Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 14.

Kazutora chán ghét nhìn bầu trời đang mưa tầm tả, hắn ghét mưa, nó âm u và ẩm ướt, khiến tâm trạng vốn đã không tốt của hắn lại càng thêm xấu. Cửa hàng của obaa san đóng cửa hai ngày do có hội chợ giao lưu về thỏ, bà và Mito điều đi rồi, hắn được nghỉ cả ngày hôm nay.

Đã vài ngày sau vụ của Draken, Kazutora cầm ô nhìn trời thở dài, bước từng bước chán nản trên đường, hắn chán ghét ra đường ngày mưa a. Ghé vào hàng bánh taiyaki trước ga, hắn mua một ít bánh trả tiền và tiếp tục đi đến cửa hàng tiện lợi, bánh ở đây đúng là đỉnh, cửa hàng này chỉ bán bánh nhân truyền thống, nhân đậu đỏ ngọt mà không nị, vỏ bánh bên ngoài giòn giòn bên trong hơi xốp và mềm đúng là tuyệt phẩm.

Ngày mưa cùng một chiếc taiyaki nóng hỏi, làm tâm trạng vốn khó ở của hắn dịu đi phần nào, vũ vũ cây dù cho bớt nước để nó vào ngăn để ô trước cửa, Kazutora bước vào cửa hàng tiện lợi như thói quen lấy cho mình một bao thuốc lá, vài chai bia cùng rượu, vài gói bim bim, mỳ ly, cơm đóng hộp, Kazutora hơi chừng chờ nhìn mấy hộp peyoung trước mặt, hắn chau mày chọn lựa vị, quá nhiều vị để chọn ,..

Chifuyu cảm thấy thú vị nhìn người trước mắt, cậu ta đứng đó lâu rồi, nhìn khuôn mặt cậu ấy nhăn cả lại,...

"Pfu fu...." Chifuyu không nhịn được bật cười, người trước mặt ngạc nhiên ngước lên, nhận thấy sự vượt qua của bản thân, Chifuyu lúng túng đỏ mặt lên. "Khụ.." cậu giả vờ ho nhẹ che đi sự xấu, "Chifuyu ơi là Chifuyu mày đang làm gì vậy chứ".

Kazutora ngạc nhiên nhìn thiếu niên trước mặt, "lại là cậu ấy a, hai người có duyên thật đó", Kazutora cười nhẹ nhìn phản ứng đáng yêu của Chifuyu, "Khục.., đầu cậu ta bốc khói luôn rồi, ha ha".

"Là cậu a, chúng ta có duyên thật, tôi đang chắn đường cậu sao?"

"Không có, không có" Chifuyu xua xua tay, lúng túng nói. "Khụ,..vị này, và vị này của peyoung là ngon nhất" cậu vừa nói vừa chỉ vào hai vị mà Chifuyu và Baji hay mua cho Kazutora.

"Hì hì. Cậu tên là gì, tôi là Hanemiya Kazutora cứ gọi tôi là Kazutora." Kazutora cười nhẹ, biết nghe lời lấy theo vị mà Chifuyu tư vấn. Hắn hơi né ra cho cậu chọn.

"Tôi là Chifuyu, Matsuno Chifuyu, hân hạnh làm quen Kazutora san"

"Chifuyu, Kazutora được rồi không cần dùng kính ngữ đâu"

"A, ừ" Chifuyu gật gật đầu.

"Hân hạnh được làm quen Chifuyu" .

Hai người nhìn nhau cười cười, Kazutora và Chifuyu cùng nhau ở lại cửa hàng tiện lợi, chọn một bàn sát cửa sổ cùng nhau ăn peyoung. Hai người câu được câu không trò chuyện, bầu không khí xung quanh hai người hòa hợp đến kì lạ, chẳng ai có thể ngờ rằng họ quen biết nhau chỉ vài phút trước.

Kazutora tò mò về cậu bạn Chifuyu này, hắn biết cậu nhưng không rõ ràng, "như thế nào nhỉ", như hắn tưởng tượng cậu là một người đáng tin cậy, hơi nóng tính và là người có trách nhiệm, cậu thích mèo và có một con ở nhà, Baji xuất hiện dày đặc trong tần suất mỗi câu nói của cậu ấy.

