19. Tiệc cuối năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần cuối em về nhà chính của gia tộc là khi nào ấy nhỉ? Nhớ rồi...là lúc tổ chức tang lễ của Ryo-trưởng nam của gia tộc. Nơi đó không có gì tốt lành cả và năm nay có lẽ sẽ vui hơn khi có sự góp mặt của Itsumaru.

/ngày 28/12/2004/

-Bọn em đi đây_Yuko

-Cẩn thận đó_Ran

-Hai người ở đây ổn không_Gin

-Bọn tao ở một mình cũng quen rồi_Ran

-Vậy gặp lại sau_Gin

-Ờ...đừng để bị ăn hiếp đó_Rindou

-Bọn em không yêu đuối đến vậy đâu_Yuko

Trẻ con vậy đó nhưng khi bước vào cảnh cổng của gia tộc Haruki thì khác liền, trông Yuko trưởng thành hơn rất nhiều vì em là trưởng nữ của gia tộc mà và có nguy cơ sẽ trở thành chủ gia tộc đời tiếp theo.

-Đến đó thì im lặng là tốt nhất_Gin ngồi trên xe dặn dò Itsumaru

-Bọn họ nói gì thì cứ lờ đi

-Vâng_Itsumara

-Thả lỏng ra đi_Yuko nhìn đôi chân run rẩy của cậu

-Em đã là con của chủ gia tộc thì không ai làm gì được đâu

-Hít thở sâu vào sắp tới rồi

-Phù....tốt hơn rồi ạ_Itsumaru

-Thật tốt khi mấy đứa thân nhau hơn ta nghĩ_Hatou

-Ba lo quá rồi_Yuko trong vai cô con gái hiếu thảo

Đi được thêm 15 phút thì xe tiến vào sân trước của căn biệt thự, lúc này trời cũng bắt đầu tối nên căn biệt thự trông thật lung linh với những ánh đèn.

-Ồ gia chủ về rồi kìa_họ hàng 1

-Nhị thiếu gia cũng lớn rồi nhỉ cả đại tiểu thư nữa_2

-Mà thằng nhóc nào kia

-Nghe nói có là con riêng của chủ tịch_khách mời

Vì hôm này là tiệc cuối năm nên ngoài những người trong gia tộc thì những đối tác làm ăn lâu năm cũng được mời đến, tiếng xì xào bàn tán khiến Itsumaru bắt đầu căng thẳng.

-Mấy đứa về rồi đấy à_Lão phu nhân đứng trên cao nói vọng xuống

-Công ty có nhiều việc nên con đưa bọn trẻ về trễ hơn dự định mong mẹ hiểu cho_Hatou đứng cúi người trước lão phu nhân

-Chúng con chào bà nội_Gin, Yuko, Itsumaru đồng loạt cúi người

-Được rồi ngửng mặt lên đi_Lão phu nhân

-Có về là tốt rồi còn đứa bé kia là Itsumaru sao

-Vâng ạ_Itsumaru

-Lát nữa ta sẽ nói chuyện sau nên cháu cứ làm quen với mọi người đi_Lão phu nhân

-Gin và Yuko cũng lớn hơn rồi nhỉ...mấy đứa cứ thỏa mái đi

-Vâng ạ_Gin, Yuko

.

.

.

.

.

-Ôi chao, cháu tôi lớn quá nhỉ_Mợ 3

-Cháu cảm ơn mợ 3_Gin

-Còn kia.... _Mợ 3 nhìn Itsumaru khinh miệt

-Con nghe ba nói Heii vừa mới đạt giải trong cuộc thi tài năng trẻ ạ_Yuko nhanh chóng đổi chủ đề

-Chúc mừng mợ, cậu mợ thật có phúc khi có người con như Heii

-Ôi dào, con bé này quá lời rồi_Mợ 3 tự hào cười

-Nhà mợ không giàu có gì nên chỉ có đủ tiền cho thằng bé học rồi trang trí nhà bằng mấy cái giấy khen với giải thưởng mà nó mang về thôi

[ý muốn nói: con trai tao tài giỏi, có học chứ không như lũ giang hồ chúng mày]

-Vâng ạ, mợ nói đúng_Gin hiểu ý tiếp lời

-Nhà con thì mấy anh em ít ở nhà, không biết em gái con đi đâu chơi mà lại mang về mấy cái huân chương vàng với giải nhất của mấy cuộc thi cấp quốc gia

-Để trong nhà cũng không làm gì nên toàn dùng để lót ly hoặc đựng bánh

[ý muốn nói: bọn này không cần học cũng mang về cả đống bằng khen, giải thưởng. Con bà có là gì với bọn tôi]

-À mợ phải qua bên kia tiếp khách rồi mấy đứa có đói thì cứ ăn đi nha_Mợ 3 khó chịu rời khỏi đó

-Anh cũng không vừa nhỉ_Yuko cầm ly nước ngọt nói

-Bà ta cũng có ưa gì anh em mình đâu mà phải nhượng bộ_Gin

-Hả.... _Yuko ngỡ ngàng trước câu nói của Gin

-(anh ấy vừa mới nói anh em mình sao)

-Anh đi tìm ba đây, hai đứa cẩn thận đó_Gin

-Vâng_Yuko nhìn Itsumaru xoa đầu cậu

-Làm tốt lắm

-Em.... _Itsumaru thấy có lỗi khi phải để anh chị nói thay mình

-Cứ kệ họ đi cũng chỉ là lũ ham tiền thôi_Yuko

-Chúng ta đi gặp bà nội thôi chắc bà đang đợi em đó

-Dạ... _Itsumaru

-Cứ ủ rủ như vậy sẽ dễ gây chú ý đó_Yuko

-Đặc biệt là thân phận của em lúc này

Đang đi thì Itsumaru bị ai đó đụng phải trên hành lang.

-Không sao chứ_Yuko đỡ cậu dậy

-Aiss....xui thật chứ đụng phải thứ dơ bẩn rồi_người kia liên tục phủi đồ như vừa ngã phải hố bùn đất

-Cô làm vậy không thấy ngượng à_Yuko

-Còn tưởng ai hóa ra là chị họ_Hanami-13 tuổi

-Không ngờ chị lại bênh vực một đứa con hoang như nó đó

-Tôi thật lòng khuyên chị nên buông tay đi nếu không chiếc váy xinh đẹp của bị sẽ bị bẩn đó

-Cảm ơn lời khuyên của cô nhưng tôi không cần nó_Yuko khó chịu ra mặt

Hanami đang muốn khinh thường em trai của em thì người làm chị này sẽ thấy hổ thẹn lắm.

-Tôi nhắc lại cho cô nhớ điều này Hanami à_Yuko tiến tới bóp mặt ả

-Itsumaru là em trai tôi, là con của gia chủ gia tộc này...

-Cũng có nghĩ nó là anh họ của cô đó

-Gia tộc Haruki có lớn có nhỏ đừng vì thiếu suy nghĩ mà làm mất mặt gia tộc ta

-Đừng tưởng là có chút ưu ái từ bà nội là muốn nói gì thì nói

-Chị được lắm, chờ đó tôi sẽ khiến chị bị trách phạt nặng nề khi dám ra tay với tôi_Hanami tức giận bỏ đi

-.... _Yuko

-Chị, cô ta sẽ không làm thật chứ_Itsumaru

-Bình thường mày thông mình lắm mà sao bây giờ ngáo ngơ quá vậy_Yuko

-Đi thôi không là phiền lắm

.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net