nghe lời là auto tôi hốt :)))

Bạn có thể gọi tôi là biến thái cũng được, nhưng sự u mê của tôi sẽ đell giảm đâu a ~. Mà giờ đây biết em họ mình cute kawaii như thế kia thì ...... Chị đưa các em lên làm vua!

Bốn ngày đầu tôi cùng hai ẻm vui chơi hết mình, không đi công viên thì cũng đi mua kẹo. Không mua kẹo thì cả 3 cũng cắm trại ở nhà cày game và phim, cũng không quá nhàm chán khi ngồi nhìn 2 bé yêu nhà tôi bày đủ mọi trò chỉ để tôi thưởng cho 2 ẻm

Mà phần thưởng đặc biệt lắm nha ~ Tôi lúc đầu chỉ đưa ra câu nói vu vơ rằng

- Nếu ai trong 2 em làm chị vui thì chị thưởng!

Mà lúc ấy tôi đâu nghĩ 2 ẻm làm thật. Cứ có cái suy nghĩ - "Trẻ con mà, chắc không nhớ đâu" - Và không nhận ra 2 "cục bông" siêu cấp đáng yêu bày ra đủ đồ chơi, chiêu trò chỉ để tôi vui

- I - neesan! Chị thấy Nahoya và Souya có dễ thương không?

Smiley kéo Angry đi lại chỗ tôi, phải nói tôi lúc đó muốn đập vỡ cái bát trên tay lắm. Hai ẻm mặc  trên người bộ đồ tôi mua cho hôm trước

Phải nói, bà chủ cửa hàng rất có tâm khi bảo

- À bộ này mà mặc vào là auto mất máu. Một bước lên trời!

Nhớ lại câu nói ấy mà nhìn lại hoàn cảnh bây giờ thì ........ CHÍNH CMN XÁC VCL Ạ!!!

Bộ đồ tôi mua là một bộ đồ thỏ đôi, một xanh một hồng. Với thiết kế bên ngoài hệt như một cây kẹo bông gòn được gắn kèm hai cái tai thỏ. Bạn nghĩ tôi khùng hay sao mà đi mua bộ đó à?

Xin lỗi, tôi tính cả rồi! Bộ ấy bề ngoài trông rườm rà, nóng nực nhưng bên trong cực kỳ mát. Thiết kế của nó là bên ngoài dày bên trong mỏng nên 2 ẻm mặc vào sẽ không bị ngứa hay nóng oke '-'👌

*Ảnh đây nhá*


Nhận thấy sự nỗ lực cũng như cố gắng của 2 ẻm, tôi nghĩ mình sẽ đưa phần quà cho 2 ẻm luôn

- Ừm, có cố gắng đấy!

Nói rồi tôi lấy trong tủ lạnh ra hộp kem hương vani đem theo, đưa cho hai ẻm

Chứ nhìn vào khuôn mặt mếu máo, nước mắt nước mũi tèm lem trên khuôn mặt đáng yêu thì tôi đell cưỡng lại nỗi đâu!!!


*Ảnh đây nhá*

Lúc đầu nghe tôi nói vậy, hai ẻm đã bật khóc đấy! Ôi chúa tôi, (mặc dù tôi không theo đạo chúa) nhìn 2 ẻm tội vcl. Nhưng tôi lại còn muốn chọc nên khoái chí nói thêm vài câu

- Chưa thuyết phục lắm đâu, lần sau cố gắng thêm nhá ~

Thề! Lúc đó mẹ đã bắn cho tôi một ánh mắt tràn đầy sự yêu thương. Uk ánh nhìn viên đạn đấy!

Chết vì mất máu là có thật đó mấy má!! U là trời nhìn thấy cảnh đó cái máu S trong tôi lại nổi lên mà đi chọc 2 ẻm khóc to. Mặc kệ ánh mắt kia của mẹ vẫn tiếp tục chọc và cái kết .............

Sau hôm ấy 2 ẻm cạch mặt tôi luôn ;;-;;

Địu má khổ!

To be continued

___________________________________

Còn P.2 các nàng không cần lo

Ờ thì tui là tui off rồi nhưng don't worry about it! Tui tìm được người đăng truyện hộ rồi

Người này sẽ dùng bản thảo tui đưa để vô đây đăng truyện cho các nàng nên đừng lo tui drop :)

Ôi tìm được người đăng hộ truyện cũng khổ lắm nhưng tui là vì các nàng nên mới đi kiếm đóa ( ꈍᴗꈍ)

Vì dạo này hỏng thấy ai đăng truyện nên sầu. Tự đăng lên luôn ( ;∀;)

Cảm ơn các độc giả yêu dấu (•ө•)♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net