Chifuyu rất có thiện cảm với Kazutora, người này trong lần đầu gặp mặt đã bị cậu nhầm thành Baji san, cũng có thể vì anh ta giống Baji san nên cậu mới có cảm tình đến thế, theo cảm nhận của cậu Kazutora là một người hơi hài hước, tính cách anh khá tốt mặc dù hơi nội hướng, cậu cảm thấy anh như đang cố thu mình lại với thế giới này vậy.

Baji và Mitsuya cùng rời đi bệnh viện, hai người đang đi đến cửa hàng tiện lợi gần nhà ga, Baji cần mua cho mình một hộp peyoung để an ủi cái tâm trạng đang u ám của hắn, còn Mitsuya cần dự trữ một ít đồ ăn cho tuần này, hai người chung hướng nên đi cùng nhau.

Mitsuya hơi dừng lại nhìn cảnh trước mặt,.

"Làm sao vậy Mitsuya?" Baji nhìn thấy Mitsuya dừng lại, hắn khó hiểu lên tiếng.

"Đằng kia" Mitsuya chỉ tay về phía trước, bên cửa sổ của cửa hàng tiện lợi, Kazutora và Chifuyu vui vẻ trò chuyện, nói nói cười cười. Mitsuya nhíu chặt mày, tự nhiên hắn lại cảm thấy khung cảnh phía trước rất là chói mắt.

Baji không nói, không rằng chạy vào cửa hàng tiện lợi, hắn nôn nóng đi tới chỗ Kazutora và Chifuyu đang ngồi.

"Chifuyu, mày đang làm gì ở đây?" Baji đặt tay lên vai Chifuyu trong tư thế bảo vệ, hắn hỏi cậu nhưng lại nhìn chằm chằm vào Kazutora.

"A Baji san, mày làm gì ở đây, đừng có xuất hiện đột ngột như vậy, tao giật mình đó, tao đi mua peyoung với thức ăn cho Peke K." Chifuyu vì sự xuất hiện bất ngờ của Baji mà giật mình.

Kazutora hơi ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của Baji, ý cười đình trệ trong chớp mắt, hắn có hứng thú quan sát động tác của Baji. Hơi sửa đổi một chút tư thế, Kazutora lạnh nhạt nói. " Chào Baji, lâu rồi không gặp"

"Kazutora..." Baji thở hắt ra, nội tâm hắn hơi run lên một,.

"Hể, hai người quen nhau sao?" Chifuyu ngạc nhiên nhìn qua nhìn lại hai người, cậu hơi dừng trông chốc lát khó hiểu nghiêng đầu, bầu không khí gượng gạo gì đây.

"Kazutora tao.."

"Mày chạy nhanh quá đó Baji" giọng nói của Mitsuya vang lên cắt đứt câu nói của Baji.

Baji hắn vò đầu phát điên. Chifuyu đứng bên cạnh khó hiểu gãi gãi đầu, Kazutora vẫn giữ nguyên nét mặt hài hước của mình.

Mitsuya bất chi bất giác phát hiện bầu không khí không đúng, hắn ngượng ngùng gãi gãi má,. "Có chuyện gì sao?"

"Là Mitsuya kun"

"Chào Chifuyu"

"Lâu ngày không gặp Kazutora" Mitsuya nhìn Kazutora chào hỏi, hắn có nhiều chuyện muốn nói với Kazutora, mà cái bầu không khí gượng gạo, giằng co này là sao vậy. Mitsuya hơi thất thần tưởng

Chifuyu gãi gãi má nhìn ba người, bầu không khí này làm cậu khó chịu. "Tụi mày biết nhau sao". Giọng nói của Chifuyu làm Mitsuya hoàn hồn, hắn cười cười.

"Chifuyu, đây là Kazutora một trong 6 người sáng lập bang Touma." Baji kêu ngạo vỗ vai Chifuyu cười giới thiệu.

"Hể, thật sao, không ngờ đó Kazutora"

Kazutora gật đầu. "Ừ, mà tao phải về rồi, có gì liên lạc sao nhé Chifuyu, và cả bọn mày nữa". Hắn vừa quơ quơ tay phải, tay trái cầm lấy bao đồ rời đi, làm lơ Mitsuya và Baji đang ngẩn người.

"Ừ, chào nhé Kazutora"

"Bye, Chifuyu"

Không biết xuất phát từ cái gì tâm lý, Mitsuya đuổi theo Kazutora đi. Bên trong cửa hàng tiếng dò hỏi của Baji và Chifuyu vẫn đang diễn ra, bên ngoài trời vẫn mưa tầm tả, ngay chổ rẽ đằng trước Mitsuya bắt kịp Kazutora.

"Chờ đã Kazutora"

"Hở, làm sao vậy Mitsuya" Kazutora mãn nhãn ngạc nhiên nhìn Mitsuya đuổi theo hắn.

Mitsuya quỷ dị mà kẹt trong chớp mắt. "Khụ, tao nghe Takemichi nói mày cứu Draken", giả vờ tính ho khan một cái, hắn nhìn Kazutora từ tốn nói.

"Không hề, trùng hợp bên tao có phương tiện giao thông thôi". Kazutora vừa đi vừa lơ đãng trả lời Mitsuya.

"..." nói thật Mitsuya không biết phải nói gì tiếp theo, bầu không khí xung quanh quá kì lạ, cậu ta như muốn đẩy hắn ra vậy.

"Kazutora mày..."

"Draken sao rồi" không đợi Mitsuya nói hết câu, Kazutora đã lên tiếng. Hai người đi cùng nhau trên con đường dài, cảm giác vừa xa lạ lại thân thuộc.

Mitsuya thở nhẹ một hơi, Mitsuya cười nhẹ, "cậu ta ổn, tao với Baji mới từ bệnh viện ra, có thể bay có thể nhảy đâu".

"Ừ" Kazutora nghe Mitsuya hình dung cũng bất giác cười nhẹ.

"Kazutora mày đang trốn tránh bọn tao sao, cả Baji nữa mày đang cố gắng tránh mặt cậu ta à!!? Kazutora, mày biết không Mikey, Mikey đã,...".

"Tới nhà ga rồi, tao đi trước đây." Kazutora nhanh chóng cắt ngang lời nói của Mitsuya, hắn không muốn nghe, hắn sợ hãi nếu như... Kazutora vội vàng đi nhanh vào nhà ga và lên tàu đang đợi sẵn, chỉ để lại bóng lưng cô độc kia cho Mitsuya.

Mitsuya ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Kazutora, hắn nắm chặt tay hơi mím môi, con ngươi màu tím nhạt trở nên bất lực, buồn bã, "bắt buộc phải thế sao, không còn quay lại được nữa rồi sao".

*

Kazutora mờ mịt về tới trong nhà, mờ nhạt gần như mất tiếng giọng nói vang lên. "Đã trở về rồi" như một thói quen hắn nghiêng người lẳng lặng chờ trong chốc lát.

Kazutora nhợt nhạt cười nhẹ, bước từng bước, từng bước trong ngôi nhà vắng hơi người, hắn đổ gập người xuống sopha, dụi đầu vào gối ôm hình thỏ bông ngay trên ghế, Kazutora mệt mỏi mà hít thở.

Một mình, một người thật là khó khăn. Lần mò bật tivi, tiếng ồn ào qua khung ảnh xua tan đi một chút không khí lạnh lẽo, Kazutora nằm lì một chút, mới đứng dậy sửa sang lại những thứ hắn đã mua.

Nhả ra một ngụm khói, Kazutora nằm dài trên ghế sopha suy nghĩ về mọi thứ diễn ra hôm nay, "không ngờ lại gặp hai người đó ở đây", "Baji... Kei..suke", Kazutora lẫm bẩm tên Baji, như muốn khắc sâu tên người đó vào trong tâm trí hắn, hình ảnh cậu bạn tóc đen lúc nào cũng nở nụ cười kêu ngạo trên môi đang nằm trong vũng máu liên tục hiện về trong tâm trí. Không khí xung quanh Kazutora gần như sệt đặc lại, màu hổ phách đồng tử liên tục co rúc lại, Kazutora há miệng thở dốc, hắn quơ tay lấy chai rượu trên bàn nốc vào, rượu hương vị cay độc mà đắng chát, mùi cồn liên tục kích thích thần kinh của hắn.

Kazutora thở hắt ra, "Tck.." hắn chửi nhỏ một tiếng. Buông thả bản thân chìm đấm vào chất kích thích của cồn và khói.

Chap 15.

Reng....reng....reng

Tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng của buổi sáng, Kazutora mờ mịt mở mắt, có chút rời giường khí trừng điện thoại chết tiệt đang reo inh ỏi đằng kia.

"Là số lạ" Kazutora nhíu mày khó chịu, di chứng của rượu làm hắn đau đầu, chóng mặt. Day day trán hắn bắt máy.

"Alo"

"Alo, Kazutora là mày sao?"

Giọng nói này là. "Ừ, Baji?", không mở miệng thì thôi mở miệng ra thì nhảy dựng, giọng nói hắn khàn đặc, cổ họng khô khốc, nghẹt mũi, sắc mặt đà hồng, Kazutora bị cảm rồi.

"Ừ, là tao, tao xin số từ Chifuyu, tao có chuyện cần nói, chúng ta gặp nhau một chút đi, được không?"

"........"

"Kazutora, tao.." đợi mãi không thấy Kazutora trả lời, Baji nôn nóng muốn nói gì đó.

"Có thể, mày đến nhà tao đi, tao gửi địa chỉ cho mày, sẵn mua dùm tao một ít đồ" Kazutora ám ách cố gắng nói xong một câu dài, hắn cũng muốn gặp Baji. Đêm qua hắn lại nằm mơ, cơn ác mộng đêm qua nó đến mãnh liệt hơn bao giờ hết, có thể là do hắn gặp lại họ. Hắn cần xác minh Baji còn sống, "hắn sợ".

"Ừ, tốt".

"Cậu ta có vẻ vui vẻ" Kazutora lầm bầm, hắn tắt máy và bấm địa chỉ cho Baji, cùng một danh sách thuốc cảm.

Hắn có thể bị cảm rồi, hệ lụy của đêm qua bỏ mặt bản thân phóng túng ngoài phòng khách, gần như nửa đêm đầu hắn không thể ngủ, các cơn ác mộng ập đến liên tục, nữa đêm về sau do quá mệt mỏi mà thiếp đi trên ghế, trời vào thu rồi không khí bắt đầu lạnh hơn nên việc hắn bị cảm thì dễ hiểu thôi.

Kazutora hơi mờ mịt liếc nhìn xung quanh, có thể do bị cảm làm hắn không được tĩnh táo cho lắm, đầu óc chậm chạp mà vận chuyển hắn cần dọn đóng chiến trường này đã, lon bia rỗng, chai rượu, tàn thuốc vài gói bim bim ăn dỡ,.. Mình đầy mùi rượu và mồ hôi, một đầu tóc dài rối tung lộn xộn ở sau người. "Haiz.." hơi thở dài một hơi, xoắn tay áo lên dọn từ từ vậy.

Kazutora từ phòng tắm đi ra, ánh mắt hắn hơi mịt mờ, đầu óc từng trận phát ngất.

*

Baji cố nén vui vẻ, dựa theo địa chỉ Kazutora gửi, hắn cúp học chạy vội tới đó.

Đứng trước cửa chung cư, Baji khó hiểu "gia đình Kazutora chuyển nhà sao!?", hắn gãi gãi hai má nâng tay gõ cửa.

Một lúc lâu sau, không có động tĩnh, Baji nhíu mày lại gõ lần nữa,

"Kazutora, là tao mở cửa đi"

Im lặng, Baji ngó lại địa chỉ nhà lần nữa, bực bội xoa xoa đầu "gì vậy chứ cậu ta ra ngoài rồi sao?", Baji cầm điện thoại bấm máy gọi cho hắn lần nữa. Tiếng chuông điện thoại phát ra từ căn nhà trước mặt.

Baji nhăn mặt mất hết kiên nhẫn mà vặn tay nắm cửa.

"Hể!???", "cửa không khóa".

Hắn dựa theo tiếng chuông điện thoại mà lần mò vào phòng khách, người mà hắn đợi nãy giờ đang rồi trên sopha, Kazutora hơi cuối đầu tóc dài còn nhỏ nước đằng sau. Baji nhíu mày đi lại gần.

"Kazutora, ở nhà sao không ra mở cửa, tao đợi hơi lâu đấy."

Không có tiếng trả lời, Baji thấy có gì đó không ổn rồi, nãy giờ Kazutora chỉ gục đầu xuống không có chút phản ứng. Baji suốt ruột đi tới tay hắn chạm vào má Kazutora nâng mặt cậu ta lên.

"Nóng quá" nhiệt độ nóng bỏng nơi tay làm hắn nhíu mày, khuôn mặt nhỏ nhắn tiều tụy, hai má không bình thường đỏ ửng, hai mắt lờ mờ không tỉnh táo.

"Tck, chết tiệt cậu ta bị sốt rồi". Baji chửi nhỏ một tiếng, lúng túng tay chân không biết làm sao.

"Này, Kazutora, Kazutora, mày tỉnh tỉnh"

"Ân, Baji là mày sao!?, mày đến rồi." Kazutora ngốc ngốc nhìn Baji. Đột nhiên mà giang hai tay ôm lấy Baji, hai má cọ cọ vào bụng hắn, ướt dầm dề mắt vàng mở to mà nhìn thẳng Baji, như là tiểu nãi miêu rầm rì "ngao, ngao" mà làm nũng.

Baji xấu hổ che mặt, "quá đáng yêu rồi đi", Baji luống cuống đỡ Kazutora nằm xuống, lúng túng tay chân chăm sóc Kazutora. May mắn khi bị bệnh Kazutora ngoan ngoãn một cách lạ thường, kêu giơ tay thì giơ tay, uống thuốc thì uống thuốc, khó chịu cũng chỉ rầm rì một chút rồi bỏ qua, mơ hồ tiểu hổ cứ như vậy nhậm người đùa nghịch.

Toàn bộ hành trình, Kazutora cứ mở to mắt theo đuôi thân ảnh vội lên vội xuống của Baji, "mày còn sống, thật tốt Baji" Kazutora không tiếng động lầm bầm.

"Làm sao vậy Kazutora". Baji ngồi xuống bên cạnh Kazutora, vắt khăn thay khăn, ấm màu nâu con ngươi xẹt qua ý cười hắn nở nụ cười nhẹ nhìn Kazutora, lúc này trông Kazutora mềm mại thật đấy, mềm nhũn không có một chút sát thương, không như thường ngày cứ như con nhím lúc nào cũng xù lông đề phòng, người đầy gai góc.

Kazutora lắc lắc đầu, vẫn nhìn Baji không nói chuyện, hắn cứ nhìn chăm chú như để xác nhận điều gì đấy.

Baji điều chỉnh một chút chăn cho Kazutora. "Mày ngủ một chút đi, tao đi mua một chút đồ ăn cho".

"....." một lực đạo nhẹ từ đằng sau, Kazutora nắm lấy ống quần của Baji khi hắn chuẩn bị rời đi. Kazutora gần như không thể nghe thấy lẩm bẩm "ĐỪNG CÓ CHẾT ĐÓ BAJI".

"Hở!?? Có chuyện gì sao Kazutora!!?" Baji ngạc nhiên hỏi, hắn không nghe thấy Kazutora nói gì. Kazutora lắc lắc đầu, buông tay, "không có gì mày đi đi".

"Ừ, vậy tao đi đấy, mày ngủ một chút đi" Baji gãi gãi đầu khó hiểu, mà thôi quan trọng là mua đồ ăn cho tên đang bệnh này đã, mà mua cái gì mới được, "Ah...phiền chết đi được", Baji buồn rầu nhíu mày.

"Ừ" không thể nhận thấy gật gật đầu, Kazutora hạp mắt nhìn Baji rời đi.

Baji quay lại sau khi mua một phần cháo và vài liều thuốc cảm, hắn thở dài nhìn Kazutora. Kazutora đã ngủ rồi, dạo gần đây có nhiều chuyện xảy ra thật, nhớ tới việc hắn nhìn thấy đêm qua, Baji mệt mỏi day day trán, màu nâu con ngươi tràn đầy những suy nghĩ.

"Kazutora tao nên làm gì đây."

****

Kazutora khó khăn mở mắt, tiếng ồn ào, lách cách trong bếp làm hắn giật mình, đỡ ghế ngồi dậy, cầm lấy tấm khăn trên trán xuống, ngồi thừ ra một chút, hắn mới định hình lấy lại ký ức lúc sáng. Kazutora che mặt, hai tai hắn nóng lên vì ngại. Đây là hiện trường xã chết trong truyền thuyết sao, hắn vậy mà làm nũng, rồi còn ôm Baji "Đệt".

"Mày tỉnh rồi, mày thấy sao rồi Kazutora"

Baji từ bếp mang ra cho Kazutora tô cháo hắn đã mua cùng một ly nước ấm, hắn bê lại bàn cho Kazutora. Trong lúc Kazutora ngủ, hắn đã đi tham quan một chút căn nhà này, nơi này khá tốt, có vẻ cậu ta ở một mình.

Kazutora nhận lấy tô cháo, "ổn hơn rồi, cảm ơn mày".

"Ừ, mày ăn cháo đi rồi uống thuốc, tối nay tao ở lại với mày".

"Ừ" Kazutora không nói chuyện nữa mà tập trung vào tô cháo trên tay, Baji bên cạnh cũng im lặng mà theo dõi hắn. Không khí có chút im lặng nhưng bớt chút đôi co mà Kazutora đã gán tạo ra. Kazutora không thể nhận thấy thở dài một hơi, 'việc này đúng là khó hơn hắn nghĩ nhiều'.

"Mày ra trại khi nào!?, Kazutora" Baji cất tiếng, hắn dường như lơ đãng mà hỏi ra.

"Cũng gần hơn tháng rồi", Kazutora nhàn nhạt đáp, hắn vừa uống thuốc, có thể do tán dụng của thuốc, hắn bắt đầu cảm thấy mệt rã rời.

"Sao mày không đến tìm tao", nhìn Baji có vẻ hơi sinh khí.

"Tao không biết, tao nghỉ không cần phải, chắc vậy"

"Kazutora, mày coi tao là gì, coi Touma là gì, Kazutora mày..." Baji trầm giọng nói, nhìn hắn như có vẻ kiềm nén lắm.

"Baji, tao.." Kazutora không biết phải trả lời Baji làm sao, hắn cũng không thể nói là hắn không xứng, cũng không thể nói là hắn đã hại chết anh, hại Touma, hại Mikey, hắn cũng không thể nói hắn đã không còn là Kazutora của ngày xưa nữa rồi, Kazutora đó đã chết rồi. Hắn bây giờ chỉ là linh hồn vất vưởng sống lang thang trên cõi đời này mà thôi, không có mục đích chỉ vì sống mà sống thôi.

"Baji, tao chỉ không muốn liên quan đến bất lương hay Mikey nữa thôi, tao chỉ muốn một cuộc sống bình thường" Kazutora vô cảm nói với Baji.

"Không muốn liên quan đến bất lương, rồi tụi tao cũng không còn là bạn của mày luôn có phải không, mày nghĩ vậy sao Kazutora, mày có biết là Mikey nó tha thứ cho mày rồi không" Baji gần như hét lên với Kazutora, câu nói cùng với khuôn mặt vô cảm của Kazutora, kích thích vào thần kinh của Baji. "Mày có biết mày đang nói gì không Kazutora !?"

Kazutora không thể nhận ra run rẫy một chút, "Baji tao không muốn cãi nhau với mày, tao muốn ngủ, mày muốn thì đằng kia có phòng ngủ". Kazutora sử dụng tiêu cự thái độ đối với Baji, hắn không biết phải làm sao một mặt muốn cắt đứt với tất cả, một mặt lại muốn thân cận, quan tâm, cảm xúc giằng co làm hắn muốn điên.

"Kazutora, mày..." Baji phát điên, nhìn thằng bạn đang trùm chăn tỏ vẻ cự tuyệt nói chuyện kia, "nói gì mà không muốn liên quan, nếu không muốn thì đừng có chưng cái bộ mặt như sắp khóc đó ra chứ". Baji thất bại nhìn chằm chằm vào cái ót của Kazutora, hắn như trả thù, Baji bỏ đi vào phòng lôi cái đệm futon ra nằm kế bên Kazutora.

"Ấu trĩ" nhìn tấm lưng của Baji, Kazutora lẩm bẩm nói, không thể nhận ra mà giơ giơ môi, hắn vùi mặt vào chăn nương theo tác dụng của thuốc chìm vào giấc ngủ.

Một đêm ngủ ngon.

Kazutora tỉnh dậy thời điểm, Baji đã đi rồi cậu ta còn phải đi học, Kazutora sờ sờ một chút trán vẫn còn hơi ấm, hắn thở dài một chút bấm máy gọi cho Mito san xin nghỉ hôm nay.

Bước vào phòng tắm, hòa người vào nước ấm, cả thân cốt Kazutora gần như giãn ra, một thân mồ hôi mệt mỏi làm như gọt rữa đi hết, Kazutora hạp hạp mắt hưởng thụ.

Nhìn vào tin nhắn Baji để lại, có vẻ tối nay cậu ta lại đến, "haiz..". Kazutora nhìn điện thoại nghĩ nghĩ.

Bỏ ra nữa ngày để đi xe, Kazutora chậm rì rì đi đến bệnh viện, hỏi thăm y tá nơi phòng bệnh của Draken.

Kazutora đi từng bước nhỏ đến trước phòng bệnh, giơ tay gõ gõ cửa.

"Vào đi"

*Cạch*

"Hử!?"

"Mày sao rồi Draken" Kazutora cười nhạt, cầm bó hoa hắn mang đến cấm vào bình ngay cạnh bàn.

"Mày đến rồi, tao đã nghĩ mày sẽ không đến" Draken hài hước nhìn Kazutora.

Kazutora hơi dừng một chút, "ha, tại sao không, tao đến xem coi mày chết chưa đây" hắn nhướng mày cười điểu với Draken.

"Đệt, mày không thể nói câu nào hay ho hơn được à" Draken trợn trắng mắt nhìn thằng bạn lâu ngày không gặp.

"Ha ha ha, không thể đâu"

Draken hắn cảm thấy gân xanh trên đầu giựt giựt rồi đấy..."đệt, thằng này"

"Ne, ne bình tĩnh bạn ơi, mày nhúc nhích là tao kêu người đó" Kazutora híp mắt nhìn Draken.

"Mày nghĩ tao sợ" Draken cười dữ tợn.

"He he he"

Hai người, ta một câu, ngươi một câu chọc ghẹo nhau, không khí vừa lúc vui vẻ mà thoải mái.

Kazutora ở lại với Draken cả một buổi trưa, câu có câu không trò chuyện các thứ, họ bắt đầu nói về Touma có vẻ bây giờ Touma đã bắt đầy lớn mạnh rồi, đã là một trong những bang lớn mạnh của vùng Tokyo này rồi. Draken cậu ta vẫn vậy, một người anh lớn đáng tin cậy, đáng giao phó phía sau, vẫn luyên thuyên về mô tô, Toum và Mikey, khi nói về những chuyện đó trong mắt hắn lúc nào cũng có quang, hắn có vẻ phấn khích lắm.

Kazutora cười cười, mọi người vẫn vậy, làm như chỉ có hắn là thay đổi thôi. Tâm trạng bất chợt hạ xuống trong nháy mắt, Kazutora nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm, hắn không thể nhận ra dừng một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net